"Lời này của ngươi làm sao để cho ta nghe ra được sự hâm mộ vậy, sao nào,
ngươi ngứa da, cũng muốn để ngài quân đoàn trưởng của chúng ta cầm roi vụt
sao?”
Lên tầng tiếp theo, là những nhân vật cấp cao thật sự trong hệ thống, nhân vật
số hai, nhân vật số ba đều ngồi ở chỗ này. Sau khi Karen đi lên, bọn họ cũng
đều đứng dậy, giơ ly rượu mà trò chuyện với anh, Karen cũng dừng ở đây hơi
lâu.
Không có loại cảm giác cao cao tại thượng kia, tính cách của mọi người tựa như
cũng trở nên hiền hoà và nhiệt tình.
Karen không nói muốn đi, nhưng nhân vật số hai lại chỉ chỉ lên phía trên:
"Được rồi, lên đi, Người Cầm Roi và những nhân vật lớn kia đều đang chờ
ngươi đấy, người phía dưới, cũng đều đang chờ khai tiệc."
"Vâng, xin lỗi không tiếp chuyện các vị được lâu hơn."
Lúc trước nói chuyện tán gẫu, Karen không kiêu ngạo không tự ti, nhưng trước
khi đi, Karen vẫn là trịnh trọng hành lễ.
Mà các vị ở đây lần này cũng đều buông ly rượu xuống, đáp lễ rất chân thành.
Andy chủ động đi đưa Karen lên lầu.
Trong đó một vị nhỏ giọng nói: "Cần phải nghiêm túc như vậy sao, cho dù hắn
đi lên thì không phải mọi người cũng là cùng cấp sao?
Nhân vật số hai duỗi ngón tay ra búng ly rượu một cái, phát ra một tiếng vang
giòn, nói: "Cũng không nhìn thử xem Người Cầm Roi vì hắn mà mời đến bao
nhiêu nhân vật lớn ở trên, đúng vậy, nếu chỉ cân nhắc đến chức vị, mọi người về
sau là cùng cấp, nhưng nếu tính đến tuổi tác, chúng ta đều đứng dưới hắn."
Đám người đều trầm mặc, không ít người phát ra tiếng thở dài.
Lúc ngươi còn chưa bò lên tuổi trẻ thì là thế yếu; sau khi ngươi bò lên thì là ưu
thế kinh khủng khiến người xung quanh tuyệt vọng
Dựa theo tuổi tác của Karen thì cho dù tiếp theo ngồi yên không làm gì cả, mỗi
ngày ngồi ở trong văn phòng xem báo chí, dựa vào lý lịch và tuổi tác, cũng có
thể từ từ chờ đến khi những người đang ngồi ở đây đi đến Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất
để ghi danh.
Dưới sự chênh lệch to lớn về mặt tuổi tác này, những thứ gọi là tranh đấu, tính
toán, đối kháng, đều không có ý nghĩa gì, người ta dựa vào tuổi tác thì đã có thể
đứng ở thế bất bại.
Karen hơi nghi ngờ khi Andy biểu hiện ra sự nhiệt tình bất ngờ như vậy, bởi vì
hắn không cần phải làm công khai như vậy, trên lý luận thì trong những người
đang ngồi ở tầng thứ hai thì quan hệ giữa hắn và mình là thân thiết nhất.
Khi lên được một nửa cầu thang, Andy chậm bước, nhỏ giọng nói:
"Karen, chúng ta là bạn bè phải không?"
"Đương nhiên, thưa ngài."
"Được."
Andy vỗ vỗ cánh tay Karen, quay người đi xuống dưới, phía trên, là chỗ của
những nhân vật cấp bậc Người Cầm Roi, hắn không có tư cách tiến vào.
Karen đưa thay sờ sờ chỗ bị vừa bị vỗ, bên trong đầu óc bỗng nhiên xuất hiện
một sự phỏng đoán: Andy là Bộ trưởng bộ thanh tra kỷ luật, chẳng lẽ, vị trí mà
Người Cầm Roi sắp xếp cho mình khi trở về là thay thế hắn?
Lúc trước ở đại khu thì Kare và Neo đã từng làm chủ nhiệm phòng làm việc của
uỷ ban thanh tra kỷ luật, biết rõ giới hạn nhỏ nhất của cái ngành này là rất thấp,
lúc ấy mình và Neo gần như là tổ chức lại một cái bộ môn mới ở đại khu; nhưng
cùng lúc, giới hạn cao nhất của cái bộ môn này lại cực kỳ cao, trên lý luận có
thể nhúng tay can thiệp vào rất nhiều việc, mà điểm quan trọng của cái giới hạn
cao nhất này nằm ở ngay ở chỗ người lãnh đạo, người lãnh đạo cứng rắn thì có
thể kéo theo cái ngành này cứng rắn, ngược lại cũng tương tự.
Andy xuất thân từ Phái học viện, hắn có thể ngồi lên vị trí này vốn là kết quả
của một sự cân bằng, sự lỏng lẻo của Phái học viện khiến hắn không có sự viện
trợ bên ngoài giúp đỡ, cho nên hắn không phải một vị Bộ trưởng cứng rắn.
