thọ đáng sợ của Thần linh, có khi viết đến khi què chân chó cũng không viết hết
ra được.
Suy nghĩ của Karen chỉ biến hóa trong nháy mắt, phía đối diện, sau khi nữ thi
triệu hồi ra Ellen bản nữ thì biên độ sức mạnh được tăng lên, đang chuẩn bị giơ
thanh kiếm để phá vỡ kết giới xương trắng mà Karen bố trí ra.
Đồng thời, những oán niệm mênh mông được góp nhặt và trấn áp phía dưới pho
tượng khổng lồ kia cũng tựa như đang bị dẫn dắt, sắp tiến vào trạng thái bùng
nổ.
"Thủy tổ Ellen…"
Karen không có lựa chọn tiếp tục áp chế đấu pháp, mà là trong lúc này triệu
hoán ra hư ảnh Thủy tổ Ellen.
Vùng đầm lầy trong không gian linh hồn, một bãi bùn nhão hình người trồi lên,
một phần bùn nhão bám trên thân rơi xuống.
Cho nên có đôi khi, hậu đại quá ưu tú, cũng không phải chuyện gì may mắn.
Ở chỗ Pall thì hắn bị thay đổi cách ăn mặc; còn ở chỗ "Con rể của hậu đại"
Karen thì hắn chẳng có chút cảm giác tồn tại nào.
Bây giờ thì tốt hơn một chút, chỉ có pho tượng đói nghiện đứng ở nơi này, trấn
áp tất cả, lúc trước khi Karen còn mở tiệm tạp hoá ở đây thì hình chiếu của từng
vị Thần linh kia xếp hàng san sát, trực tiếp đẩy Thuỷ tổ Ellen vào trong góc
cùng ngồi xem kịch với Thiên Mị.
Karen vốn còn lo lắng nữ thi có thể nhận ra Thủy tổ Ellen hay không, bởi vì trí
tuệ của nữ thi này trông có vẻ cũng không quá cao, mặt khác, có đôi khi mặc
trang phục đặc biệt quá lâu sẽ rất dễ dàng để người ta quên bộ dáng thật sự của
hắn.
Cũng may, Karen quá lo lắng, sau khi nhìn thấy hình chiếu của Thủy tổ Ellen
xuất hiện, nữ thi dừng động tác lại, thu hồi thanh kiếm, giải trừ kết giới lửa ở
phía ngoài.
Karen cũng thu hồi kết giới xương trắng theo, Connor rời khỏi cơ thể Karen,
đứng qua một bên.
Nữ thi hỏi: "Ngươi là hậu nhân của ta?"
Connor lập tức nắm chặt nắm đấm, đặt trước bộ ngực mình, hô: "Gia tộc Ellen,
có ân tất báo!"
Nữ thi nhìn về phía Connor, lại nghiêng đầu, ánh lửa trong đôi mắt bắt đầu càng
chập chờn không ngừng.
Với trí tuệ tư duy có hạn của cô ta, Karen vừa vận dụng sức mạnh của Trật Tự
vừa thể hiện ra sức mạnh tín ngưỡng gia tộc đã là chuyện cực kỳ khó có thể
hiểu được, mà Connor thì lại càng khó giải thích:
Hậu duệ đời sau của mình cũng bắt đầu lai tạp với rồng, biến thành người bán
long?
Karen mở miệng hỏi: "Ngươi biết mình là ai sao?"
"Ta là tổ tiên của ngươi."
Xem ra, cô ta cũng không biết mình là một con rối, mà cho rằng mình là bản
thể.
Connor nói: "Hắn và ngươi ngủ trên cùng một cái…"
"Connor."
Connor lập tức im miệng.
Karen mỉm cười nói: "Đúng vậy, tổ tiên."
Đối mặt với một con rối trí tuệ không cao thì tốt nhất đừng cố ý kích thích nó,
cũng không cần để sự nhận thức bản thân của nó bị hỗn loạn, nếu không thì nó
sẽ rất dễ rơi vào trạng thái mất kiểm soát.
Với thực lực cá nhân của cô ta thì bây giờ Karen cũng có thể áp chế được,
nhưng Pall bố trí cô ta thành mắt trận của cái đống lửa này thì cô ta có thể điều
khiển nguồn oán niệm đáng sợ được tích luỹ phía bên dưới.
"Tại sao ngươi lại xuất hiện ở nơi này?"
"Bởi vì một chuyện ngoài ý muốn, bây giờ ta dự định trở về, tổ tiên, ngài có thể
tiếp tục ngủ say."
Nữ thi nhẹ gật đầu, nói: "Được rồi, cùng nhau về."
Karen: "Hửm?"
Lập tức, nữ thi xoay người, đối mặt với pho tượng khổng lồ này của mình, cô ta
giơ tay lên, pho tượng bắt đầu trồi lên cao, oán niệm bị trấn áp phía dưới bắt
đầu sôi trào.
Cô ta muốn phá vỡ phong ấn nơi này, sau đó rời đi về nhà.
