thay của Nguyệt Nữ Thần Giáo được thay ca trực đã tỉnh lại, bắt đầu trò chuyện
tán gẫu ở trên boong thuyền.
Trên mặt biển bên cạnh chiến thuyền, thỉnh thoảng có hải thú nổi lên lấy hơi
hoặc là lăn lộn cơ thể một chút, hải thú cũng cần nghỉ ngơi và thay ca, hải thú
nghỉ ngơi có thể "Bám vào" trên chiến thuyền mà "ngồi nhờ xe" để nghỉ ngơi
một chút, hoặc là đến chỗ tàu tiếp tế để lấy thức ăn.
Có đôi khi, hải thú và người trên chiến thuyền còn sẽ có một chút hoạt động
khác cùng nhau, ví như cho chúng ăn một chút đồ ăn hay trêu chọc một chút để
hải thú lật bụng phun nước gì đó, xem như là hoạt động giải trí thường ngày.
Trong khoảng thời gian này, vòng phòng hộ của chiến thuyền cũng sẽ được
đóng lại, cho trận pháp sư trên thuyền có thời gian để điều chỉnh và sửa chữa
trận pháp, mà vòng phòng hộ cấp bậc cao nhất sẽ chỉ được kích hoạt lúc bắt đầu
chiến đấu, sẽ chỉ phòng ngự người đến từ phía ngoài, bên trong muốn ra ngoài
thì tự do, dù sao thì Pháo Ma Tinh cũng đặt ở trên thuyền.
Giống như lần tập kích tối hôm qua, khi đối mặt với người lên thuyền thì vòng
phòng hộ ra vào đều bị hạn chế là do cố ý chuẩn bị sẵn, bình thường rất ít khi sử
dụng.
Lúc Alfred nghiêng thùng rượu xuống, để rượu bên trong thùng đổ vào trong
biển, hấp dẫn một con hải thú giống như cá voi, lúc đầu nó bơi đến là để cảm
nhận mùi rượu trong nước biển, đợi đến lúc Alfred bắt đầu đổ thùng thứ hai
xuống, nó trực tiếp dùng lỗ mũi hút sạch toàn bộ rượu vào trong người.
"Con này như thế nào?" Karen hỏi.
Pall có chút không vừa ý nói: "Hơi xấu một chút, mà lại ta cũng không biết
trong mồm của nó có đủ chỗ cho mọi người giống như Acelos hay là không."
"Không thể yêu cầu quá cao."
Karen nhắc nhở, "Trên người rất nhiều hải thú đều có vết thương, con này hẳn
là bình thường không bị thương."
"Được rồi, vậy thì chọn con này vậy, yêu tinh radio, ngươi tiếp tục ném đồ ăn
xuống, những hoa quả và gà nướng kia, tiếp tục ném xuống dưới."
"Tôi đã biết."
Sau khi nghe được lời Alfred, hai mắt Pall nhắm nghiền, mở miệng nói:" Karen,
bây giờ ta cần phải mượn dùng sức mạnh của cậu."
"Được."
Rất nhanh, Karen đã cảm giác được Pall đánh thức quan hệ khế ước cộng sinh,
bắt đầu rút đi sức mạnh từ trong cơ thể mình, Karen không chỉ không có phản
kháng, còn phải hỗ trợ đẩy một cái để tránh cô bị quá sức. Sau khi nhận được
năng lượng, hai bàn chân của Pall bắt đầu vung qua vung lại trước người, rất
nhanh, một mặt kính xuất hiện, nhưng bên trong bắt đầu có rất nhiều phù văn
được Pall ngưng tụ ra...
"Đi."
Pall ném phù văn xuống phía dưới, rơi vào trên người của con hải thú kia.
"Ồ? Không phải cái loại lưỡi câu này, đổi lại một loại lưỡi câu khác." Pall lại
ngưng tụ ra một cái phù văn mới, ném xuống hướng phía dưới.
"Ồ? Còn không phải, vậy ta đổi một cái khác."
Ngưng tụ một cái, ném một cái, lại phủ định một cái, sau khi dùng thử liên tục
năm sáu cái, nhưng từ phản ứng của Pall mà xem xét, đều không thể thành
công.
Alfred nhắc nhở: "Con hải thú này chắc là đã chịu một chút kích thích rồi, sức
hấp dẫn của đồ ăn đối với nó đang dần giảm bớt, có lẽ nó sắp rời xa con thuyền
này."
"Ta biết, ta biết, nhưng hơn một trăm năm không có câu hải thú, hơi ngượng tay,
số đo của lưỡi câu và dây câu có chút sai sót, yêu tinh radio ngươi đừng nói
chuyện, tiếp tục chuyên tâm làm việc." Alfred không có cách, chỉ có thể tiếp tục
ném đồ ăn xuống dưới biển.
Pall lại ngưng tụ ra một phù văn, ném xuống, lần này sau khi phù văn rơi xuống
trên người con hải thú, cơ thể của con hải thú này rõ ràng rung động một cái.
"Mắc câu rồi, mắc câu rồi, con chó ngu, đến đây, chúng ta đi thôi!"
"Gâu!"
Karen đặt Pall lên trên lưng Kevin, Kevin quay đầu, bắt đầu lùi lại chạy lấy đà.
Pall giơ một bàn chân lên, hô: "Xông lên đi! "
"Gâu!"
Sau khi Kevin chạy lấy đà thì thả người nhảy lên, nhảy qua lan can của phòng
quan sát, trực tiếp rơi xuống nước.
Karen và Alfred lập tức nhô người ra ngoài lan can quan sát tình huống của một
mèo một chó.
"Bõm!"
Sau khi rơi xuống nước, Kevin bắt đầu thỏa thích bơi chó, lập tức bơi đến bên
người của con hải thú kia,
Pall nhanh chóng nhảy lên, đặt chân mèo lên trên vị trí đầu của con hải thú.
Một màn này, có không ít người trên tàu bảo vệ và boong tàu của chiến hạm chỉ
huy nhìn thấy, nhưng bọn họ chỉ cảm thấy là vị đội trưởng của Đội Quan Sát kia
đang để mặc cho thú cưng của mình chơi đùa, không ai cảm thấy cái này có cái
gì bất thường. Thời gian khoảng chừng nửa giờ trôi qua, lúc này, Anyu đi lên
cầu thang mạn tàu, ngẩng đầu nhìn về phía phòng quan sát, nhắc nhở: "Đội
trưởng Karen, hạm đội sắp khởi động trạng thái chiến đấu, vòng phòng hộ lập
tức sẽ được kích hoạt."
Đây là đang nhắc nhở Karen nên thu hồi hai con thú cưng đang chơi đùa dưới
nước lại.
"Được rồi, ta đã biết."
Karen cũng không quá để ý đến lời nhắc nhở này, là đội trưởng của Đội Quan
Sát gồm một đám tiểu thư và công tử, cho dù Pall và Kevin ở dưới quá thời
gian, mình yêu cầu tạm dừng hoặc tắt vòng phòng hộ một chút để cho hai con
thú cưng của mình lên tàu cũng không có gì quá đáng đâu nhỉ?
Tuy nhiên, lúc này Pall ở phía dưới quơ vài động tác tay với Karen.
"Đây là cái động tác tay gì?" Karen hỏi Alfred bên cạnh, ánh mắt của anh ta tốt
hơn.
Alfred khoa tay một chút, trả lời: "Chắc có ý là đã "Giải quyết" xong."
Karen cười nói: "Khó khăn cho anh rồi."
Thật thần kỳ, cách xa như vậy, một con mèo thế mà dùng cái chân mèo của
mình mà phát "Tín hiệu". Ừm, càng thần kỳ đó là, người hầu nam của mình vậy
mà nhìn hiểu được.
Alfred ném dây thừng xuống phía dưới, một đầu của dây thừng cột thành một
vòng tròn. Kevin chở Pall bắt đầu ra sức bơi chó, đi tới chỗ vòng dây thừng,
trước hết là tròng vòng dây vào trên người mình, sau đó quay người dùng chân
chó của mình mà ôm lấy Pall. Alfred bắt đầu kéo dây lên, một mèo một chó
dưới ánh nhìn chăm chú của rất nhiều người mà được kéo lên thuyền, không ít
người đang vừa nhìn vừa cười.
Bọn họ không biết một chuyện là, con mèo này vừa nãy đã thành công "Xúi
giục" một con hải thú thuộc sự khống chế của hạm đội, mà người phụ trách
trong phòng chỉ huy bên kia còn không phát giác được gì. Kevin và Pall về tới
phòng quan sát, sau khi Pall hạ xuống đã bắt đầu triệu hoán sức mạnh Hỏa để
bắt đầu hong khô bộ lông của mình, vừa hong khô vừa oán giận nói ∶
"Chắc là phải dùng sữa tắm để tắm trước khi đi, nếu không thì trên người sẽ
dính mùi tanh của nước biển."
Karen nhắc nhở: "Nếu như sau đó chúng ta phải chạy trốn mà nói, cũng không
thể tránh khỏi mùi tanh dính lên người."