này ở trong mắt bà ta cũng chỉ là một việc cỏn con, nếu như không phải khoảng
cách quá gần, có lẽ bà ta cũng không thèm bước ra đây.
"Xem ra cô rất hiểu con người của bà ta."
"Không phải cha tôi cũng không chảy một giọt nước mắt nào khi hai người anh
trai của tôi chết, không phải sao?"
"Được rồi." Karen đưa tay chỉ vào Peder đang nằm hôn mê trên mặt đất, "Xử lý
hắn sao đây?"
"Bây giờ, không thể giết hắn."
"Ừm." Karen nhẹ gật đầu, đi đến trước mặt Peder, đá một giày lên mặt của hắn,
Peder trong lúc hôn mê cũng không nhúc nhích, chỉ có máu mũi bắt đầu chảy
ra.
Romir đã trừng phạt xong, cũng đã đền bù, mình nếu còn giết hắn thì chân của
mình cũng không đứng vững.
Chủ yếu bởi vì đây là việc làm không nể mặt của Người Gác Cổng, phải trả một
cái giá quá cao, đối phương chỉ cần thông báo việc này cho phía Trật Tự Thần
Giáo, lãnh đạo sẽ tiến hành xử lý mình.
Việc đáng được ăn mừng nhất chính là, Peder không có trông thấy thứ gì không
nên nhìn thấy, mình vẫn giấu rất tốt, linh hồn của Comer ngược lại là nhìn thấy
rất nhiều thứ không nên nhìn thấy, nhưng hắn đã không còn xuất hiện
"Hắn ta nằm thêm chút nữa sẽ tỉnh." Karen bỗng nhiên nghĩ tới điều gì,
"Ophelia, trong cánh rừng này có sói không?"
"Làm sao có thể có sói."
"Vậy thì đáng tiếc rồi."
Karen cầm lấy mặt dây chuyền đang treo trên chuôi kiếm lên, đến Luân Hồi
Cốc, mình làm sao đến được? A, ý chỉ danh sách những người trẻ tuổi đến Luân
Hồi Cốc để thí luyện trong Cánh Cổng Luân Hồi sao?
Hình như sẽ bắt đầu vào tháng sau.
Nhưng vấn đề là, mình làm như thế nào để báo danh? Đội trưởng có thể giúp
mình mở mang quan hệ sao?
Dù sao thì cho dù có bán đội trưởng đi, thì đội trưởng cũng không mở nổi quan
hệ.
Suy cho cùng thì cả một cái giáo hội cũng chỉ có 12 vị trí.
Với lại, mình còn hại đội trưởng không thể lên làm trung đội trưởng.
Karen cười cười, bước qua, muốn khiêng cô gái đang hôn mê kia lên, nhưng
Ophelia lại đến trước anh một bước, một tay khiêng cô gái kia trên bờ vai mình.
"Karen, thật ra anh vẫn luôn che giấu thực lực của mình sao?"
"Thật ra là do gần đây mới đột phá."
"Gần đây?"
"Lúc ngủ tối hôm qua."
"Nói cách khác, lúc trước khi tôi nói những lời kia với anh, anh thật ra đã có
năng lực giết tôi để diệt khẩu?"
"Tôi cũng không nghĩ tới việc này."
"Thật sao?"
"Thật."
"Không có gạt tôi?"
"Ophelia, có chuyện tôi có thể cam đoan với cô, tôi chưa hề chủ động muốn lừa
cô bất cứ chuyện gì"
Do tự cô tưởng tượng ra hoặc là đội trưởng chơi xấu thì tôi không chắc.
"Được rồi, tôi tin tưởng anh, bây giờ đưa cô ấy về thôi, vừa lúc ăn thêm bữa ăn
khuya."
"Còn ăn sao?"
Trong sảnh.
Trận pháp dưới chân Romir thu lại, bà ta cũng mở mắt ra.
Romir nhìn về phía Hồng Y Giáo Chủ bên cạnh, áy náy nói:
"Hậu bối của ta vừa phạm sai lầm, bị một vị thần quan Trật Tự tên gọi là Karen
trừng phạt, làm rất tốt."
"Thật sao."
"Thật hâm mộ Trật Tự Thần Giáo, nhân tài mới ở mỗi một thời đại hầu như đều
không thiếu."
"Ha ha, cho nên, Trật Tự chúng ta mới có thể nguyện ý tuyển chọn người trẻ
tuổi của Luân Hồi đến để bồi dưỡng."
"Vậy thì thật sự quá cảm tạ, Luân Hồi chúng ta nhất định sẽ toàn lực phối hợp
và ủng hộ việc này."
Creed cười nói: "Đây là việc nên làm."
Đây chỉ là một việc không thể nhỏ nhặt hơn, Romir cũng không quá để ý, Creed
cũng vậy.
Hai người tiếp tục trao đổi một ít phương châm hợp tác giữa hai thần giáo.
Cuối cùng, tiệc tối kết thúc trong không khí hòa thuận, người lãnh đạo song
phương tự mình đứng dậy rời đi, đi theo phía sau Creed là một đoàn Chủ giáo,
lúc bước xuống cầu thang, Creed bỗng nhiên dừng bước lại, một đoàn chủ giáo
đi phía sau cũng vì vậy mà dừng bước.
"Đúng rồi, tháng sau Cánh Cổng Luân Hồi ở Luân Hồi Cốc sẽ mở ra, mỗi một
đại khu nắm chắc thời gian mà hoàn chỉnh danh sách để nộp lên, có giới hạn
tuổi tác.
Với lại bên trong Cánh Cổng Luân Hồi rất nguy hiểm, các ngươi ai muốn dùng
quan hệ mà đưa người vào, thì cũng nên cân nhắc cho kỹ."
"Ngài đang nói đùa rồi."
"Chúng tôi chắc chắn sẽ lựa chọn một cách công bằng."
"Đúng vậy, chúng tôi chắc chắn sẽ nghiêm túc mà lựa chọn ra những người trẻ
tuổi ưu tú nhất."
Lúc này, Creed nghĩ đến khúc nhạc dạo ngắn ban nãy, vô ý thức hỏi:
"Đúng rồi, có một người trẻ tuổi tên là Karen, thuộc về đại khu nào vậy?"
Sau một hồi trầm mặc ngắn ngủi, Chủ giáo Waffron mở miệng nói: "Người mà
ngài đang nhắc đến, là thành viên của tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật thành phố York
của tôi."
"A, phải vậy không, là một người trẻ tuổi rất không tệ, ha ha."
Creed nói xong tiếp tục bước xuống dưới, đám Chủ giáo cũng tiếp tục tiến lên,
đối với Hồng Y Giáo Chủ Creed mà nói, trừng phạt một người của Luần Hồi
Thần Giáo mà còn ảnh hưởng đến Người Gác Cổng, là một chuyện thú vị,
nhưng cũng chỉ giới hạn ở thú vị, ông ta thậm chí cũng không có hứng thú tự
mình đi gặp người trẻ tuổi tên Karen kia một lần.
Chủ giáo Waffron cùng đi theo đám Chủ Giáo, trên trán đã đổ một chút mồ hồi:
"Ngài Hồng Y Giáo Chủ vừa nãy là đang nhắc nhở ta, muốn đưa tên của Karen
vào trong danh sách..."