gió nhẹ thổi qua, như rằng có người đang ghé vào tai của mình mà thì thầm:
"Bộ trưởng, chuyện mà ngài đáp ứng ta, tuyệt đối không thể quên."
Karen không để ý đến âm thanh này, ném ba lô cho Ventura tiếp tục mang theo,
phất tay ra hiệu mọi người tiến vào trong hang động.
Vẫn như cũ là Neo và Philomena ở phía trước, Karen thì đi ở sau cùng.
Đường hầm vào hang động cũng không sâu, mà lại rất rộng rãi, nhưng trận pháp
và kết giới phòng ngự rất nhiều, mỗi một cái đều vô cùng mạnh, mà tất cả lại
đều ở trong trạng thái kích hoạt.
Điều này có nghĩa rằng sau khi thí nghiệm thất bại, người ở bên trong mở ra
trận pháp tự phong tỏa, mặc dù nghiệt là do bọn hắn tạo ra, nhưng bọn hắn cũng
xem như đã cố một phần lực để kiềm chế ô nhiễm.
Nếu như không có những trận pháp này, có lẽ đợt ô nhiễm đầu tiên, cũng đủ để
phá tan phong ấn do đám người của Deron bố trí.
Nhưng mà ô nhiễm ở phía ngoài đã quỷ dị như vậy, có trời mới biết ở sâu bên
trong sẽ gặp phải thứ gì khác.
Bốn vị chuyên gia trẻ tuổi lần lượt ra tay, mở từng trận pháp phòng ngự ra, đây
chính chỗ cần bọn họ, bốn người bọn họ phụ trách tất cả những việc kỹ thuật,
còn nhiệm vụ của những người tình nguyện đó là bảo vệ bọn họ và mang vác
vật liệu dụng cụ, nói thẳng hơn đó là chết thay trước cho bọn họ.
Cuối cùng đi xuống dưới đáy hang, phía trước xuất hiện một cái cửa đá to lớn
đã đóng chặt.
Bên trong, chính là phòng thí nghiệm.
Chuyên gia Nicole của Nguyên Lý Thần Giáo bước lên trước, lòng bàn tay xuất
hiện phù văn, trên cửa đá cũng xuất hiện ký hiệu tương tự, rất nhanh, sau một
hồi tiếng ma sát nặng nề, cửa đá từ từ mở ra.
Nhưng vào lúc này, trên cửa đá bỗng nhiên phát ra ánh sáng quỷ dị, cửa đá
khổng lồ, vào lúc này giống như là một miếng bánh sô cô la có nhân bị ngâm
trong sữa;
Nằm yên thì không sao, đụng một cái là nát, những thứ ở trong cũng bắt đầu
chảy ra.
Mọi người vô ý thức bắt đầu lấy ra quyển trục và Thánh khí, có người đã chuẩn
bị kích hoạt dấu ấn Thần khí để tìm kiếm che chở, nhưng chùm sáng kia cũng
không hoàn toàn khuếch tán ra, ngược lại sau khi xuất hiện thì lập tức biến mất,
khiến tầm mắt choáng váng.
Nhưng không khí bốn phía, ngỡ như ngay lập tức sôi sục lên, phía sau có âm
thanh ồn ào náo động vang đến, tất cả mọi người tức thì quay người nhìn lại
phía sau, đằng sau chẳng có gì cả, nhưng cảm giác ồn ào náo động kia ngày một
tiến gần hơn.
Trong mơ hồ, là mùi hôi thối bao trùm và xóa đi tất cả dấu vết.
Karen đứng ở sau cùng của đội, anh không chút do dự, kích thích dấu ấn mà đàn
hạc của Nữ Thần Mills để lại trên lòng bàn tay mình, một vầng sáng màu xanh
lam lấy Karen tâm điểm mà khuếch tán ra.
Mặc dù làn sóng là vô hình, nhưng Karen vẫn cảm giác được sự rung động đến
từ linh hồn, giống như là một con hung thú mở ra cái miêng to như chậu máu
rồi lao về phía mình.
Cũng không lui lại, cũng không tránh né, Karen thậm chí còn chủ động đi về
phía trước mấy bước.
