Dorford đứng người lên, ông ta vừa nhìn về phía con trai, vừa muốn rời đi,
trong chốc lát vậy mà bắt đầu do dự.
Vicole còn đang lớn tiếng hô hào:
"Cha, mau cứu con, mau cứu con đi, cha nhất định phải mau cứu con, cha!"
Cảm xúc của Vicole vào lúc này đã sụp đổ, khát vọng sống của hắn đã áp đảo
tất cả mọi suy nghĩ khác.
Rốt cục, Chủ giáo Dorford hít sâu một hơi, quay người rời đi.
Đằng sau, thì Vicole tiếp tục hô to khàn cả giọng:
"Cha cứu ta... Cứu ta..."
Lão Colla mang theo người bước lên, ra hiệu thuộc hạ của mình nâng cái lồng
giam Vicole lên, sau đó ông ta đi đến trước mặt Karen:
"Đội trưởng Karen, trước hết ta sẽ nhốt hắn ta lại, sau đó chờ lệnh của ngài?"
Lão Colla vốn vẫn luôn đặt địa vị của mình ngang vai ngang vế cùng với Neo
và Karen, vào lúc này cuối cùng lại dùng kính ngữ với Karen.
Sau khi phiên tòa này kết thúc, rất nhiều chuyện thật ra cũng đã đều thay đổi.
"Được rồi, trông coi cho thật chặt."
"Ngài yên tâm, mặc dù ngục giam không ở trong tòa nhà tổng bộ của chúng,
nhưng trại tạm giam của chúng ta ở trong tòa nhà cũng có trận pháp bảo hộ, ta
sẽ tự mình trông coi hắn, sẽ không xuất hiện sơ sót gì."
"Vất vả cho ông rồi."
"Nhìn ngài nói kìa, đây là việc mà ta phải làm." Lão Colla mím môi, phát ra một
tiếng cảm khái, "Thật tốt, ta thế mà còn có thể trông thấy Đòn Roi Kỷ Luật
chúng ta có một ngày này. A, đúng, đội trưởng Karen, có chuyện ta muốn
thương lượng cùng với ngài một chút."
"Ông cứ nói."
"Là lúc trước ta cũng có vài ông bạn già giống như ta đã về hưu, bọn họ bây giờ
chắc hẳn cũng muốn được mời trở lại để dùng bớt một chút sức lực dư thừa,
ngài xem..."
"Ông có thể liệt kê ra một danh sách, sau đó giao đến chỗ của chủ nhiệm, để
chủ nhiệm quyết định."
"Được, ta đã biết."
Trong lòng của Lão Colla cảm thấy rất thú vị, ông ta xem như đã nhìn ra, ở giữa
Karen và Neo, trên danh nghĩa Neo là cấp trên Karen là cấp dưới, nhưng ngươi
đã bao giờ thấy qua chuyện cấp dưới giao chuyện phức tạp lại cho cấp trên làm
hay không?
Nhưng hết lần này tới lần khác Karen vẫn luôn làm như vậy, mà lão Colla cũng
phát hiện, chủ nhiệm đối với tên thuộc hạ này của mình, giống như hoàn toàn
không có kiêng kị và bất mãn gì.
Quan hệ của hai người này thật là tốt.
Karen đương nhiên lười nhác mà suy đoán lão Colla đang nghĩ gì ở trong đầu,
đương nhiên, cho dù anh biết cũng sẽ không để ý, quan hệ của anh và Neo... Lùi
mười nghìn bước mà nói thì xem như là hai tên tàn dư Ánh Sáng đang đánh vào
trong nội bộ của tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật, cũng phải đoàn kết và trông coi lẫn
nhau.
Ông Deron cùng với cậu Eisen đang đóng lại trận pháp phát sóng, Karen trước
hết bước về phía của ông Deron, hành lễ.
Deron cười nói: "Cháu cũng đang bận rộn mà, cháu còn có việc cần phỉa làm
đấy, chờ đến khi xong việc thì tới nhà ăn cơm, bà của cháu cũng rất nhớ cháu
đấy."
Phu nhân Đường Lệ tốt với Karen đến nỗi như muốn nhận cháu nuôi, đối với
chuyện này, Deron cũng vui mừng khi thấy vậy.
"Được rồi, thưa ngài."
Karen quay người, nhẹ gật đầu với cậu Eisen, cậu Eisen cười cười, mặc dù nụ
cười có chút cứng ngắc, nhưng có thể biểu lộ ra ánh mắt của mình trước mặt
mọi người thì đã là tiến bộ rất lớn đối với cậu Eisen.
Đi xuống khỏi bục, Karen đi tới dãy ghế dự thính, có rất nhiều người đang ngồi
trên ghế dự thính, nhưng không có người nào chủ động đi tới chào hỏi với
Karen vào lúc này, những sự tiếp xúc này nhất định sẽ liên quan đến phương
diện cá nhân, cũng không hợp vào lúc này.
Còn một việc nữa đó là khí thế mà Karen vừa mới để lộ ra trên bục, cũng làm
cho rất nhiều người không dám tiếp cận vào lúc này, dù gì thì trước đó Karen
gần như đã chỉ vào mặt một vị Chủ giáo mà mắng.
Karen giơ cánh tay lên, quơ một chút, sau đó tất cả mọi người trong tiểu đội,
ngoại trừ cậu Eisen ra, toàn bộ đứng dậy đi theo đội trưởng của mình rồi rời
khỏi phòng thẩm phán.
Đi vào bên ngoài, Karen trông thấy Bernie và Neo đang đứng ở một chỗ trong
hành lang, chủ động bước đến.
"Bộ trưởng, chủ nhiệm."
"Làm rất không tệ." Trên mặt Bernie lộ ra ý cười, "Bây giờ đến mời Phó bộ
trưởng Trison đến để hợp tác điều tra đi."
"Vâng, bộ trưởng."
Không có gì dây dưa dài dòng, sau khi Karen gật đầu thăm hỏi Bernie và Neo
thì lập tức mang theo thuộc hạ ngồi xe lái ra khỏi tòa nhà tổng bộ.
"Vị Phó bộ trưởng không có chạy trốn đâu nhỉ?" Ashley hỏi, "Dù gì thì phiên
tòa khi nãy cũng đã được phát sóng ra ngoài, hắn ta chắc cũng đã biết kết quả."
Wilker trả lời: "Hắn chạy trốn thì không phải rất tốt rồi sao? Chạy trốn, sẽ tương
đương với việc nhận tội, bản án thành lập. Nếu như thật sự chạy trốn, vậy chúng
ta có thể trở về chờ đợi lệnh truy nã của Đại chủ giáo."