Thổ Long ở phía sau ngẩng cổ từ từ đi theo, mang theo vẻ thận trọng cùng kiêu
ngạo.
Đường xá ở thế giới dưới đất cũng không phải là được con người xây dựng, có
lẽ là được chia ra từng khu vực là đường đi, rồi những con yêu thú dùng cái cơ
thể cao lớn của mình, mài những tảng đá trên mặt đất trở nên vuông vức vô
cùng.
Thế giới dưới đất vốn cũng không có đường, yêu thú đi nhiều, thì thành đường
thôi.
Phía trước xuất hiện một công trình kiến trúc mái vòm, giống như là một cái rạp
hát, có đầy những binh sĩ người thằn lằn mặc áo giáp kéo dài từ cửa chính đến
hai bên đường.
Địa vị của người thằn lằn ở thế giới dưới lòng đất cũng tương tự như "Con
gián", bọn chúng số lượng rất đông, sinh sôi cũng nhanh, mặc dù trên mặt trí tuệ
thì không bằng với cấp bậc của con người, nhưng chúng nó có một loại đặc tính,
đó chính là có thể thông qua nuốt chửng cơ thể cùng tộc để bản thân tiến hóa.
Cho nên, lúc này dưới chân của những binh sĩ người thằn lằn mặc áo giáp đứng
ở hai bên đường kia, dưới chân của bọn hắn đều có rất nhiều thi thể người thằn
lằn đang "Nằm".
Karen tin tưởng, Địa Huyệt Thần Giáo trong lúc lựa chọn cái chủng tộc người
thằn lằn này, có lẽ đã điều tra và nghiên cứu rất đầy đủ, cho rằng nuôi dưỡng
bọn chúng để sử dụng như thần quan cấp thấp, hiệu suất giá trị sẽ cao hơn.
Thậm chí, loại phương pháp nuôi dưỡng này, cũng hẳn là do cao tầng của Địa
Huyệt Thần Giáo cố ý cải tiến ra từ trước đây rất nhiều năm trước, vì chính là
tăng cao "Hiệu suất chăn nuôi".
Nhìn xem khuôn mặt phía dưới mũ giáp gần như không có gì khác với con
người, khác biệt lớn nhất đơn giản là ở phía sau mông của bọn chúng có nhiều
thêm một cái đuôi, trong lòng Karen cũng không khỏi cảm khái, mình từng lần
lượt cảm nhận ra được rất nhiều sự đen tối trong hệ thống dưới sự quản lý của
Trật Tự Thần Giáo, nhưng những sự đen tối kia đều trong phạm vi mà mình
nhận biết, mà nội bộ của những Thần Giáo khác, thường thường sẽ mang đến
cho mình một loại cảm giác phá vỡ nhận thức.
Theo nhận thức, ngươi sẽ không thể nào nghĩ ra được, trên đời này vì sao còn
có loại hình thức này đang vận hành?
Nhưng sự thật chính là như thế, hoặc nói rằng, đây mới là…Bộ dáng thật sự của
thế giới do Thần và giáo hội phụ thuộc xây dựng lên!
Trong Luân Hồi Cốc của Luân Hồi Thần Giáo chứa đựng vô số hài cốt của
người chết, nguồn gốc của chúng rốt cuộc là đến từ đâu?
Dân bản địa sơ khai bên trong thế giới của Cánh Cổng Luân Hồi thật sự là
những linh hồn qua đời một cách bình thường do Thần Luân Hồi tốn công sức
mới sưu tập được rồi tích lũy dần mà thành sao?
Chỉ nói đến cái phương thức nuôi dưỡng người thằn lằn này của Địa Huyệt
Thần Giáo... Nếu đặt ở trên con người, chả nhẽ nó không thể sử dụng như thế
này sao?
Giới giáo hội vẫn luôn có thái độ phê phán đối với hành vi giết chóc Thần linh
một cách trắng trợn ở thời kỳ cuối kỷ nguyên trước của Thần Trật Tự, ngay cả
Trật Tự Thần Giáo cũng sẽ không cố gắng đi tuyên dương đoạn lịch sử này;
Trật Tự Thần Giáo yêu cầu những Thần Giáo khác lui lại nửa bước, là nhường
chỗ cho Điều Lệ Trật Tự, và cục diện một nhà thống trị hiện nay của Trật Tự
Thần Giáo đã sớm khiến cho toàn bộ giới giáo hội cảm thấy bất mãn.
