Thật ra thì sự trợ giúp của Phái học viện dành cho Karen rất đơn giản, bọn họ
không có nâng đỡ Karen bò lên vị trí này, nhưng bọn họ có thể giúp Karen loại
bỏ những sự quấy nhiễu đến từ phía ngoài khi anh đang ngồi trên vị trí này.
Nói một cách thẳng thắng hơn đó chính là để tránh việc có một cái “lọ tương”
khác rơi từ phía trên xuống.
Đối với điều này, Karen đã thỏa mãn.
Bởi vì đối với rất nhiều người đứng ở vị trí thứ hai, độ khó trong việc leo lên vị
trí thứ nhất không phải là ở chỗ mình có làm tốt công việc hay không, mà là do
những người ở phía trên.
Có đôi khi ngươi càng làm tốt, phía trên sẽ càng không đưa ngươi lên vị trí
đứng đầu, bởi vì giữa góc nhìn trên và dưới sẽ có sự khác biệt.
Người phía dưới theo bản năng sẽ mong muốn tối đại hoá quyền lực của mình,
người phía trên theo bản năng sẽ không muốn để cho cục diện như thế này xuất
hiện.
Phải biết rằng hai đời Trưởng khu, từ Sous cho đến Gaspol, Karen đã liên tục
trải qua việc lãnh đạo được phía trên phái xuống.
Điều này thật ra cũng là một trong những điểm đặc thù của Phái học viện, mức
độ dìu dắt của nó đối với các thành viên cũng sẽ không cao, sẽ không giống với
những phe phái chính trị và gia tộc khác, dùng hình thức một người tiên phong
cùng với những thành viên nòng cốt xung quanh rồi dùng hệ thống tài nguyên
để tiến hành ưu tiên nâng đỡ.
Nó cũng không có khát vọng bản năng muốn kéo dài sự tồn tại của bản thân
như một cái phe phái chính trị thông thường, cũng thiếu đi phương châm và chủ
trương của một phe phái.
Cho nên, ngươi không thể trông cậy vào việc để nó lót ổ giúp cho ngươi.
Nhưng mà, khi ngươi dựa vào sự cố gắng và ưu tú của mình, khi chỉ còn thiếu
một bước là có thể đạt được mục tiêu kế tiếp, nó thường sẽ duỗi ra rất nhiều
cánh tay từ phía trên xuống, nắm lấy cánh tay và bả vai rồi kéo cả người của
ngươi lên.
Nó có chỉ đơn thuần là như vậy hay không?
Đúng vậy, nó chỉ đơn thuần như thế thôi.
Từ lúc Karen tiến vào phòng khách rồi chào hỏi với mọi người thì anh đã có thể
cảm nhận được sự đơn thuần của nó, tất cả mọi người đều rất lịch sự, cũng rất
hàm súc, không có sự kiêu ngạo như những phái hệ khác, ngươi không cần phải
hô to khẩu hiệu rằng mình sẽ tuân theo lời của ai, thậm chí, ngươi cũng không
có cách nào tìm ra được sự phân tầng cấp bậc của nó.
Thế nhưng mà,
Những mối quan hệ càng đơn thuần thì nó sẽ càng thực tế.
Ở đây, kẻ yếu không nhận được sự nâng đỡ, kẻ thất bại không nhận được trợ
cấp, chỉ có kẻ mạnh, mới có thể điều động tài nguyên ở nơi này.
Jango sờ lên chiếc nhẫn trên ngón tay, nói: “Gần đây, có vài khoa ngành trong
trường đang nghiên cứu về hạng mục mà Giáo Đình đưa xuống, ngược lại thì
cũng có một vài chuyện khá thú vị.”
Jango là Phó hiệu trưởng đại học Trật Tự, mà đại học Trật Tự không chỉ đơn
giản là nơi bồi dưỡng nhân tài cho Thần Giáo, nó thường thường cũng sẽ đảm
nhiệm chức năng của một viện nghiên cứu, trước khi một chính sách mới xuất
hiện thường cần một quá trình chuẩn bị và bồi dưỡng, giống như là trước lúc
trời mưa thì cũng phải có mưa đen xuất hiện, cho nên Jango có thể sớm thấy rõ
được chiều gió sắp đến.
Andy bưng tách lên, tiếp tục uống trà, Paray cũng giống như vậy.
Karen biết, lời kế tiếp của Jango, là lời tự nhủ, cho nên anh chủ động đưa ra câu
hỏi:
“Cho nên là chuyện gì thú vị đây?”
“Ta nghĩ, có lẽ Giáo Đình là đang lên kế hoạch cho sự biến đổi xuất hiện không
lâu sau sẽ làm cho cục diện rung chuyển, các vị cũng biết rằng bây giờ đang có
càng ngày càng nhiều người bắt đầu tin tưởng vào lời tiên đoán về sự trở về của
Chư Thần, bao gồm cả Thần Giáo chúng ta lúc trước cũng xuất hiện không ít sự
biến động, chẳng qua là để cổ vũ lòng người, ha ha.