Đương nhiên, dưới sự độc đoán của Người Cầm Roi trong hệ thống Đòn Roi Kỷ
Luật, vị Bộ trưởng nào lại cứng rắn được.
Nếu như thật là như vậy, Andy ra hiệu với mình thì có ích lợi gì đâu?
Gửi hy vọng vào việc mình chủ động từ chối nhượng bộ?
Rốt cuộc hắn đã bị ép đến mức độ nào mà lại hi vọng xa vời vào chuyện không
thực tế như vậy?
Quan trọng nhất chính là, Người Cầm Roi phải tốn bao nhiêu công sức, tiêu hao
bao nhiêu tài nguyên chính trị để chừa ra một vị trí trống, nào đến phiên mình ở
chỗ này chọn chọn lựa lựa?
Karen điều chỉnh cảm xúc, đi tới tầng cao nhất.
Tầng cao nhất diện tích cũng nhỏ nhất, chỉ một vòng ghế sô pha, ở giữa là một
cái bàn trà, Người Cầm Roi cùng bảy vị khác đang ngồi ở chỗ đó.
Sau khi Karen đi lên, Hồng Y Giáo Chủ Creed dùng ngón tay cầm xì gà vừa
cười vừa nói:
"Nhìn xem, sự khinh miệt của Trật Tự đến rồi, ha ha ha."
Các vị ở đây cũng đều phát ra tiếng cười, sau đó mở miệng:
"Karen, có cân nhắc đến bộ tuyên truyền của ta hay không, có thể để ngươi đảm
nhiệm vị trí phát ngôn viên tin tức cho Đại tế tự."
"Đến bộ môn của ta đi, con Cốt Long kia của ngươi có huyết mạch không tệ,
nhưng ta có thể cho ngươi một con thứ Thần thú có huyết mạch thần tính."
"Cái thứ huyết mạch chỉ có một chút Thần tính thì có ý nghĩa gì, ta có Thần khí,
Thần khí, ha ha ha, đến bộ môn của ta, ngươi có thể có tư cách thuê mượn Thần
khí, mà lại có thể thuê dài hạn."
"Này, các ngươi xem ta là người chết sao?”
Người Cầm Roi cười mắng một câu, sau đó đứng người lên, đi về phía Karen,
quá trình này thời gian cũng không lâu, nhưng Verden lại cảm thấy rất chậm,
hắn dùng rất ánh mắt bình thản nhìn Karen, trong đầu thì đang suy tư:
Nếu như người trẻ tuổi trước mắt này giống như Đại tế tự thì rốt cuộc hắn là
người thừa kế của vị nào đây?
Đúng vậy, Verden đã đang thử thăm dò Karen, hắn phân tích tính cách và lý lịch
đã biết về Karen, tiến hành so sánh cùng các vị "Thần chi nhánh" trong lịch sử
của Thần Giáo, nhưng tạm thời còn không so sánh ra kết quả thích hợp.
"Người Cầm Roi."
Karen hành lễ với Verden.
Verden mỉm cười, đưa tay ôm bả vai Karen, xoay người, mặt nhìn về phía đám
người Creed, nói:
"Các ngươi nói xem có giống ta lúc còn trẻ hay không?"
Các vị ngồi ở đây đều trầm mặc, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không có
người nào nói lời trêu chọc, ví như nói ngươi lúc tuổi trẻ cũng không có đẹp trai
như vậy, bởi vì tất cả mọi người rõ ràng, Verden nói ra câu này ở trước mặt bọn
họ thì ý đồ chính trị vốn đã rất rõ ràng.
Loại chuyện này không có thể nói đùa, thậm chí, không thể cho phép bất cứ sự
khinh nhờn nào, bởi vì điều này đại diện cho truyền thừa của Trật Tự Thần
Giáo.
Đây cũng là mục đích mà hôm nay Verden mời bọn hắn tới, hi vọng nhận được
sự tán thành đến từ bọn hắn.
Nhưng mà các vị ở đây đối với chuyện này cũng không cảm thấy có gì quá
ngoài ý muốn, với thành tích mà Karen lấy được và tuổi tác của hắn, đặt trong
bộ môn của bọn họ thì bọn họ cũng sẽ xem như người nối nghiệp của mình mà
bồi dưỡng.
Đáng tiếc, đúng cấp bậc thì tuổi tác cũng lớn, phe phái cũng phức tạp, không tốt
để bồi dưỡng; tuổi nhỏ, cấp bậc quá thấp, nguy cơ cũng quá lớn, chi phí quá
cao, không đủ linh hoạt.
Creed buông xì gà xuống, nói:
"Ngươi nói không sai, quả thực rất giống."
Có Creed dẫn đầu, các vị ở đây cũng nhao nhao gật đầu nói theo vào:
"Đúng là giống nhỉ."
"Thật đúng vậy."
"Verden, ta có chút hâm mộ ngươi đấy."
Nghe được mấy câu này thì nụ cười trên mặt Verden trở nên càng xán lạn hơn,
còn lung lay bả vai Karen, biểu thị một sự tán thành rất mãnh liệt;
Nhưng mà, trong đáy lòng của hắn lại đang cười lạnh:
"A, một đám mù lòa!"