làm gì, lần trước Karen Thanh Tẩy ở đây, khí tức của Thần Ánh Sáng xuất hiện,
dọa nó đến nỗi miệng sùi bọt mép gần như ngất đi.
Lần này, con chó vàng này chỉ muốn lủi ra xa một chút.
"Đi đi."
"Gâu!" (không đi!)
"Nhanh đi!"
"Gâu!" (không đi!)
"Đàn hạc của Nữ Thần Mills sẽ ở xuất hiện trên tế đàn bên cạnh thiếu gia."
"Gâu gâu gâu gâu gâu!"
Chó vàng chạy tới, nằm bên cạnh ghế Karen, mặt hướng lên tế đàn.
Neo nhịn không được mà thúc giục nói: "Ta nói này, có thể bắt đầu chưa? Chờ
đến chuyện ở chỗ này xong, ta còn phải về thành phố York đấy, nếu lại kéo dài
thêm, ta sẽ bỏ lỡ thời gian làm ăn."
Karen mở miệng nói: "Bắt đầu đi."
"Bắt đầu!" Alfred cho Wilker một động tác tay.
Wilker lập tức khởi động tế đàn tiếp dẫn, rất nhanh, phía trên xuất hiện một đám
mây đen, mây đen lõm xuống dưới tạo thành một lỗ hổng, hư ảnh của một chiếc
đàn hạc từ từ hiển hiện, một người phụ nữ xuất hiện ở bên cạnh đàn hạc, cô ta
mở miệng nói:
"Loya đã nhờ ta, xin yên tâm, ta sẽ dốc sức phối hợp Bộ trưởng Karen, và nhất
định sẽ giữ bí mật về việc ngày hôm nay."
Karen gật đầu biểu thị cảm tạ người phụ nữ.
Kevin thì đã nhìn như ngây dại.
Ánh mắt của người phụ nữ rơi vào trên thân con chó vàng, khẽ nhíu mày, không
phải ghét bỏ, mà là một loại cảm giác vô cùng quen thuộc, để cô rơi vào trầm
tư.
Nhưng mà rất nhanh cô cũng đã điều chỉnh xong tâm trạng, điều khiển đàn hạc,
một luồng sức mạnh thần thánh xuất hiện, giống như là sương trắng, bao phủ
bốn phía.
Chỉ với những làn sương trắng mang theo khí tức thần thánh bao phủ bây giờ,
đã vượt xa không biết bao nhiêu khối lượng thánh thủy dùng xe bồn chở đến.
Karen ngửa cổ ra sau một chút, nhắm mắt lại, bắt đầu tiến vào trạng thái, tìm
kiếm sự kêu gọi tín ngưỡng trong nội tâm, cảm giác Thần Trật Tự triệu hoán.
Một bước này, đối anh hiện tại mà nói, quả thực không thể đơn giản hơn, bởi vì
sâu trong linh hồn anh vốn có một bức tượng Trật Tự khổng lồ.
Lúc Karen tiến vào trạng thái, bức tượng bên trong linh hồn từ từ đầu, nhìn về
phía phía trên, tựa như đã nhận ra cái gì.
Tất cả mọi thứ, đều rất bình thản, khí tức Thần thánh thậm chí cũng không thấy
có gì tiêu hao, Karen ngồi yên ở đó, cũng không phản ứng gì, thậm chí còn yên
tĩnh hơn so với khi tín đồ có tư chất kém nhất trở thành thần bộc.
Bởi vì cơ thể này của Karen …thật sự là quá sạch sẽ, sạch sẽ đến nỗi cũng
không phải Thanh Tẩy một chút nào
Nhưng cuồng phong thật sự, sắp xảy ra.
Pall nhảy tới trên bờ vai Karen, cái đuôi phía sau, xuất hiện một cái ngón tay
sáng long lanh, ngón tay, đặt ở giữa trán Karen.
"Ầm!"
Đột nhiên,
Một luồng ánh sáng trắng chói mắt xuất hiện.
Uy thế thần thánh không thể xâm phạm xuất hiện, bao phủ bốn phía, đây là khí
tức thuộc về Chủ Thần, đã từng là bá chủ trong kỷ nguyên trước, Ánh Sáng!
Kevin nằm ở khoảng cách gần nhất, cơ thể co lại, mắt trợn trắng lên, trực tiếp tê
liệt ngã lăn ra trên mặt đất, tứ chi vô ý thức run rẩy đồng thời bọt mép bắt đầu
sùi ra khỏi miệng.
