"Những cái vảy của nó thật đẹp."
Trên thân thể tàn phế của Chissas, một vài chỗ vẫn còn vảy rắn, màu xanh biếc,
đẹp một cách yêu dị, đồng thời, đó cũng là vật liệu không gian rất cao cấp.
Là một con Cốt Long, không có vảy vẫn là một điều tiếc nuối trong lòng
Connor.
"Thiên Mị, khống chế khoảng cách cho tốt."
Sau khi dặn dò Thiên Mị xong, Karen lại triệu hồi ra pháp thân, ngưng tụ thuật
pháp, trước mặt xuất hiện vô số Ngọn Thương Phán Xét.
Sau đó, Karen bay khỏi, mà Chissas thì đánh tới, toàn bộ những ngọn thương
kia đều nổ tung, mặc dù không thể tạo ra vết thương thực chất cho Chissas,
nhưng lại đánh rớt một chút vảy rắn.
Thiên Mị lao xuống, Karen thuận thế bắt lấy một mảnh vảy rắn, vốn có thể lấy
được hai mảnh, nhưng không kịp, bởi vì mỗi một mảnh vảy rắn đều to cỡ một
căn phòng, thời gian ngắn chỉ đủ để Ngọn lửa Trật Tự tràn ra bao phủ lại một
mảnh, dung luyện nó lại nhỏ cỡ một bàn tay.
Lấy xong vảy rắn, Thiên Mị nhanh chóng bay lên cao, tránh thoát khỏi chất dịch
ăn mòn màu xanh lá đáng sợ được phun ra từ trong miệng nó.
To có lợi thế của to, nhưng nhỏ cũng có ưu thế riêng.
Nữ thi đứng trên đầu rắn nắm chặt hai tay, trông có vẻ vô cùng phẫn nộ, bởi vì
bây giờ cô ta giống như một con rối đang cố thử bắt một con ruồi.
Đại xà được chỉ huy không ngừng ngưng tụ ra ô lưới phong cấm không gian,
giống như là những cái vỉ đập ruồi liên tục vung xuống, nhưng lại luôn luôn
không đập trúng.
Sau khi kéo giãn được một khoảng cách an toàn thì Karen mang vảy rắn đưa
cho Connor, Connor cầm nó trong tay, cười rất vui vẻ.
Karen vẫn luôn luôn cưng chiều Connor, ngay cả lúc này đều không quên tìm
đồ chơi cho cô bé.
Sau mấy lần đuổi trốn, Thiên Mị truyền tin cho Karen, nó xin được hoạt động
trong phạm vi càng rộng hơn, nhưng bị Karen từ chối.
Mặc dù phạm vi càng rộng hơn có thể để cho mình an toàn hơn, nhưng tương tự
cũng sẽ để cho Trưởng Lão Thần Điện sắp vào đây mất đi tọa độ vị trí rõ ràng
nhất.
Âm thanh mà con đại xà này tạo ra cũng giống như là một cái bóng đèn sáng
rực trong tòa nhà.
Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, Karen cũng phải cân nhắc đến
“Trí thông minh” của Siti.
Cuối cùng,
Một cột sáng màu đỏ sậm bắn từ phía trên xuống.
Nếu như so sánh nhà tù này như một quả bóng bay thì bây giờ giống như cầm
một cái đèn pin chiếu vào trong.
Đại xà cũng bị cột sáng này dọa sợ, cả người chậm lại.
Tâm tình Thiên Mị trở nên kích động, muốn tới gần cột sáng kia để được nhìn
thấy.
"Đừng đi."
Karen từ chối phán đoán của bản thân Thiên Mị, ngược lại tránh ra rất xa, vung
vẩy cánh tay.
Một bàn tay khổng lồ xuất hiện, mò về cột sáng kia, còn chưa tiếp xúc đến bàn
tay thì đã bị từng lớp từng lớp ô lưới bao trùm mà bị phong toả kín ở trong.
Nữ thi ra vẻ khiếp sợ nhưng thật ra đã sớm bố trí phong cấm không gian xung
quanh cột sáng, chỉ chờ Karen chủ động mà kéo lưới.
Karen lắc lắc tay, bàn tay được pháp thân ngưng tụ ra kia trực tiếp tan biến, đây
là do Karen chủ động từ bỏ.
"A… "
Lòng bàn tay trái bắt đầu run rẩy, máu tươi tràn ra, nhưng cũng không tính là gì.
Trên đầu, khí tức trận pháp còn đang trong quá trình ngưng tụ. Nhưng cột sáng
này lại xuất hiện trước, Karen hơi nghi ngờ một chút: Đang làm gì thế?
