ngươi tiêu diệt, cho nên ta cần đưa ra yêu cầu trước khi nó sinh ra hoặc lúc nó
vừa sinh ra, rồi để Trật Tự Thần Giáo phát ra công hàm hỏi thăm đối phương có
đồng ý ký kết quan hệ cộng tác với ta hay không?"
"Đúng vậy, bất kể là người tiếp dẫn của ta hay vẫn là con Cốt Long vừa được
sinh ra kia đều sẽ không từ chối, bởi vì từ chối cũng có nghĩa sẽ bị xóa bỏ."
"Biết rõ sau khi thành công là chết, vì sao hắn còn làm như thế?"
"Bởi vì hắn ta là một người điên, hắn chỉ cần chứng minh phỏng đoán của mình
có thể thành công, hắn đã đủ hài lòng, cho dù phải đối mặt với cái chết."
Karen nhẹ gật đầu, ra hiệu mình hiểu được.
Một... nhà khoa học điên cuồng bên trong nhánh Thần Xương của Địa Huyệt
Thần Giáo, còn là một nhà khoa học về xương xẩu.
Karen từ chối nói: "Đáng tiếc, ta có lẽ cũng không có mặt mũi lớn như vậy."
"Ta cảm thấy ngài có, thái độ hôm nay của hai vị chủ giáo đối với ngài, ta có thể
cảm nhận được ngài Đại chủ giáo đều nói sẽ giúp ngài đệ trình đơn xin."
Karen bỗng nhiên hoàn toàn hiểu ra ý muốn của Gus, cái bộ xương này, thông
minh hơn nhiều so với mình nghĩ.
Hắn đã đi khỏi nhưng quay lại, không phải xem ở trên mặt mũi của mình, mà là
xem ở trên mặt mũi của ngài Đại chủ giáo.
Trong mắt hắn, bản thân mình xin phép cộng tác với hắn, chắc hẳn là không có
vấn đề, nhưng muốn xin cho con Cốt Long kia, Trật Tự Thần Giáo cho dù
không quan tâm truyền thống và tà đạo gì của Địa Huyệt Thần Giáo, nhưng Trật
Tự Thần Giáo có lẽ sẽ không vì mình mà đi phát ra cái bức công hàm này.
Nhưng nếu như là Waffron đi giúp mình tiến hành xin phép, tỉ lệ thành công lập
tức sẽ lớn hơn nhiều, mà Waffron lại còn là một kẻ hấp hối sắp chết!
Hắn chắc chắn biết đến vụ ám sát, mà hắn còn là sinh vật vong linh, hôm nay
trong khoảng cách gần như vậy thì chắc hẳn hắn cũng cảm nhận được tử khí từ
trên người Waffron tỏa ra.
Một vị Đại chủ giáo sắp chết ra mặt xin, lãnh đạo cao tầng của Trật Tự Thần
Giáo chắc chắn sẽ cho mặt mũi!
Karen cảm thấy, nếu như mình thật sự đi tìm Waffron để hỏi xin về chuyện này,
Waffron chắc hẳn là sẽ đáp ứng.
Nhưng Karen cũng không phải rất muốn làm như thế, một là bởi vì việc cố vắt
khô giá trị sau cùng của một ông lão sắp chết, loại hành vi này có chút thiếu đạo
đức; thứ hai là Cốt Long…Không phải là loại rồng mà Karen mong muốn.
Cái nhân tố sau thì càng lớn, nếu như là loại Băng Sương Cự Long giống kiểu
của Auggie hoặc là loại rồng mang thuộc tính khác còn sống, dù sao thì cũng là
tài nguyên dó Thần Giáo phát xuống, nói không chừng Karen thực sự sẽ mang
theo chút hoa quả đến viếng thăm Đại chủ giáo Waffron một chuyến.
"Rất xin lỗi, ta không làm được."
Nghe được câu trả lời này, cả người Gus ngơ ngác một chút, lập tức lộ ra vẻ mất
mát vô cùng.
