Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Karen thì đi đến cửa phòng hội nghị, đưa tay đẩy cửa phòng ra.

Sainz xuất hiện ở trước mặt Karen, hai cánh tay của hắn hóa thành hai lưỡi đao

sắc bén như vuốt trước của bọ ngựa, chém về phía Karen.

Karen giơ tay lên, bên trong lòng bàn tay xuất hiện một khối lập phương màu

đen, Lồng Giam Trật Tự xuất hiện, không chỉ đỡ lại hai lưỡi đao mà càng tiện

thể đưa chúng khoá vào trong lồng giam.

Lồng giam bắt đầu xoay chuyển, vặn vẹo, cuối cùng sụp đổ …

Cùng với đó thì hai tay của Sainz cũng vỡ vụn.

Ngay cả người am hiểu cận chiến nhất như Neo bây giờ đứng trước mặt Karen

đều chỉ có thể bị chà đạp hoàn toàn, chớ nói chi là vị trước mắt này.

Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, chiến đấu, vốn rất đơn giản, cũng rất vô vị.

Sainz kinh ngạc mà nhìn xem hai vai đã trống trơn của mình, cơ thể của hắn lập

tức bắt đầu phình to ra, chuẩn bị sử dụng bản thể thật mà chiến đấu.

Nhưng Karen vốn cũng không cho hắn cơ hội này, trên người anh có một làn

khói đen vờn quanh, đây là thuật pháp được sử dụng đến mãi bây giờ, bởi vì

không phải được tái kích hoạt cho nên khiến người ta không ngờ đến.

Qua trong giây lát, Karen xuất hiện ở bên cạnh Sainz, tay trái rất là tùy ý mà

nhẹ vỗ vào ngực của Sainz

"Rắc!"

Tiếng vỡ của lớp vỏ giáp xác truyền đến, Sainz cúi đầu xuống, trông thấy trước

ngực mình có một Ngọn Thương Trừng Phạt đang lơ lửng.

Cây thương này cũng không phải là duy nhất, nó giống như đang không ngừng

tạo ra thuật pháp, trong thời gian thật ngắn, từng Ngọn Thương Trừng Phạt

được ngưng tụ ra mà đụng vào ngực Sainz.

Sóng năng lượng tràn ra được kiểm soát vô cùng tỉ mỉ trong một phạm vi nhỏ,

nhưng lực tác động mà Sainz phải chịu là thật, lớp giáp kiên cố vốn vẫn luôn là

niềm kiêu ngạo của hắn bị phá vỡ, một Ngọn Thương Trừng Phạt cuối cùng bay

ra, xuyên thủng qua cơ thể của hắn, kéo theo cơ thể của hắn rồi đính chặt lên

trên vách tường.

Các loại chất dịch không ngừng chảy ra từ trên người hắn mà tạo thành một bãi

trên mặt đất, rất giống với một con gián bị đập dính vào trên vách tường.

Saraina nhìn xem Karen hỏi: "Ngươi là ai?"

Lần này, Karen không có đeo mặt nạ, nhưng trạng thái do cơn nghiện đói điều

khiển chính là tấm mặt nạ tốt nhất, Saraina cũng không có cách nào thấy rõ ràng

mặt mũi Karen.

"Ngươi muốn cái gì?"

Saraina đặt câu hỏi một lần nữa.

Karen tiếp tục đi về phía cô ta.

"Chúng ta, có thể thương lượng một chút?"

Lúc câu hỏi thứ ba được nói ra, trong con ngươi bên trái của Saraina xuất hiện

dấu ấn hình trăng lưỡi liềm.

Trong phòng họp xuất hiện từng tia ánh trăng chiếu xuống từ bốn phía tập trung

vào trên người Karen.

Saraina dùng âm thanh vô cùng nhu hoà mà từ từ nói:

"Ngươi mệt mỏi rồi."

Khi cô ta nhìn thấy Karen dùng thủ đoạn cực kì dứt khoát giải quyết hầu nam

của mình, quyết định lựa chọn phương diện tinh thần để tiến hành phản công,

đáng tiếc, đây lại là một sự sai lầm càng thêm hoang đường.

Cô ta thế mà sử dụng cách thôi miên tinh thần để đối phó với cơn nghiện đói.