Karen lập tức nói: "Tổ tiên, Siti đã nhận sai."
"Cái gì?" Nữ thi quay đầu lại nhìn về phía Karen, "Cô ta nhận sai?"
"Đúng vậy, cô ta nhận sai, quỳ xuống nhận lỗi, khóc sướt mướt, mặt mũi đầy
nước mũi và nước mắt."
"A."
Nữ thi lên tiếng, bàn tay hạ xuống, pho tượng khổng lồ vừa mới lơ lửng, lại từ
từ rơi xuống.
"Đã nhận sai vậy thì không đốt nhà cô ta."
Con mắt Connor trợn trừng lên, vẻ mặt như thấy chuyện mới lạ, đây còn là lần
đầu tiên trông thấy bộ dáng ngu ngốc dễ bị lừa như thế này của chị Pall.
Nếu là về sau lúc kiểm tra bài tập của mình mà chị Pall cũng có thể như thế này
thì thật là tốt biết bao nhỉ.
Bản thân Karen cũng không ngờ tới, biết cấp độ trí tuệ của con rối này không
cao, nhưng thế mà có thể dễ dụ đến mức độ này.
Nữ thi nói: "Vậy ta phá hủy nơi này, sau đó cùng ngươi về nhà."
Nói xong, lòng bàn tay của nữ thi xuất hiện một phù văn, phù văn vận chuyển,
trên thân pho tượng bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt.
Nhưng mà, đúng lúc này khi pho tượng còn không bị phá hủy thì phù văn bỗng
nhiên ngưng lại, hỗn loạn, ngay sau đó, ngọn lửa trong đôi mắt nữ thi bị dập tắt.
Bốn phía xung quanh đều lâm vào một sự yên lặng đầy kìm nén.
"Ha ha ha… "
Tiếng cười quỷ dị truyền ra từ trong miệng nữ thi.
Nữ thi từ từ xoay người, hướng mặt về phía Karen, trong hốc mắt trống rỗng,
xuất hiện hai con ngươi màu xanh lá yêu dị, giống như là một đôi mắt rắn.
Cùng lúc đó, mặt đất của một nơi ở hướng tây bắc của khu phong ấn bắt đầu sụp
đổ, một con mãng xà thể trạng vô cùng to lớn vượt qua kích cỡ của Long tộc
trưởng thành như Auggie vặn người mà chui ra.
Thân thể của nó, một nửa là xương trắng, một nửa có vảy bám ở trên.
Ở gần nó, hải yêu Moldavia bắt đầu tránh đi, thiên sứ bắt đầu quay người rời
khỏi, xác của những sinh vật khác, đều tự giác né tránh nó.
Bởi vì nó là nguồn gốc cơ bản cho sự hình thành của khu vực phong ấn này, dự
tính ban đầu của gia tộc Ponce khi xây dựng nơi này chính là vì phong ấn nó,
Rắn Không Gian - Chissas.
Trong hang.
Nữ thi đổi sang một đôi mắt rắn sau khi phát ra một loạt tiếng cười khiến người
ta sợ hãi thì lè lưỡi, liếm môi một cái, trên làn da của cô ta dần dần xuất hiện
vảy rắn màu tím.
"Ha ha, ta bảo này, có phải ngươi đã quên mất cái gì rồi không?"
Ngay sau đó,
Nữ thi đưa tay chỉ về phía Karen, hỏi:
"Khi cửa vào bị chặn lại, lúc cô ta không thể rời đi nơi này thì có đặt ra hiệp
nghị với ta, ta giúp cô ta rời đi nơi này.
Mà cô ta, ngoại trừ để lại cho ta một con rối ở chỗ này để chờ đợi chìa khoá
chín muồi ra thì sau khi bản thể của cô ta trở về sẽ nghĩ biện pháp để cứu viện
ta, mà còn sẽ viết lại việc này vào trong tổ huấn, cho dù bản thân cô ta không
thể thành công, cũng sẽ để con cháu hậu đại của mình tiếp tục thực hiện lời hứa,
cô ta nói với ta, cô ta là dòng chính của gia tộc, đồng thời cũng là một người có
tư chất bình thường nhất trong gia tộc.
Ngươi là hậu nhân của cô ta, nói cho ta nghe, ngươi có nhìn thấy lời tổ huấn này
trong gia phả của gia tộc mình không, gia tộc Essina các ngươi, đời đời kiếp
kiếp có đang cố gắng để giải cứu ta không?"
Karen đế ý đến lúc nữ thi hoán đổi thành loại trạng thái này thì phù văn đã hỗn
loạn.
Điều này có nghĩa con rối này đã mất đi quyền khống chế pho tượng kia, nói
cách khác, chỉ có con rối dưới quyền khống chế của Pall thì mới có thể kích nỗi
nơi này, chìa khoá là nắm giữ trong tay con rối.
Karen nhún vai,
Đáp lời:
"Rất xin lỗi, hình như cô ta không để ý đến ngươi lắm."