Lúc này, trách nhiệm của anh làm cho anh vô thức làm ra lựa chọn, Bern để anh
vang danh nhất trong đại hội, như vậy chuyện đương nhiên, mình bây giờ nên
chủ động chống đỡ nhiều nguy hiểm nhất.
"Oanh!"
Chặn lại rồi sao?
Giống như đã chặn nhưng hình như lại không có, cảm giác khô nóng trên người
càng lúc càng mãnh liệt, giống như là có thứ gì đó, đang điên cuồng chui vào
mỗi một lỗ chân lông trên người, mà giữa cơ thể và ý thức bản thân, tựa như
xuất hiện một vách ngăn, sức mạnh vô hình đang tiến hành lôi kéo và chia cắt.
Trong thoáng chốc, Karen nghe được tiếng bước chân bên người, và lời đối
thoại càng lúc càng gần:
"Ngươi có biết nếu hạng mục này không thành công, đối với chúng ta mà nói,
sẽ có ý nghĩa như thế nào không?"
"Ý nghĩa như thế nào? Ta chỉ biết là hạng mục này theo lệ thì cho dù tại mỗi
một khâu đều được tiến hành chuẩn xác không chút sai sót thì tỉ lệ thành công
cuối cùng vốn là rất thấp."
"A, cũng tương tự, hạng mục này nếu muốn nó thất bại dựa theo phương án mà
chúng ta đã chuẩn bị để ứng phó thì tỉ lệ cũng rất thấp."
"Cho nên, ý của ngươi là gì?"
"Ta cảm thấy phương án khi ứng phó với thí nghiệm thất bại của chúng ta có thể
tăng cấp bậc lên thêm một chút."
"Phương án xử lý nếu thất bại của chúng ta đã rất cao, vô cùng cao rồi, ngươi có
biết mỗi lần trở về tiến hành báo cáo tiến độ thí nghiệm, đối mặt với chỉ tiêu của
hạng mục này thì ta phải tốn bao nhiêu nước bọt mới có thể thuyết phục những
nhân vật lớn kia không cắt kinh phí cho thí nghiệm này không?"
"Ta cảm thấy nó còn chưa đủ cao, bởi vì nó không cách nào chống lại tình
huống cực đoan nhất nếu chúng ta thất bại."
"Vậy thì ngươi cũng không cần lo lắng, bởi vì thứ hậu quả đó thì cho dù ngươi
dùng phương án tốt hơn nữa thì cũng không chống đỡ được."
Karen mở mắt ra, trông thấy có hai ông lão đang đứng song song trước mặt
mình, càng lúc càng xa, bọn họ một người mặc thần bào Trật Tự, một người
mặc thần bào Nguyên Lý.
Đột nhiên, Karen cảm giác được có người ở sau lưng, anh xoay người, trông
thấy một bóng đen không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở sau lưng mình, từ trong
bóng tối, duỗi ra một thanh kiếm dài, đã đâm vào trong người mình.
Nhưng trước đó, mình vậy mà không phát giác chút nào.
Đột nhiên, lưỡi kiếm bắt đầu biến thành màu tím, lập tức phân giải thành từng
mái tóc màu tím, nhanh chóng tràn về hướng cơ thể của mình, vừa nhanh vừa
đặc sệt, không bỏ qua bất cứ lỗ chân lông nào.
Bắt đầu tràn trong lỗ mũi, trong lỗ tai cũng bị mái tóc màu tím tràn đầy, sau khi
bọn chúng tràn vào thì bắt đầu nhanh chóng sinh sôi, sau khi sinh sôi lại muốn
chui ngoài.
Một lần, hai lần, ba lần •.....
Bọn chúng không thể ra ngoài, cái này vốn là một vòng tuần hoàn, bị tạm ngừng
ở chỗ này.
Sau đó, bọn chúng bắt đầu xuất hiện sự hỗn loạn, trở nên nôn nóng, nếu như
bọn chúng thật sự có ý thức mà nói, có lẽ sẽ kinh ngạc mà hô lên: Cái này
không phải là con đường mà chúng ta dự tính.