Ở trong Thần Điện công vụ, Creed hỏi Alfred.
"Đúng vậy, đại diện Đại tế tự nói Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất cần người trông coi, sợ
có gì sai lầm xảy ra."
"A, như thế cũng tốt, hắn nhìn chằm chằm vào nới đó thì ta cũng có thể yên tâm
một chút."
Creed vừa nói vừa vuốt ve cổ của mình, ở đó có một vết thương do bị phản phệ
khi dấu ấn tinh thần mà Creed ngưng tụ trong pháp chỉ thứ ba bị xé bỏ ở chỗ trụ
sở Kỵ Sĩ Đoàn.
Lúc này Protaras đi đến.
Creed giả bộ như thả lỏng cơ thể, sau khi Protaras đến gần thì đứng lên nhẹ
nhàng xoay eo.
"Đại tế tự, các Đoàn trưởng Ky Sĩ Đoàn đã tuân theo pháp chỉ để chuẩn bị chiến
tranh, công việc sơ bộ của Ky Sĩ Đoàn thứ nhất cũng đã sẵn sàng, Viện Chiến
Tranh đề nghị phát động chiến tranh thanh trừng để tranh thủ chừa lại một
khoảng thời gian trống.”
"Ta không có ý kiến, chấp hành đi. Đúng rồi, chuyện bên phía liên minh kia thế
nào?”
"Tài nguyên mà chúng ta yêu cầu được cung cấp đã vào chỗ, ta cảm thấy tạm
thời không cần lo lắng bọn chúng, bởi vì bọn chúng sớm đã bắt đầu tiến hành
chiến tranh chiếm đoạt trên quy mô lớn."
"Bọn chúng, thật đúng là không kịp chờ đợi."
Lúc trước, bởi vì giữa Trật Tự Thần Giáo và các Thần Giáo chính thống có sự
đề phòng và kiềm chế lẫn nhau, điều này mới khiến những giáo hội lớn vừa và
nhỏ kia có quyền sinh tồn và phát triển, chỉ khi nào các Thần Giáo chính thống
đứng đầu thống nhất đạt thành nhận thức chung thì đây tuyệt đối là cơn ác
mộng của các giáo hội còn lại.
Các giáo hội nhỏ yếu chỉ dựa vào kỹ thuật rèn đúc khí cụ không gian giống như
Pamirez giáo trước kia mà cũng có thể có thời gian phát triển vốn là chuyện
không bình thường, cũng không có khả năng tiếp tục kéo dài quá lâu, khi thời
gian đã điểm, bọn chúng cũng nên trở về vị trí hợp lý của mình rồi.
Protaras: "Như thế cũng tốt, cục diện tốt nhất trong kế hoạch của chúng ta đó là
bọn chúng không phản đối chúng ta, hiện tại bọn chúng không chỉ không phản
đối, còn cung cấp tài nguyên chiến tranh cho chúng ta, đây đã là cục diện tốt
nhất.”
Creed: "Đúng vậy, không sai. Nhưng mà phát động chiến tranh thanh trừng còn
phải thông báo Thần Điện một chút, những Thần linh đang ẩn nấp ở những nơi
hẻo lánh đặc biệt kia còn phải do Thần Điện phụ trách giám sát, ta lo lắng
rằng...”
Protaras: "Xin ngài yên tâm, mặc dù Thần Điện của chúng ta cũng giống như
Thần Điện của các Thần Giáo khác, sẽ thiển cận và ngu xuẩn, nhưng ít ra thì
bọn hắn vẫn nguyện ý làm việc và cũng biết làm việc.”
Creed nhất thời nghẹn lời, Đại tế tự chính quy như hắn cũng không dám dùng
loại giọng điệu này để đánh giá Thần Điện một cách thẳng thắn, nhưng vị thư
ký thần bí mà thủ lĩnh đưa đến cho mình lại nói với giọng điệu cực kỳ nhẹ
nhõm.
"Dặn dò, nên làm cái gì thì làm cái đó, ta sẽ tọa trấn ở chỗ này, có chỗ nào cần
thì trực tiếp nói với ta.”
"Đúng, Đại tế tự."
Lúc Protaras đi ra khỏi Thần Điện công vụ thì vừa lúc trông thấy Verden đi lên
bậc thang.
Hai người gật đầu ra hiệu với nhau, nhưng lúc đi ngang qua nhau, Verden ngừng
lại.
Protaras vì biểu hiện lễ phép, cũng dừng người lại.
Verden nhìn về phía Protaras, mỉm cười nói: "Hiện tại thời cuộc có chút phức
tạp, cũng cực kỳ gian nan."