Bởi vì vậy, một vài sự bố trí, sẽ chính thức được bắt đầu.
Theo lời phía trên mà nói, 12 Trật Tự kỵ sĩ đoàn sẽ tiến hành bổ sung đủ quân
số, bởi vì một vài nguyên nhân lịch sử và yếu tố đặc biệt khiến cho quân số còn
thiếu, bây giờ sẽ tiến hành bổ sung, chủ yếu là ở chỗ của Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất,
sẽ chuẩn bị “làm nóng người”.
Bởi vậy kéo theo bộ phận trú quân trong khoảng thời gian kế tiếp sẽ không
ngừng được điều động để tiến vào Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, một vài lão kỵ sĩ đã về
hưu, cũng sẽ được mời trở lại.
Phần còn lại, ở đại khu địa phương, ngoại trừ hai cơ quan chủ chốt đó là Đòn
Roi Kỷ Luật và Ban quản lý đại khu, chắc hẳn là còn có thể thành lập thêm một
cơ quan thứ ba, để huấn luyện cho quân dự bị.”
Karen nghe hiểu lời của Jango, Thần Giáo là đang chuẩn bị để ứng phó với
nguy cơ chiến tranh quy mô lớn sắp xảy ra, từ trên cao đi xuống, bắt đầu tiến
hành động viên sơ bộ.
Dựa theo truyền thống của Trật Tự Thần Giáo, Trật Tự kỵ sĩ đoàn là chủ lực
chiến tranh, trú quân là nhóm thứ hai, nhóm thứ ba đó là Đòn Roi Kỷ Luật cùng
với những nhân viên trong các bộ môn có nhiều kinh nghiệm chiến đấu.
Bây giờ, thế nhưng là đang muốn tiến hành chính thức xác lập đoàn quân dự bị
thứ ba, để có thể thuận tiện cho việc bổ sung kịp thời quân lực lúc chiến tranh
nổ ra.
Nhưng mà Jango nói ra những lời này, nhất là nói với Karen, hàm ý trong đó
cũng đã rất rõ ràng.
Ta nói cho vị Trưởng khu sắp nhậm chức như ngươi biết chuyện này sớm, vậy
ngươi dự định sẽ chuẩn bị ứng phó như thế nào?
Động viên chiến tranh cũng không có nghĩa là chiến tranh chính thức phát sinh,
hơn nữa lần trước trong chiến tranh với Luân Hồi, Trật Tự đã sáng tạo ra kỳ tích
“Chiến tranh một ngày”, cho nên cho dù là cao tầng, cũng không cho rằng chiến
tranh sẽ bắt đầu ngay lập tức, thậm chí có thể nói, phần lớn người đều cảm thấy,
thế lực có can đảm và khả năng để kéo Trật Tự Thần Giáo vào hình thái hoàn
toàn bị động trong chiến tranh cũng sẽ không xuất hiện.
Bởi vậy, cho đến khi chính sách này hoàn toàn được đưa xuống, mọi người vẫn
sẽ chú ý làm sao để có thể giành lấy càng nhiều lợi ích cho cá nhân và phe phái.
Nếu suy tính trên góc độ càng sâu xa hơn, ba vị này “Đại lão” này xuất hiện ở
đây để chào mừng mình gia nhập, phải chăng cũng không phải bởi vì ba người
bọn họ vừa lúc rảnh rỗi, mà vốn là đã có chuẩn bị trước?
Karen để ý mặc dù Andy và Paray biểu hiện rất thong dong nghi nghe Jango
nhắc đến chủ đề này, nhưng việc không gia nhập vào trong chủ đề, chính nó
cũng là một sự “Chú ý” đến.
Bởi vậy, thái độ ứng đối với chủ đề này của mình không phải là hàm súc, mà
hẳn phải là...... Phô trương.
Phải cố gắng thể hiện ưu thế của mình, đồng thời cũng muốn để lộ ra lòng tham,
bởi vì mình nhất thiết phải chăm sóc cho cả ba vị “Đại lão” này, muốn để bọn
họ có thể tham dự vào, cái đĩa bánh này cũng không thể nhỏ.
Karen mở miệng nói: “Nếu như chính sách này được tuyên bố chính thức, phía
đại khu cũng có thể xác định sẽ được áp dụng như vậy, ta cũng rất tình nguyện
muốn nhìn thấy, thậm chí có thể nói đó là vừa lúc buồn ngủ thì được đưa gối
đến.”
Khóe mắt Jango liếc qua hai vị còn lại, rồi mỉm cười nhìn về phía Karen, hỏi:
“A? Nói xem là như thế nào.”