"Dù cho ngươi là Ánh Sáng, nhưng ngươi vẫn không có tư cách thẩm phán ta,
bởi vì năm đó Philias, vốn cũng không phải thờ phụng Ánh Sáng, hắn ta là kẻ
phản nghịch Ánh Sáng!
Từ lúc ta biết hắn đến nay, những năm bọn chúng sống trên đảo Ám Nguyệt, ta
chưa hề nghe được lời ca ngợi thần Ánh Sáng từ trong miệng của bọn chúng,
bọn chúng chỉ ca ngợi Ánh Sáng, nhưng chưa từng ca ngợi Thần Ánh Sáng!
Ta giết bọn chúng, cũng không phải là kẻ địch của Ánh Sáng Thần Giáo, ta là
đang thanh trừng kẻ phản nghịch của Ánh Sáng Thần Giáo!
Cho nên, ngươi không có tư cách thẩm phán ta, ngươi không có tư cách!"
"Vậy ngươi có nhớ kỹ hay không, vừa rồi lời ca ngợi của ta, cũng chỉ là Ánh
Sáng, mà không có thêm một chữ “Thần”?"
Bernard: "..."
"Có một số việc, ngươi không thể nào hiểu rõ, cũng không cách nào hiểu được,
dù ta đã giải thích với ngươi, nhưng ngươi vẫn như cũ không cách nào nhận biết
và giải thích rõ ràng."
"Cho nên, ngươi thật sự là một loại người giống như Philias?"
"Đúng thế."
"Vậy ngươi nguy hiểm rồi."
"Ta ẩn thân trong Trật Tự."
"Ha ha ha ha ha, ngươi đang cố ý gài bẫy lời nói của ta, có đúng hay không?"
"Đúng."
"Nhưng ta cho ngươi biết, không có ích lợi gì, ngươi không biết bọn họ rốt cuộc
đáng sợ đến bao nhiêu, ngươi cũng không biết bọn họ vì giết chết Philias mà đã
chấp nhận trả một cái giá bao nhiêu!"
"Ừm, rất đáng sợ đấy, đèn dầu, cũng sắp đốt hết rồi."
Linh hồn Bernard, cũng sắp bị hơ khô.
"Thả ta ra, ta sẽ nói cho ngươi biết tất cả, nếu không, cho dù ngươi có ẩn nấp tốt
đến đâu, đều sẽ có người tới điều tra cái chết của ta, ta và bọn họ đã từng có hứa
hẹn!"
"Ngươi nói trước đi."
"Ngươi sẽ không tuân theo lời hứa!"
"Đúng vậy, ta sẽ không."
"Bọn họ cho phép người chất vấn Thần được tồn tại, bọn họ thậm chí cho phép
thần quan dám chất vấn thần tồn tại, nhưng bọn họ sẽ không cho phép, người có
năng lực thay thế bọn họ, bước lên con đường tương tự bọn họ!
Nhanh, dập tắt nó, ta có thể nói tất cả cho ngươi biết!"
"Ngươi nói tiếp, có thể nói bao nhiêu thì nói bấy nhiêu."
"Bọn người để cho ta giết Philias, là Ánh Sáng!"
"Tiền tố đâu rồi?"
"Dập tắt nó, ta nói cho ngươi biết, ta sắp không chịu nổi rồi!"
"Không dập."
"Thần, vẫn luôn tồn tại!"
"Ừm, ta biết."
"Thần, vẫn luôn nhìn ngắm thế gian!"
"Ngươi có thể tiếp tục nói nhảm."
"Chư thần, sẽ giáng thế!"
Ánh mắt Karen thay đổi một chút, đây là một lời tiên đoán, nhưng Bernard là
người của hơn một trăm năm trước, trước kia hắn đã biết đến lời tiên đoán này.
"Là chính Ánh Sáng đi đến trước mặt của ta, để cho ta giết chết bọn người của
Philias, hứa hẹn với ta khi chư thần giáng thế, Ám Nguyệt, sẽ dung hòa vào
Ánh Sáng, ta sẽ trở thành trưởng lão Ánh Sáng!
Nhanh, dập tắt nó, dập tắt nó, ta nguyện ý đưa vị trí này cho ngươi, tặng cho
ngươi! Ta có thể nói cho ngươi thời gian và địa điểm, không chỉ có một mình ta,
còn có những người khác cũng đã nhận được lời hứa hẹn!
Nhanh dập tắt nó, dập tắt nó, ta sẽ nói cho ngươi toàn bộ!
Nếu không,
Ngươi sẽ vĩnh viễn không biết được bí mật này, ta sẽ mang theo nó mà chết đi!"
Karen thờ ơ.
Bernard dùng hết sức lực cuối cùng mà hô lên: "Cái tên súc sinh này!!!"
Ngọn lửa đã dập tắt, không phải do Karen dập tắt, mà là bởi vì linh hồn của
Bernard, đã bị thiêu cháy hết, tất cả đều yên ắng lại.
"Ai."
Karen thở dài, đứng người lên, thần bào Ánh Sáng trên người biến mất.
Anh vươn tay của mình ra, chỉ về phía Bernard đang nằm trong quan tài, mắt
trái, màu đen của Trật Tự chuyển động, một sợi xích màu đen tràn ra từ dưới
chân Karen, bao trùm lên trên thi thể Bernard.
"Trật tự thức tỉnh!"
Lần trước lúc thực hiện "Thức tỉnh" thất bại bởi vì Bernard còn chưa chết.
Lần này lúc "Thức tỉnh" thành công bởi vì Bernard chết rồi.
Karen cảm giác được năng lượng linh tính trong cơ thể bị tiêu hao, thời gian
dần trôi qua, Bernard mở mắt ra.
Hắn không dám tin mà nhìn bốn phía xung quanh, nhìn Karen, phải biết, thực
lực của hắn tương đương với cấp chín của thể hệ tín ngưỡng các gia tộc khác,
muốn thức tỉnh hắn cần phải trả cái giá vô cùng đáng sợ, lại không chỉ phải trả
một cái giá rất lớn, mà càng cần có cảnh giới khủng khiếp.
Mà Karen, vậy mà thành công Thức tỉnh hắn!
Điều này, làm sao có thể!
Đây cũng không phải là việc mà Ánh Sáng có thể làm được, chắc chắn không
phải!
"Ngài... Ngài đến cùng là ai?"
Karen đưa tay trái ra cầm lấy cái chân đèn bằng đá kia, tay phải búng một cái,
đầu ngón tay xuất hiện một ngọn lửa Trật Tự màu đen, đưa đến thắp sáng chân
đèn.
Lập tức, Karen nghiêng ngọn đèn xuống, ngọn lửa Trật Tự màu đen được thắp
lên bởi năng lượng linh tính lại rơi xuống trên ngực của Bernard.
Karen cầm ngọn đèn qua một bên, ngồi xuống dựa vào bên cạnh quan tài đá
một lần nửa, phủi tay:
"Được rồi, chúng ta tiếp tục thôi."
Bernard: "..."