tốt, nếu không, ngươi nhìn ta xem, thân thể ta tốt phải không?"
"Ừm."
Trong lúc ngẫu nhiên Philomena có thể cảm nhận được sát cơ đáng sợ đến từ
trên người của lão phu nhân.
"Nhưng cũng bởi vì ta tìm một Trận pháp sư, sinh ra ba đứa con, cũng không
thể đi con đường của ta, thể chất đối với người bình thường thì xem như tốt,
nhưng ở chỗ của ta thì không đủ, ai, bị cha của bọn nó níu chân sau."
"Vậy chủ nhiệm thì sao, ý của ta là, Karen."
"Đứa nhỏ này mới đầu ta cảm thấy thân thể của nó rất yếu ớt, sau đó qua một
thời gian ngắn, chợt phát hiện thân thể của nó trở nên tốt ngoài dự liệu, cũng
không biết nó ăn thứ gì."
"Chắc là canh xương hầm."
"Thật sao, hôm nào ta cũng bồi bổ cho Richard."
"Ừm."
"Được, đến, chúng ta lên xe đi." Sau khi ngồi vào trong xe, phu nhân Đường Lệ
nói: "Nhớ không lầm, vị công chúa Đảo Ám Nguyệt này là có ý với Karen?"
"Giống như là vậy." Philomena trả lời.
"Xem ra là không thành công."
Philomena tiếp tục gật đầu: "Giống như là vậy."
"Đứa bé đáng thương." Phu nhân Đường Lệ thở dài, "Người tốt nhất thường
không phải là người thích hợp với mình nhất, khi ngươi cảm thấy người đó thật
sự quá tốt, thường cũng mang ý nghĩa chênh lệch rất lớn, chọn người thích hợp
với mình thì mới có thể sống hạnh phúc nửa đời sau."
Lúc này, ông Deron vừa ngồi lên ghế lái.
Phu nhân Đường Lệ hỏi: "Đúng không, Deron?"
"À, đúng đúng đúng!"
...
"Thằng nhóc cậu thật hạnh phúc, có nhiều người như vậy thương cậu, ông nội
cậu, bà ngoại của cậu, còn có ta."
"A."
Karen nằm trên giường, anh chuẩn bị đi ngủ.
Nhưng vừa nhắm mắt lại, phía trên lại truyền tới tiếng mở cửa.
Người còn không xuống tới, Neo đã biết là ai tới, trực tiếp cười nói: "Có phải đã
hối hận khi chọn phòng giam đối diện với ta không, sớm biết thì nên chọn cái
phòng ở giữa nhất, không ảnh hưởng đến công việc."
"Trong đầu của Dị Ma Khát Máu đều chứa sữa bò à?"
"Ngồi tù thì dễ dàng cảm thấy trống rỗng cô độc, tâm tình bị đè nén nên cần giải
phóng, chưa kể, bây giờ cậu chính là một thằng nhóc trong độ tuổi có thể chọt
xuyên qua cả tấm thép."
Nghe được lời hình dung này,
Khóe miệng Karen lộ ra ý cười:
"Sau khi rời khỏi La Giai, đây là lần đầu tiên nghe được cách hình dung này."
"Cái này không phải là đang nói nhảm sao, ai mà không trải qua cái tuổi này
chứ, lúc mười sáu mười bảy mười tám tuổi, quả thực là có một cái động cơ thúc
đẩy muốn giao phối.
Hay là ta đổi một phòng giam khác, bố trí thêm một cái kết giới ngăn cách?"
Karen nhìn xem Neo, bất đắc dĩ lắc đầu, Neo có thể đùa giỡn mình vài chuyện
một cách không kiêng kỵ, nhưng anh không thể đáp trả lại, trừ phi Neo quên đi
Irina để tìm người phụ nữ khác;
Nhưng điều này hiển nhiên không có khả năng.
Chỉ có điều là tên này rõ ràng có chút chơi xỏ lá, ỷ vào mình có một lớp lá chắn
đạo đức bảo vệ cho nên khiêu khích mình.