Bản thân mình không "Bán" ra được, Cốt Long vậy mà cũng không "bán" được,
sự đả kích luân phiên như thế này cũng hơi quá mức một chút.
"Vậy thì thật xin lỗi, lại quấy rầy ngài, chào ngài."
Karen không giữ lại, Gus quay người, rời khỏi phòng sách một lần nữa.
Một lát sau, Karen ấn cái chuông trên bàn một cái, Alfred đi đến.
"Điều tra hắn." Karen nói bổ sung, "Dùng lực lượng trong bộ."
"Vâng, thiếu gia. Cho nên, thiếu gia cảm thấy hắn không nói thật?"
"Những lời hắn nói đều là thật, chẳng qua là những lời nói thật được chọn lọc.
Anh liên lạc với Xinyali một chút, để cô ấy giúp đỡ việc điều tra, ta muốn biết
tình huống thật sự của con Cốt Long sắp được sinh ra kia."
"Ta còn tưởng rằng thiếu gia ngài không có hứng thú đối với nó."
"Ta là sợ ta nhìn nhầm, sau đó sẽ hối hận."
"Vâng, thiếu gia."
"Nếu như quả thật tra ra được thứ gì quan trọng, anh có thể tự mình ra quyết
định, thậm chí có thể bắt hắn lại để thẩm vấn."
"Thế nhưng làm như vậy có thể sẽ ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai giáo hay
không?"
"Anh không nghe lời hắn nói sao, Thần Giáo phụ thuộc không có tư cách đưa ra
ý kiến phản đối."
Karen đi vào phòng ngủ, theo thói quen mà bước đến trước chỗ ổ chó.
Kevin đang xem xét cái quyển trục hư hại kia, bên trên mũi chó có một bộ kính
gọng vàng, rất có kiểu cách của một vị chuyên gia;
Pall vẫn ngủ say sưa như cũ, tất nhiên Kevin không có ý định đánh thức cô để
thức đêm làm việc.
Karen đưa tay nhẹ nhàng sờ lên đầu Pall, Pall sớm đã quen thuộc với mùi và
động tác của Karen, chẳng có chút nào là thức giấc, ngược lại theo thói quen
dùng mặt mình cọ xát mu bàn tay Karen.
Đại tiểu thư vốn là đại tiểu thư, hành động biểu đạt tình cảm với người khác
chính là ta cho ngươi mặt mũi ngủ trên giường của ngươi một chút, ngươi xách
chăn mền năm dưới đất, sau đó ngươi còn phải cảm động về lòng tốt ta dành
cho ngươi.
Nhưng nếu là một việc tương tự do người khác làm sẽ có vẻ vô cùng vô lễ, hết
lần này tới lần khác Pall làm lại khiến người ta cảm thấy rất bình thường, ừm,
ngay cả Tà Thần cũng đều cảm thấy bình thường.
Cho nên, thuộc tính thiên tài vào một số thời điểm không hề chỉ giới hạn trên
thiên phú tu hành, mình dựa vào thân thể của "Karen", ngay từ đầu lúc đối mặt
Dis cũng là nơm nớp lo sợ, bây giờ đối với con chó vàng này, thật ra cũng
không buông bỏ sự kiêng kị và đề phòng;
Nhưng Pall lại có thể có được đãi ngộ để Dis tự ra tay trút giận giúp, Kevin
cũng thật sự sủng ái cô.
Khóe miệng Karen không khỏi lộ ra ý cười:
Lúc trước nó thế mà còn không biết xấu hổ trêu chọc mình luôn dựa vào gương
mặt để lấy được tình cảm và quà tặng từ phụ nữ, cũng không thử nhìn một chút
chính mình, một cái mặt mèo cũng không thể ngăn cô lợi dụng quan hệ.
Karen vuốt ve đầu trọc Kevin lần nữa, cảm xúc đã bắt đầu rất giống với cái quả
cầu tròn trên lan can cầu thang.
"Ngủ ngon."
"Gâu ~ "