Khí linh của đàn hạc thì trực tiếp biến mất, ẩn nấp bên trong hư ảnh của Thần
khí, cô không dám nhìn thẳng vào uy thế này, sợ rằng mình sẽ bị đánh tan.
Những người khác xung quanh đứng trước áp lực của uy thế này, toàn bộ đều
không thể nào ngăn được, chịu áp lực từ trong linh hồn, toàn bộ quỳ sát xuống
dưới.
Bọn họ rõ ràng là tín đồ Trật Tự, lại mất đi tôn nghiêm trước uy thế của Ánh
Sáng.
Alfred ngược lại là không có chút xoắn xuýt nào, hắn thậm chí đã sớm điều
chỉnh xong độ cao của giá vẽ, bỏ giá đỡ, liền quỳ xuống đất vẽ tranh.
Hắn không cảm thấy quỳ xuống một chút này có việc gì lớn, phải biết rằng,
Thần Trật Tự năm đó còn từng đi theo Thần Ánh Sáng, sau này không phải
cũng tự mình đứng lên?
Chỉ có Neo, hắn không có quỳ, bởi vì uy thế Ánh Sáng này với hắn mà nói,
cũng không có cảm giác áp lực quá rõ ràng, ngược lại có một loại cảm giác vô
cùng thân thiết.
Đây chính là Ánh Sáng… Đây chính là khí tức thuần khiết nhất của Ánh Sáng
trên đời này!
Neo hai tay khoanh lên, không giống với Trật Tự Thần Giáo xếp hai tay giao
nhau trước ngực, hắn bày ra tư thế lễ nghi của tín đồ Ánh Sáng.
Nhưng mà,
Luồng ánh sáng này mặc dù vẫn đang kéo dài, khí tức Thần thánh cũng không
có biến mất, nhưng cũng không xuất hiện âm thanh của Thần Ánh Sáng như lúc
trước.
Mà thứ Karen cần, chính là dùng âm thanh của Ánh Sáng kêu gọi sức mạnh quy
tắc của Trật Tự, để cho mình có thể trong lúc Thanh Tẩy thành thần bộc, nhận
được sự chiếu cố đặc thù nhất, trở thành người đặc biệt nhất.
Karen đang chờ đợi, bức tượng to lớn sâu trong linh hồn Karen kia, cũng đang
chờ đợi.
Thế nhưng mà, âm thanh mà anh chờ đợi vẫn chưa thấy xuất hiện.
"Meo ~ "
Pall, đã cảm thấy mỏi mệt, cô cũng sắp không chịu nổi nữa.
Đây là sắp thất bại rồi sao?
Mặc dù, mình sẽ thành công trở thành thần bộc, nhưng cái này và thứ mình
muốn, hoàn toàn không giống, nhất là trên điều kiện mình đã chuẩn bị vô cùng
đầy đủ.
Chẳng lẽ, mình bắt đầu sống lại lần nữa bước đầu tiên, liền muốn lấy trở thành
một cái bình thường Thần bộc mà bắt đầu?
Không,
Nhất quyết không cho phép xảy ra chuyện như vậy.
Cảm xúc nôn nóng, đang dần phóng đại, bởi vì bức tượng to lớn sâu trong linh
hồn của Karen, cũng tỏ ra sự phiền não và bất mãn.
Giai đoạn hiện tại, Karen thành công cô lập mình và bức tượng, chỉ cần ý thức
của mình không chủ động tiến vào không gian ý thức linh hồn, anh sẽ tuyệt đối
an toàn, nhưng đây cũng không phải là mang ý nghĩa mình đã triệt để chặt đứt
quan hệ với cơn nghiện đói.
Cũng như hiện tại, lúc Karen nôn nóng, sẽ hình thành dẫn truyền khiến bức
tượng nôn nóng, dẫn đến cả hai đồng thời cộng hưởng cảm xúc này … khiến nó
hơi mất khống chế.
Karen mở mắt ra;
Cùng lúc đó, trong mơ hồ, đám người đang quỳ rạp trên đất cùng nhau trông
thấy, sau lưng Karen, xuất hiện một cái bóng thần bí màu đen.
Karen hé miệng, cái bóng màu đen phía sau cũng há miệng ra, khi Karen phát ra
âm thanh, bóng người màu đen cũng phát ra âm thanh cực kì uy nghiêm, giống
như là sấm chớp rền vang, toàn bộ khán thính phòng đều chấn động:
Âm thanh này, trực tiếp rung động linh hồn của tất cả mọi người ở đây:
“Ánh Sáng, rốt cuộc là ngươi đang trốn ở đâu?”