Ophelia đi xuống, đi theo bên cạnh cô chính là Alfred và Richard.
"A, công chúa Ophelia thân yêu của ta!"
Neo rất là lười biếng mà hỏi thăm một cách lễ phép ân cần.
"Ngài Neo." Ophelia đáp lễ.
"Cô có biết không, tối hôm qua lúc ngủ, cái tên họ Silva ngủ ở sát vách ta, ở
trong mơ kêu tên của ngài ba mươi ba lần đấy."
Ophelia mỉm cười đáp lại: "Vậy anh ta gọi tên của Eunice ít nhất phải đến 330
lần."
"Ha ha."
Trò đùa kết thúc, Neo ngồi trở lại trên giường của mình, Ophelia đứng ở trước
song sắt.
Karen lại mở cửa, ra hiệu cô có thể tiến vào.
"Ngồi tù mà được như thế này, thật là thanh thản." Ophelia vừa cười vừa nói.
"Vẫn ổn, uống chút gì không?"
"Không cần."
"Sao cô lại tới đây?"
"Cũng không phải chỉ đến vì thăm anh, mà là ta vừa lúc có nhiệm vụ tới Wien,
nhưng mà địa điểm nhiệm vụ ở thành phố Tang Phổ, nên ta đi suốt đêm đến
thành phố York một chuyến. Sau khi biết được anh xảy ra chuyện, Hội Trưởng
Lão ở trên đảo ra lệnh cho ta tới giải trừ quan hệ với ngươi, dù sao thì ở trên đảo
không muốn dính vào sóng gió lần này."
"A, cho nên, cô đến là để giải trừ quan hệ?"
"Khi ta đi xin thăm tù được trực tiếp thông qua một cách nhẹ nhàng, trong đầu
ta đã bác bỏ đề nghị này."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó chính là gia tốc quá trình dung hợp của Trật Tự Thần Giáo ở trên đảo,
đảo Ám Nguyệt chúng ta bây giờ trên thực tế đã mất đi quyền khống chế hạm
đội ngoài biển, trao đổi lại thì chúng ta có thể để càng nhiều cư dân trên đảo tiến
vào Trật Tự Thần Giáo để tiến hành phát triển.
Trước đó trong đảo và bên phía Trật Tự Thần Giáo thương lượng một cái
phương án, đó chính là thành lập một đội võ sĩ Ám Nguyệt nhỏ tiến vào hệ
thống của Trật Tự Thần Giáo."
"Ý nghĩ không tệ."
Cái này thật ra cũng xem như là một kiểu không thể phản kháng thì nhắm mắt
hưởng thụ, chỉ có điều là kẻ yếu thì không có lựa chọn nào khác, dù sao thì lúc
trước nếu Đảo Ám Nguyệt không lựa chọn Trật Tự, thì sẽ bị Nguyệt Nữ Thần
Giáo chiếm đoạt, việc tiến hành dung hợp đối với tín ngưỡng thuộc hệ Nguyệt
nghe có vẻ rất đầy tình cảm, nhưng trong hiện thực thực chất cực kì tàn bạo.
Mà lựa chọn dung hợp với Trật Tự Thần Giáo, thật ra có một ví dụ rõ ràng nhất
đó chính là nhà Benda, tấm khiên tròn và thanh đoản đao sâu trong linh hồn của
Muri rõ ràng mang theo sự đặc thù của truyền thừa gia tộc, có lẽ nhanh thì mấy
trăm năm chậm thì sau ngàn năm, bên trong Trật Tự Thần Giáo sẽ có một gia
tộc hoặc là thế lực, trên điều kiện tiên quyết đó là tín ngưỡng Trật Tự, bên trong
linh hồn chảy xuôi đặc thù của thuộc tính Ám Nguyệt.
"Ta đến là để thương lượng với ngươi một chút, có thể bố trí cho đoàn võ sĩ Ám
Nguyệt kia đến tại thành phố York hay không?"
"Vì cái gì lại bố trí ở chỗ này?"