Marvalho nắm tay vợ mình vừa đi đến phòng ăn vừa không kịp chờ mà đặt câu
hỏi.
Healy mang tạp dề đi ra từ trong phòng bếp, mỉm cười nói: "Ngài Marvalho,
bữa ăn tối hôm nay…"
Lúc này, Ventura đẩy cửa ra đi đến, hô: "Healy, ngươi đi với ta một chuyến."
"Bây giờ sao?"
"Đúng thế."
"A, được rồi, để ta đi thay quần áo."
Marvalho đang chờ ăn cơm thấy thế thì đứng người lên, hỏi Ventura: "Này này
này, ngươi đang có ý gì đấy?"
Ventura hành lễ với Marvalho, đáp lời: "Thưa Thần tử, đây là ý từ phía trên."
"Cho nên, Karen đang có ý gì, ta và phu nhân của ta còn chưa dùng cơm đấy."
Ăn chực có thể ăn một cách lý lẽ hùng hồn như thế thì quả thật cũng rất hiếm
thấy, nhưng ngài Thần tử quả thật là có vốn liếng này, rốt cuộc từ trên lý luận
tới nói, nhà ai có thể mời hắn đến ăn cơm thì gần như là tương đương với việc
mời tượng thần trong miếu thờ về đặt trên bàn ăn để cung phụng.
Ventura nói: "Mệnh lệnh này được phát ra trên danh nghĩa của văn phòng
Người Cầm Roi."
"À...."
Marvalho thu hồi vẻ bất mãn trên mặt, chuyển thành nghi ngờ: "Chẳng lẽ là
Người Cầm Roi muốn nếm thử tài nấu nướng của Healy?"
"Chuyện này, ta cũng không biết."
"Karen là đến Dinger đại khu nên đêm nay không trở lại ăn cơm phải không,
chính hắn sẽ không nấu cho Người Cầm Roi à?"
"Thưa Thần tử, ta không biết, ta chỉ phụ trách đưa Healy đến đại khu Dinger."
Marvalho phất phất tay, thân phận Thần tử là tôn quý, nhưng trong lòng hắn rất
rõ ràng, sự chênh lệch giữa mình và vị trí Người Cầm Roi.
Ventura đi vào trong, nhắc nhở Healy nói: "Phải mang theo gia vị và nguyên
liệu phụ."
"Nguyên liệu nấu ăn à? Đêm nay mua rất nhiều đồ ăn."
"Những thứ này cũng không cần mang theo."
"Ta đã biết, xin ngài Ventura chờ một chút."
"Không có việc gì, để ta giúp ngươi thu dọn."
Chỉ chốc lát sau, Ventura đã giúp Healy cầm theo túi ra khỏi toà lâu đài sau đó
bước lên xe ngựa màu đen dừng trước cổng.
Đây là lần đầu tiên Healy ngồi lên loại xe ngựa này nên có chút thấp thỏm,
Ventura mỉm cười nói: "Không cần lo lắng."
"Ừm, được." Healy hít sâu một hơi, cố gắng để cho biểu cảm của mình tự nhiên
hơn một chút.
Làm hầu gái, cô xem như đã từng trải việc đời, bất kể là lúc ở nhà đã từng nhìn
thấy người chết "Sống lại" đi ngang qua, hoặc là hiện tại mỗi ngày ra vào mua
thức ăn đều phải đi qua kết giới, đây là những chuyện mà cả đời của hầu gái
bình thường đều không bao giờ có thể trải qua.
Lá gan của Healy ngược lại không lớn, tất cả là nhờ khoảng tiền lương hậu hĩnh
mà cố gắng.
Về sau, Alfred dưới mệnh lệnh của Karen mà cứu cả nhà Healy trong một cuộc
đồ sát nhằm vào người tóc tím, điều này khiến Healy vô cùng cảm kích, nếu gặp
được chuyện gì nằm ngoài sức tưởng tượng thì cô đều tự tiến hành thôi miên
mình:
A, thế giới này thật sự là kỳ diệu đấy, ta có gì mà phải sợ đâu chú!
Nhưng mà cho dù đã từng trải qua không ít sóng gió, lần đầu được trải nghiệm
trận pháp dịch chuyển thì Healy vẫn bị dọa sợ đến nỗi nằm xuống.
"A, mẹ ơi!!!!!"
Lúc đến đại sảnh trận pháp dịch chuyển đại khu Dinger, cô đặt mông ngồi dưới
đất, lên tiếng kêu to, khiến cho xung quanh hướng ánh mắt chú ý đến.
Ventura dìu Healy đứng lên, trấn an một chút, cũng may là sự kích thích này
đến nhanh đi cũng nhanh, rất nhanh thì Healy đã điều chỉnh xong tâm trạng, đi
theo Ventura ngồi lên một chiếc xe ngựa.