Lựa chọn phương diện mà hai bên chênh lệch lớn nhất để tiến hành một trận

chiến phân rõ thắng thua.

Karen dừng bước.

Saraina thở nhẹ ra một hơi, nhưng sau một khắc, ánh trăng trắng noãn chiếu lên

trên người Karen như là đang bị nhuộm màu mà dần dần hoá thành màu đen,

sau đó tất cả dòng chảy tinh thần tràn ngược về, truyền vào trong người Saraina.

Trước đó nhu hoà bao nhiêu thì bây giờ đáp trả lại cực đoan và tàn bạo bấy

nhiêu.

Saraina ôm đầu phát ra tiếng kêu thảm thiết, linh hồn của cô ta đang bị thứ sức

mạnh đáng sợ điên cuồng cắn xé, tai mắt mũi miệng cũng bắt đầu tràn ra những

dòng máu tươi.

Những thứ Thánh khí trên người cô ta bắt đầu rung động nhằm bảo vệ chủ

nhân, nhưng khi Karen đứng ở trước mặt Saraina cúi đầu nhìn xuống, Thánh khí

lập tức dừng vận hành.

Karen giơ tay lên, Saraina bị một nguồn sức mạnh vô hình nhấc lên.

Cô ta vô cùng đau đớn mà nhìn về phía người đàn ông đứng trước mặt nhưng

vẫn không thể nhìn rõ được gương mặt của đối phương này

Ngọn lửa Trật Tự cháy lên trên cơ thể cô ta, cơ thể và linh hồn đều đang bị nấu

nướng, sau đó, một bữa ăn sẽ được dọn lên bàn.

Từng tia ánh trăng bị thiêu đốt ra từ trong cơ thể Saraina, cuối cùng những thứ

này đều sẽ hoá thành thứ bên trong món ăn.

Karen có rất nhiều loại năng lực, trước mắt thì thậm chí cơn nghiện đói có khả

năng vận dụng khả năng nấu nướng của Karen mà bày biện món ăn này lên bàn.

Lực lượng cứu viện của Trật Tự Thần Giáo còn chưa có xuất hiện, Saraina cho

rằng, trong thời gian ngắn như vậy, bọn hắn không đến kịp cũng rất bình

thường.

Chính bản thân cô ta cũng không ngờ tới ở trước mặt người thần bí này vậy mà

mình không có chút năng lực phản kháng nào.

Dưới sự bất đắc dĩ,

Saraina nhắm nghiền hai mắt,

Cô ta dùng giọng nỉ non:

"Van cầu ngươi …mau cứu ta…"

Tiếng cầu cứu này không phải nói với Karen, mà là nói với một thứ khác tồn tại

trong cơ thể mình.

Lúc trước khi Karen vẫn là tiểu đội trưởng đội bảo an, phụ trách tiếp đãi bảo hộ

vị Thần tử Saraina của Nguyệt Nữ Thần Giáo này, khi ở trong khu lưu niệm

Ankara trên tầng cao nhất của khách sạn Ankara thì đã từng gặp một lần ám sát.

Khi đó vì để tự vệ nên Saraina thức tỉnh "Ankara" trong cơ thể.

Khí tức ở xung quanh bắt đầu trở nên áp lực hơn, vòng xoáy vô hình làm người

sợ hãi bắt đầu nhanh chóng ngưng tụ, toàn bộ phòng họp, không, là cả tòa khách

sạn, đều tạo thành một vùng kết giới khép kín.

Saraina mở mắt ra, con mắt của cô ta trở nên vô cùng thâm thúy.

Nhưng rất nhanh thì sự thâm thuý này bị phá vỡ.

Có lẽ, ngay cả bản thân Saraina đều không dự tính được, Ankara ở trong cơ thể

mà cô ta cho rằng là bùa hộ mệnh lớn nhất đã từng cứu mạng cô ta vô số lần,

lần này, chẳng những không có công hiệu vốn có, ngược lại khi đối mặt với

người đang muốn nuốt chửng cô ta vậy mà lại lộ ra ánh mắt và nụ cười như

không muốn rời xa:

"Cha à, ngài lại đói bụng rồi sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK