“Chắc là nhanh thôi, đợi khi nào có, tôi sẽ rút năm nghìn phiếu kỷ luật cho
Alfred, những vật liệu mà các cô cần, về sau đều bảo Alfred đi chợ đen mua.”
“Ừm, được.”
“Tôi cũng hy vọng có thể sớm học được.”
“Ám nguyệt chi nhận” và “hải thần chi giáp”, là hai thuật pháp có thể tăng lên
và làm phong phú cực nhiều năng lực chiến đấu của mình trong giai đoạn này,
cũng phù hợp với đặc điểm của mình.
Nhưng truyền thừa của hai thuật pháp này không phải là khẩu quyết niệm tụng
đơn giản, mà cần phải tạo ra dấu ấn tư tưởng chịu tải cuốn phiếu riêng biệt,
những việc này cần phí vật liệu.
Năm trăm phiếu vực sâu mà Lemar đưa cho lúc trước, Karen đã đưa cho Alfred,
Alfred cũng giúp chó mèo trong nhà mua một ít vật liệu về, hiện tại, bọn chúng
đã tiến hành chế tác cơ bản, đợi sau khi hoàn thành chế tác cơ bản, còn cần
dùng cuốn phiếu trống tiến hành chịu tải.
Cuốn phiếu chịu tải cần dùng hơi đắt, theo cách nói của Pall là bởi vì đẳng cấp
thuật pháp mà nó và Kevin cung cấp khá cao, chỉ có cuốn phiếu phẩm cấp cao
mới có thể chịu tải hoàn hảo dấu ấn tư tưởng của bọn chúng.
Trong chợ đen, một cuốn phiếu loại này cần một ngàn phiếu kỷ luật, hai cuốn
cần hai ngàn phiếu kỷ luật.
Mua ở kênh chính thức của giáo hội kỷ luật rẻ hơn một chút, Karen đã từng xem
qua một đơn hàng ở trên bàn làm việc của ông Pavaro, sử dụng phiếu kỷ luật
mua từ kênh nội bộ giáo hội kỷ luật là tám trăm phiếu điểm một cuốn.
Nhưng vấn đề là, một thẩm phán cấp thấp nhất tiêu hai tháng tiền trợ cấp mua
cuốn phiếu trống đẳng cấp cao như vậy dễ dàng thu hút sự chú ý của người
khác, cho nên mua ở chợ đen sẽ an toàn hơn.
Ý tưởng ban đầu là thông qua Berger lấy phiếu điểm từ gia tộc Ellen, bây giờ
mình sắp có phần thưởng mười ngàn phiếu kỷ luật, không vội lấy từ trang viên
Ellen nữa, dù sao Pall và Kevin còn cần một chút thời gian để hoàn thành chuẩn
bị cơ bản, hoàn toàn có thể nối tiếp.
Thuật pháp giữa thuộc tính tín ngưỡng khác nhau, đối với một số người thông
minh có năng lực thấu hiểu rất cao, là có thể tiến hành theo chuỗi, nhưng sẽ đối
diện với vấn đề hai cái cuốn lấy nhau không tách rời.
Một là sẽ tiêu hao càng nhiều linh tính;
Hai là chỉ có thể vận dụng cơ bản, rất khó tiến hành nắm giữ cấp cao hoặc là
tăng lên thêm một bước đối với thuật pháp này.
Ngoài ra còn có một điểm, bình thường, cần thánh khí tương ứng của hệ thống
thuật pháp làm môi giới.
Ví dụ như ban đầu ở thành phố La Giai, khi vị thần quan Berry giáo đối mặt với
ông nội, đã chồng lên cho mình phòng ngực không biết của bao nhiêu nhà, đó
cũng là vì trong tay ông ta có không ít thánh khí tương ứng với các hệ thống tín
ngưỡng.
Nhưng việc này không phải là vấn đề đối với Karen, một là bởi vì “hồ nước”
bản thân Karen thâm hậu, tích lũy lực lượng linh tính vượt xa người cùng cấp;
thứ hai là bởi vì tịnh hoá của Karen đã vận dụng sức mạnh của ánh sáng, theo
cách nói của Pall, sức mạnh thuộc tính ánh sáng là máy chuyển đổi cực tốt của
sức mạnh các thuộc tính.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao trong hai kỷ nguyên trước,
tung tích của thần Ánh sáng sẽ xuất hiện trong các câu chuyện thần thoại giáo
hội chính thống, đồng thời cũng là một trong những nguyên nhân tại sao sau khi
giáo hội Ánh sáng suy yếu, các giáo hội chính thống sẽ cùng dậm một chân lên
một cách ăn khớp khiến nó không thể trỗi dậy.
Thuật pháp trong giáo hội kỷ luật, trong khoảng thời gian này Karen cũng đang
theo học, anh học rất nhanh, nhưng anh vẫn mong chờ hai thứ mà Pall và Kevin
cung cấp cho mình
Dù sao, cho dù là ông Pavaro là thẩm phán, anh cũng rất bình thường về mặt
năng lực chiến đấu.
Hải thần chi giáp, tăng thêm phòng ngự;
Ám nguyệt chi nhận, tăng thêm công kích;
Mình, rốt cục có thể thoát khỏi cục diện lúng túng khi đứng trước họng súng
trừng phạt rồi.
Chỉ là cảnh giới thẩm phán, anh cảm thấy vẫn còn kém một chút, việc này
không thể nóng vội, anh vốn từ con đường khó đi nhất đi từng bước từng bước
đến, ở giữa có khâu nào nóng vội mà đi sai, tất cả những thứ trước đó cũng sẽ
mất đi ý nghĩa.
Mang theo tâm tư này, Karen chìm vào giấc mộng đẹp.
…
Ngủ một giấc tỉnh dậy đã là tám giờ sáng.
Sau khi Karen rửa mặt xuống tầng, phát hiện Alfred đang mặc tạp đề làm việc
trong bếp.
Chỉ nghe thấy “xèo” một tiếng, tiếng dầu nóng được đổ xuống.
“Cậu chủ, mỳ xong rồi.”
Alfred bưng hai bát mỳ đi ra khỏi phòng bếp, đặt lên bàn ăn, lấy một đôi đũa,
bắt đầu khuấy mặt, khuấy xong, Alfred nói:
“Cậu chủ, ngài nếm thử đi.”
Karen gắp mỳ ăn một miếng: “Rất ngon.”
“Vẫn còn kém xa trình độ của ngài.”
Alfred cũng ngồi xuống, hai người cùng nhau ăn mỳ.
Sau khi ăn sáng xong, vẫn là Alfred lái xe đưa Karen đi tới nhà tang lễ Pavaro,
Karen ngồi ở vị trí bên cạnh lái xe biến thành dáng vẻ của ông Pavaro.
“Đợi sau khi sự việc được sắp xếp thỏa đáng, ‘ông Pavaro’ là có thể rời nhà tiếp
nhận nhiệm vị kiếm phiếu điểm cho hai cô con gái, tôi cũng không cần đeo mặt
nạ mỗi ngày.”
“Đúng vậy, cậu chủ, khoảng thời gian này ngài đúng là vất vả rồi.”