"Rất xin lỗi, ngài Ventura, vừa nãy là lỗi của ta."
Trên xe ngựa, Healy đang tự kiểm điểm bản thân.
"Không có việc gì, lần thứ nhất trải nghiệm đều như vậy."
"Bây giờ chúng ta đang ở đâu vậy, a, sao trời lại sáng rồi?"
"Bởi vì...."
"Ồ, cái tòa tháp sắt kia, nơi này là Saint Andis sao?"
"A, ngươi biết nơi này?"
"Trong mấy quyển tiểu thuyết tình yêu của tiểu thư Pall thì rất nhiều câu chuyện
đều phát sinh ở thành phố này." Healy có chút ngượng ngùng nói, "Ta đã xem
qua, vẫn luôn thấy rất tò mò, đây rốt cuộc là một thành phố như thế nào, cứ như
rằng mọi người trong thành phố này đều đang yêu đương."
"Nếu như dựa theo miêu tả trong tiểu thuyết và phim thì sợ rằng người ở những
nơi khác đều cho rằng người ở thành phố York cả ngày đều đang hối hả tổ chức
chính biến và mưu sát."
Karen thích đọc sách, cái thói quen này tự nhiên cũng ảnh hưởng đến bọn thuộc
hạ.
Giống như là sở thích đánh gôn và hút xì gà của Người Cầm Roi vậy, sự bắt
chước này vốn là một hiện tượng rất tự nhiên
"Thật sự quá thần kỳ, cảm giác này giống như là đang nằm mơ vậy."
"Ngươi có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?"
"A, ngài Ventura, thật ngại quá, làm ảnh hưởng đến ngài."
"Không, không có, nếu như ngươi còn có điều gì muốn hỏi, đều có thể."
"Không có, không muốn hỏi, ta chỉ là một hầu gái, ta làm tốt công việc trong
chức trách của mình là được rồi, chuyện của thiếu gia và chuyển của các ngài
thì ta đều không cần biết."
"Lòng tò mò ai cũng có, ta có thể hiểu được."
"Nếu như ta không còn là một hầu gái đơn thuần thì có lẽ thiếu gia sẽ không cần
ta."
Xe ngựa chạy cực kỳ nhanh, nhưng toa xe ở trong không xốc nảy gì, Healy chỉ
cho phép mình nhìn ngắm phong cảnh một hồi thì tự ép buộc mình nằm nghiêng
xuống ghế ngồi chìm vào giấc ngủ, cô biết, tiếp theo mình có việc cần phải bận
rộn, thiếu gia không có khả năng vô duyên vô cớ gọi mình đến nơi này.
Hòn đá nhỏ thì đang suy tư câu nói cuối cùng kia của Healy, cậu ta cảm thấy
câu nói này rất có trí tuệ.
Giống như là định vị của bản thân cậu ta khi ở bên cạnh Bộ trưởng vậy, là thuộc
hạ, là tùy tùng; cậu ta sẽ không giống như Darien mà có nhiều ý nghĩ kỳ lạ như
vậy.
Đến điểm dịch chuyển, xe ngựa dừng lại.
Sau khi Ventura và Healy xuống xe, không vội vã đưa giấy chứng nhận ra rồi đi
vào, mà là thúc giục người đánh xe tranh thủ thời gian đưa hóa đơn, để về thanh
toán.
Người đánh xe đáp lại nói: "Thưa ngài, không cần hóa đơn, khoản này sẽ được
đưa vào sổ kế toán chung của đại khu thành phố York."
"Đây là đi công tác nhiệm vụ của tổng bộ, sao có thể đưa về thành phố York?"
"A, được rồi."
Để đại khu thành phố York thanh toán không phải cũng là Bộ trưởng phải trả
tiền sao!
Nhân viên bảo an của Đòn Roi Kỷ Luật ở xung quanh và đang ẩn nấp trong
bóng tối, đều cực kỳ khó hiểu khi nhìn thấy cảnh này.
Bọn hắn nhận ra chi tiết thần bào trên người Ventura, cho nên rõ ràng chức vị
của Ventura, đây thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy một vị tính toán chi li như
vậy.
Hòn đá nhỏ cũng không thèm để ý những người khác nhìn mình như thế nào,
khi trở về từ tiền tuyến, những người khác sau khi giao nộp trang bị thì đều lên
đường rất gọn gàng, cậu ta lại đi đến chỗ quân nhu để nhận hơn mười thùng
chứa các loại đồ dùng hàng ngày như khăn mặt, xà phòng, hoá khổng lồ rồi vác
trên lưng về!
Đã từng để nhân viên canh gác của cứ điểm Ogurev tưởng lầm là người khổng
lồ trong quân đội ở tiền tuyến đi lầm đường.
Bart còn trêu chọc Ventura có cần phải làm như vậy sao?