Protaras đáp lại: “Ngài nói không sai, Người Cầm Roi."
"Cho nên, cục diện trước mắt không khỏi để cho ta nhớ tới hơn một ngàn năm
trước, thời điểm mà Ánh Sáng vẫn còn tồn tại, trước khi Ánh Sáng thật sự diệt
vong thì ai có thể nghĩ tới việc nó sẽ diệt vong?
Bởi vậy, ta càng thêm bội phục vị Đại tế tự Protaras trong lịch sử kia, hắn thật
sự rất tài giỏi, gần đây ta thường xuyên đọc đi đọc lại về truyện ký và văn thơ
do Protaras viết, hi vọng có thể có thêm được sự tự tin và động lực từ trong đó."
"Lịch sử vốn là một phần của nội lực, cũng là một trong những nguồn suối của
sự tự tin và sức mạnh.”
"Đúng, ta đồng ý.”
"Ta còn có việc, Người Cầm Roi."
"Ngươi đi mau đi.”
Protaras đi xuống bậc thang, Verden thì đứng tại chỗ nhìn xem bóng lưng
Protaras rời đi.
Vị thư ký thần bí xuất hiện từ hư vô này đã tồn tại rất lâu nhỉ.
Cho nên nói...
Verden lắc đầu, thẩm nghĩ: Được rồi, cho nên nói cái khỉ gì nữa.
Đi vào Thần Điện công vụ, nhìn xem Alfred ngồi trước mặt Creed, khóe mắt
Verden không khỏi giật giật một cái.
Lại nhìn Creed vẻ mặt mỉm cười đứng người lên, bộ dáng tâm trạng cũng không
tệ lắm.
Trong lòng Verden ngược lại là cảm thấy buồn cười một hồi, cũng may ông bạn
già này của mình đã sớm nghĩ thoáng cũng buông xuống, bằng không đối mặt
với cục diện hoàn toàn "không có” này, không biết sẽ có bao nhiêu giày vò đây.
"Ta đến thăm Đại tế tự của chúng ta, ha ha, có mệt hay không?"
"Không mệt, rất nhẹ nhõm." Creed, "Bọn thuốc hạ rất biết làm việc."
Verden: Nói nhảm, ngươi biết cái người giúp ngươi làm việc vừa đi ra khi nãy
có thể là cái vị ở trên lịch sử kia không?
"Ánh Sáng Thần Giáo sắp tuyên bố tái thiết, chuyện này vốn do Karen phụ
trách, nhưng hiện tại Karen không thể phân thân, ta sẽ thay thế Karen đi một
chuyến, có mặt ở trong hoạt động."
Người Cầm Roi Trật Tự, đi tham gia nghi thức khai mạc của Ánh Sáng, đặt ở
mấy năm trước thì đây quả thật là chuyện rất khó để tưởng tượng.
"Ừm, ngươi đi đi, nếu như trong giáo có lời chỉ trích và áp lực gì thì ta giúp
ngươi chịu trách nhiệm, cứ nói là ngươi tuân theo pháp chỉ của ta đi."
"Không cần thiết phải như thế này, ngươi quá coi thường ta, ta mới không thèm
để ý đến những thứ này. Được rồi, ta đến là để tự mình nói với ngươi một
chuyến, bây giờ ta sẽ lên đường."
"Để ta tiễn ngươi."
"Ngươi ngồi đi."
Verden quay người đi ra ngoài, Alfred đứng người lên, đại diện cho Creed đi
tiễn Người Chấp Roi.
Hai người đi ra khỏi Thần Điện công vụ, Verden ngồi vào trong xe ngựa của
mình, Alfred đứng ngoài xe ngựa đưa tiễn.
Trước khi cửa xe đóng lại, Verden bỗng nhiên mở miệng nói: "Cơ thể của ta,
càng ngày càng không tốt, lúc trước còn trông cậy vào Karen có thể tiếp nhận vị
trí của ta, hiện tại Karen đi lên cao, vị trí này ngược lại không có người thích
hợp có thể tiếp nhận, ta còn phải tiếp tục gắng gượng."
Alfred: "Người Cầm Roi, hi sinh của ngài cho cương vị sẽ được chủ nhìn thấy,"
Đây xem như là những từ ngữ thường dùng trong lúc nói chuyện của thần quan
Trật Tự, giống như là lúc người Wien nói chuyện trời đất cũng sẽ không thể rời
đi chủ đề về thời tiết và món tương Wien.
Verden: "Ha ha, ngươi nói xem, đến lúc đó khi chủ nhìn thấy thì sẽ nói gì với ta
đây?"
"Chủ sẽ nói... Bắt đầu tiếp tục công việc.”