Nhưng sự thật lại là... Nếu như không có sự nổi dậy mạnh mẽ của Thần Trật Tự
vào kỷ nguyên trước, sự mở rộng mạnh mẽ của Trật Tự Thần Giáo trong cái kỷ
nguyên Chư Thần không xuất hiện, thế giới này, vốn cũng không thể có được
bộ dạng như bây giờ.
Khi các Thẩm phán quan Trật Tự ở từng địa phương cầm Điều Lệ Trật Tự trên
tay, tiến hành cảnh cáo dị ma và tín đồ của các giáo hội khác, trục xuất và phán
xử, bây giờ nhìn lại có chút quá hình thức hóa, nhưng trên thực tế trong những
năm tháng sớm nhất đấy, chính là lấy Thẩm phán quan cơ bản nhất làm đại biểu,
dùng máu tươi và sự sống của mình để thiết lập tín ngưỡng, đẩy lùi thế lực của
các giáo hội khác.
Cho nên, hiện nay khi các đại Thần Giáo muốn làm một chút chuyện khác
người, chỉ có thể lựa chọn việc lén lút thực hiện ở khu vực trung tâm của giáo
hội mình, ở bên ngoài, một khi sự tình lớn ra hoặc tạo ra thiên tài gì đó, sẽ lo
lắng sự khiển trách đến từ phía Trật Tự;
Nguyên nhân cũng chính là vì vậy, ở trong xã hội của cái thế giới mà mình vừa
mở mắt ra thì nhìn thấy này, ngoại trừ trình độ khoa học kỹ thuật không được
quá cao ra, phần lớn những tình huống khác, mình cũng có thể đặt bản thân vào
và lý giải.
Nhưng điều này cũng không hề là do bẩm sinh vốn là vậy.
Thật sự là do Thần Trật Tự và Trật Tự Thần Giáo, gượng ép bảo vệ thế giới thế
tục khỏi bóng tối u mê.
Hai mắt Karen nhắm nghiền, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ lên trên lan can.
Một số thời điểm, một đoạn trải nghiệm, một khung cảnh, một việc chạnh lòng,
có thể khiến nội tâm của mình xúc động.
Nhanh chóng đọc hiểu những quá trình, khuôn mẫu, hình thức, lời nói, tiêu đề,
lập luận.
Quyển sách Ánh Sáng Trật Tự này, Karen đã đọc qua rất nhiều lần, mỗi Thần
Giáo đều có một quyển “Ánh Sáng Trật Tự” của riêng mình, chỉ có điều là
mang theo tên gọi khác nhau, nhưng bây giờ, Karen muốn dành thời gian để đọc
lại quyển sách này thêm một lần.
Bởi vì không giống nhau, những Thần Giáo khác nhiều khi chỉ vờn quanh giáo
nghĩa của mình, hoặc là thờ phụng cái lý tưởng mà mình đã phán đoán, chỉ có
Trật Tự Thần Giáo, nó dùng hành động thực tế để thay đổi thế giới.
Cái này, mới là chân lý Trật Tự.
Một cái Thần Giáo, ý nghĩa tồn tại của nó, lại là phản đối sự can thiệp của Thần
đối với thế giới này.
A, nó thật sự là một sự tồn tại méo mó;
Nhưng,
Nó cũng thật đáng yêu.
Karen cười, chờ đến lúc anh lại mở mắt ra, phát hiện Dinah đang cực kỳ nghiêm
túc nhìn chằm chằm anh.
Xa ở đằng kia một chút, Auggie và Ashley, cũng đang nhìn mình.
Hả? Thế nào?
Tiểu thư Dinah hỏi: "Vừa mới nãy, ngươi đang cảm ngộ sao?"
"Chỉ là ngẫu nhiên nghĩ đến một ít chuyện, nên suy tư một chút, sao vậy?"
Dinah nhẹ gật đầu, nói: "Vừa nãy trên người của ngươi tỏa ra hào quang thuần
khiết của Trật Tự, ta cảm ứng được, cảm ứng được rất rõ ràng."
"Thật có lỗi, quấy rầy mọi người."
"Chúc mừng ngươi, ta biết loại cảm ngộ này, rất khó có được." Tiểu thư Dinah
nói.
"Đúng vậy, ta tương đối may mắn."
Karen hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái