ấn, chỉ cần dùng vài biện pháp là có thể cảm ứng được bọn chúng, thuận tay lấy
đi sẽ mang đến rất nhiều phiền phức theo sau.
Quan trọng nhất chính là, mục đích chủ yếu của mình vẫn là chính Bernard, với
lại Karen cũng không có ý định thả một mồi lửa để đốt cháy thi thể của Bernard,
đây quả thực là quá dễ dàng đối với Bernard.
Anh muốn tìm một nơi yên tĩnh không ai quấy rầy, từ từ từng bước.
Karen cởi thần bào trên người mình xuống, sau đó cởi thần bào lộng lẫy trên
người Bernard xuống, sau đó lại bọc Bernard vào trong thần bào Trật Tự của
mình, sau đó vác thi thể lên trên vai.
Do dự một chút, lại cảm thấy tư thế này cũng không tốt lắm, mặc dù mình đang
khiêng một người chết, nhưng Karen cũng không muốn để cho người ngoài thấy
mình đang khiêng một người chết.
Cuối cùng, hai tay Karen nắm lấy hai tay Bernard, vác ông ta lên trên vai.
Cả người hóa thành một làn khói đen, sau khi rời khỏi Cung Tưởng Niệm lại
hiện hình ra, sau khi ra đến ngoài đường, thở một hơi dài nhẹ nhõm, tiếp tục
cõng Bernard đi về phía của khách sạn Bernard.
Trên đường còn gặp phải một vài thần quan Trật Tự và võ sĩ Ám Nguyệt đang
rút lui về từ tiền tuyến, không ít người trong số bọn họ còn chào hỏi Karen, hỏi
thăm có phải đang cần giúp đỡ hay không, Karen đều đáp lại với mỗi người
rằng bạn của mình bị thương nên hôn mê, không có vấn đề gì lớn.
Lúc đi được nửa đường, Karen gặp phải một chiếc xe ngựa, Karen ngăn xe lại.
Trong xe có để không ít thứ, người đánh xe chắc hẳn là vừa mới chạy nạn trở
về, nhưng trở về rất kịp lúc.
Ngồi xe ngựa thì dễ dàng hơn, đợi đến lúc đến cửa khách sạn, người đánh xe
cho xe ngựa dừng lại.
"Đi vào." Karen phân phó nói.
"Việc này, thưa ngài, chúng tôi là xe ngựa phía ngoài nên không được phép
vào."
"Ta bảo ngươi đi vào."
Người đánh xe chỉ có thể lựa chọn tiếp tục cho Độc Giác Thú của mình tiếp tục
tiến lên, hộ vệ canh giữ ngoài cửa khách sạn ít hơn rất nhiều, chỉ có bốn năm
người mặt đồng phục một vầng trăng lưỡi liềm đứng canh, bọn họ thấy xe ngựa
từ bên ngoài chạy vào, bước đến ngăn cản.
Karen mở ra cửa sổ xe, nhô người ra, quát lớn với bọn họ:
"Đồng đội của ta bị thương hôn mê, tránh ra cho ta!"
"Vâng, vâng thưa ngài "
"Vâng, thưa ngài."
Xe ngựa được cho qua, dưới sự chỉ huy của Karen, người đánh xe cho xe chạy
vào trong sân.
Karen cõng Bernard xuống xe ngựa, người đánh xe vội vàng nói: "Chào ngài,
không cần đưa tiền xe, cảm tạ ngài đã bảo vệ Đảo Ám Nguyệt chúng tôi."
"Bảo hộ các người không phải là ta."
"Vâng vâng vâng, cảm tạ Trật Tự Thần Giáo vĩ đại."
"Cũng không phải Trật Tự Thần Giáo."
"A... Đó là ai?"
"Bọn họ có lẽ cũng không thèm để ý đến lời cảm tạ này đâu."
Dorons vào khoảnh khắc cuối cùng dừng bước, để cho Karen cảm thấy kinh nể.
Nhưng chuyện giống vậy nếu như đặt mình vào trong, mình cũng không thể nào
nhân từ như vậy, có lẽ đây là do tín ngưỡng khác biệt.
Có điều, Philias, đúng là để cho mình thấy được cái gì gọi là Ánh Sáng thật sự,
cùng với những tàn dư Ánh Sáng mà mình đã từng tiếp xúc trước đây, bọn họ,
mới thật sự là tín đồ của Ánh Sáng.
Nếu Philias đã dùng cách của Ánh Sáng để theo đuổi ánh sáng, như vậy thì tiếp
theo, cũng nên đến phiên mình cách thức của Trật Tự để giữ gìn trật tự.
"Ngươi đi đi."
Vẻ mặt người đánh xe vô cùng kinh ngạc, chỉ có thể cho Độc Giác Thú quay
đầu, chạy về phía cửa chính của khách sạn, bên trong toa xe, Karen để lại một
trăm phiếu Trật Tự xem như tiền đi xe.
Trong sân lúc này rất yên tĩnh, mặc dù lúc này Dorons đã quay đầu, nhưng các
nhân viên vẫn chưa trở về, có điều trong sân cũng không phải là không có
người, có ít người, cho dù có ở đây, thì cũng sẽ không quấy rầy người khác.
Ví như, Memphis vào giờ phút này đang ngồi ở trong bên cạnh hồ nước nhỏ
trong sân, cũng chính là cậu Eisen của mình.
Ông ấy bị đội trưởng sắp xếp nhiệm vụ, hỗ trợ dẫn phát ra xung đột, sau khi
xung đột phát sinh, ông ấy lại ẩn núp một khoảng thời gian, sau đó dựa theo sự
sắp xếp của đội trưởng, quay về khách sạn, cũng bởi vậy mà nửa đường bỏ qua
sự triệu tập của các tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật.
Thật ra thì hiệu suất tập hợp của tiểu đội rất thấp, đội trưởng không có mặt,
Karen cũng không có mặt, Memphis cũng không, ba người có thực lực mạnh
nhất trong đội đều vắng mặt, nhưng vấn đề cũng không lớn, bởi vì chủ giáo
Waffron chuyên về chức vụ hành chính, ông ta cũng không biết chuẩn bị đội
hình tấn công hay thiết lập trận pháp, tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật sau khi triệu tập
cũng bị phân chia đến các chủ giáo khác để làm việc, tiểu đội Neo không có đầy
đủ thành viên góp mặt cũng sẽ không làm ai chú ý.
Cậu Eisen đứng người lên, chủ động hỏi: "Là ai bị thương vậy?"
Là thần quan cao cấp, mỗi người đều sẽ biết một vài thuật pháp trị liệu cơ bản
đơn giản.
Karen không trả lời, mà là trực tiếp cõng Bernard vào trong phòng của mình,
sau khi vào phòng, trực tiếp vứt thi thể lên trên giường của đội trưởng.
Eisen cũng đi vào theo, trong tay cầm một quyển trục thuật pháp chuẩn bị thi
triển Thuật pháp Trị Liệu.
Karen không ngăn cản ông ta, chỉ là đi rửa tay rồi sau đó rót cho mình một ly
nước đá, uống liên tục mấy ngụm lớn.
Eisen tiên sinh lật thi thể của Bernard lên, thấy được mặt của Bernard, sau đó,
ông ấy dừng động tác lại.
Thật lâu sau, ông ấy nghiêng đầu nhìn về phía Karen, lại ngẩng đầu nhìn về
phía tranh chân dung của Bernard hầu như đều được treo trong mỗi căn phòng,
lại nhìn mặt của người nằm trên giường.
Karen mở miệng nói: "Chính là ông ta."