Còn đại xà kia quả thật không quá thông minh, nhưng nó rốt cuộc cũng không
phải ngu, nhắc nhở đã rõ ràng đến như vậy, sao nó có thể không chú ý đến khí
tức rung động của trận pháp phía trên?
Đại xà bắt đầu bay lên trên, nhô đầu rắn ra, muốn cắn nát khí tức của trận pháp,
đoạn tuyệt khả năng Karen có thể thông qua con đường này mà rời đi.
Karen mím môi, có hơi không hiểu về sự sắp xếp của người ở phía ngoài.
Nhưng tiếp đó mọi việc trở nên rõ ràng.
Bởi vì cột sáng kia chuyển động, nó bắt đầu di chuyển, chiếu lên trên người đại
xà.
Ngay sau đó, một hình chiếu bỗng nhiên giáng lâm.
Chân của hắn vừa giẫm đúng lên trên người đại xà.
Đại xà thể trạng cực lớn đến ngay cả Connor đều phải tán thưởng, khi bị cái
hình chiếu này giẫm lên lại không có chút năng lực phản kháng nào, cứ thế mà
bị đạp xuống mặt đất.
"Ầm!"
Trên mặt đất xuất hiện một cái hố to, thân rắn bắt đầu theo bản năng mà uống
quanh quấn chặt lấy hình chiếu, vô số sức mạnh không gian bắt đầu điên cuồng
cắt chém.
Nhưng hình chiếu vẫn đứng ở đó, không nhúc nhích, trên người càng phóng ra
ánh sáng màu đỏ sậm, tiến hành hấp thụ đại xà, cùng với đó là nhiệt độ vô cùng
cao.
"A a a!!!"
Nữ thi bắt đầu gào thét, đầu rắn cũng bắt đầu gào thét, nhưng lại vẫn không có
cách nào tránh thoát, thời gian dần trôi qua, cơ thể nhanh chóng khô quắt, nhìn
từ xa thì trông như một con thạch sùng khô khổng lồ.
Đây là… sức mạnh của Trưởng Lão Thần Điện không?
Không phải khí tức của Siti, là vị trưởng lão từng làm trận pháp truyền thống
trên sông cùng mình sao?
Mặc dù rõ ràng trong lòng ngưng tụ ra mảnh vỡ Thần cách sẽ như có được một
phần sức mạnh của Thần linh, bất kể là về cấp độ linh hồn hay vẫn là cấp độ
sinh mệnh đều đạt đến một cái lĩnh vực mới mà người thường khó có thể lý giải
được.
Nhưng đối với loại sức mạnh kia, trong lòng Karen cũng đã từng dự đoán, trên
chiến trường, anh cũng không phải là chưa từng thấy Trưởng Lão Thần Điện bị
hạm đội Pháo Ma Tinh công kích, trong Luân Hồi Cốc, các Trưởng Lão Thần
Điện của Luân Hồi Thần Giáo đã từng ra tay đối phó với Rylias chạy ra khỏi
Cánh Cổng Luân Hồi.
Nhưng sức mạnh mà vị Trưởng Lão Thần Điện thể hiện ra lại vượt ra khỏi nhận
thức mơ hồ trong quá khứ của Karen, phải biết rằng bản thể của đối phương vốn
cũng không đến đây, đây chỉ là hình chiếu, ngay cả pháp thân cũng không tính.
Có lẽ là bởi vì động tĩnh ở nơi này thật sự là quá lớn, hoặc là bị khí tức của trận
pháp dịch chuyển hấp dẫn, những “phạm nhân” khác trong tù vốn e sợ địa vị
của Chissas mà không dám tới gần nơi này, lúc này nhao nhao tiến tới, bắt đầu ở
trong nhà tù xao động.
Sâu trong hình chiếu, một ánh mắt xuất hiện.
Trong chốc lát, xao động biến mất, giống như là cai ngục cầm gậy gõ lên lan
can phòng giam của các phạm nhân, trong nháy mắt mọi thứ lại ngoan ngoãn.
Từ trong hình chiếu có một giọng nói truyền ra:
"Trong nhà tù Ponce vậy mà dơ dáy bẩn thỉu đến thế này sao..."
Karen nghe thấy giọng nói này thì lập tức có một loại cảm giác quen thuộc,
giống như là từng nghe thấy ở đâu, mặc dù cực kỳ hoang đường, nhưng thật sự
giống như đã từng gặp người này ở đâu đó, đã từng tiếp xúc.
Hình chiếu bắt đầu di chuyển, Chissas dán chặt vào hắn, nhưng vốn không có
cách nào ngăn cản hắn hành động.
Hắn đi tới vị trí pho tượng Pall.
"Ha ha…"
Giống như là phát hiện một chuyện gì đó cực kỳ thú vị, hắn cười.