Chỉ cần điều kiện cho phép, Karen cũng muốn cùng bọn họ tiếp tục chơi cái trò
này, cho đến khi trên chiếu bạc chỉ còn một mình mình, không còn nhìn thấy
người nào khác.
Đầu của Dimotri lung lay ở bên hông, Karen đưa tay nắm chặt cái lỗ tai, điều
chỉnh nó đến bên eo của mình.
Lúc trước cô ta có tự giới thiệu, Đội trưởng tiểu đội Người Canh Giữ Màn Đêm
tinh anh của Dạ Thần Giáo.
Ừm, nghe vào tay đã có một loại cảm giác lá vàng lại bay múa đầy trời.
Trong mỗi một giáo hội, đều sẽ có vài chức vị đặc biệt, là chuyên dùng để cho
người trẻ tuổi rèn luyện, cũng chính là nhanh chóng mạ vàng lý lịch.
Cho nên gia thế của cô ta, khẳng định cũng rất không tệ.
Còn về thiên phú của cô ta, cũng không thể nghi ngờ; dù gì thì người trẻ tuổi
trong độ tuổi này, có thể để cho Karen giao đấu một cách nghiêm túc cũng đã là
minh chứng tốt nhất.
Khác nhau ở chỗ, cô ta chỉ cần phải tập trung vào trong một trận đấu cuối cùng
này của đời mình, mà Karen, không chỉ phải thường xuyên để ý đến chi viện
phía ngoài của đối phương mà còn cần bấm đốt ngón tay tính toán tiêu hao và
tổn thất trong mỗi trận chiến của mình.
Karen móc gói thuốc lá từ trong túi ra, rút ra một điếu thuốc lá thơm của Lôi
Đình Thần Giáo, xoay người, mượn nhờ mặt đất còn đang nóng cháy mà châm
thuốc, hút một hơi lớn, áp chế cơn xao động của cơn nghiện đói ở sâu trong linh
hồn của mình.
Lợi dụng năng lực của cơn nghiện đói để phá trừ đòn tấn công tinh thần của đối
phương, là phương pháp tiêu hao thấp nhất mà Karen lựa chọn, đương nhiên
anh có thể dùng rất nhiều những phương thức khác để chống cự lại đòn tấn công
tinh thần kia, nhưng tốc độ kết thúc trận chiến vì đó cũng sẽ chậm lại.
"Được rồi, được rồi, ngươi yên tĩnh lại một chút đi, nếu thực sự không được,
tiếp theo nếu có cơ hội, ta bắt linh hồn đút cho ngươi ăn."
Cũng không biết là bởi vì đã xao động đủ nên ngừng lại, hay vẫn là do lời "Hứa
hẹn an ủi" của Karen thật sự có tác dụng, cơn nghiện đói vào lúc này vậy mà
thật sự yên tĩnh lại.
"A."
Karen cười rồi lại hút một hơi thuộc, sau đó rất lãng phí mà vứt một điếu thuốc
vừa mới hút được vài hơi xuống dưới nền cát.
Không cần đưa chân giẫm tắt, bởi vì mặt cát nóng hổi cũng rất nhanh mà đốt
cháy nó hoàn toàn.
Nếu như so sánh cơ thể với một ngôi nhà, như vậy linh hồn có thể nói là phòng
ngủ, nơi riêng tư và kín đáo nhất;
Hiện tại, mình chỉ là chủ nhà trên danh nghĩa, trên giấy tờ là ghi tên của mình,
nhưng cái phòng ngủ kia, mình là muốn vào cũng không được
Vẫn may là cơn nghiện đói chỉ muốn tiêu hoá mình, lấy được sự sống mới thuộc
về nó, nó chỉ là muốn đổi tên chủ trên giấy tờ bất động sản, cũng không phải là
muốn phóng hỏa thiêu rụi cái nhà này.
Karen bắt đầu cảm ứng hai luồng khí tức kia, trong đó có một luồng đang đứng
yên tại chỗ bất động, một luồng khác ngược lại là đang di chuyển, cũng không
phải tới gần, mà là rời đi xa.
Karen cũng không có ý đuổi theo cái tên thức thời kia, vì tiết kiệm thời gian,
anh hoá thân thành một làn khói đen lướt về hướng kẻ đang đứng yên kia.
Mặt đất ở trên sa mạc thường rất đơn điệu và buồn tẻ, vào những lúc như vậy
thì mắt người sẽ chủ động tìm kiếm dấu hiệu của sự sống.
Cũng ví như ở giữa một vùng cát vàng kia, có một người trẻ tuổi đầu trọc mặc
thần bào hai màu đen trắng.
Dưới chân của hắn giẫm lên một cây gỗ, hai đầu cây gỗ đang không ngừng có
chồi non mọc ra, khai bao nở rộ rồi lại nhanh chóng khô héo tàn lụi, lặp đi lặp
lại.
Hắn là Darien, tín đồ của Sinh Mệnh Thần Giáo.
Sinh Mệnh Thần Giáo có lịch sử lâu đời, nói chính xác thì thời gian tồn tại của
Sinh Mệnh Thần Giáo, gần như là gấp đôi Trật Tự Thần Giáo, bởi vì vị Thần
sáng tạo nên Sinh Mệnh Thần Giáo, là Thần linh thuộc Phe Vĩnh Hằng.
Nhưng mà trong cuộc chiến giữa Phe Ánh Sáng và Phe Vĩnh Hằng, một vị Thần
chi nhánh của Sinh Mệnh Thần Giáo phản bội chạy trốn đến Phe Ánh Sáng, sau
khi Phe Ánh Sáng chiến thắng, vị Thần chi nhánh phản bội chạy trốn này tự
nhiên cũng thay thế Chủ Thần ban đầu, trở thành tân Chủ Thần của Sinh Mệnh
Thần Giáo.
Trong Thần sử học, bọn họ được xưng hô là Đại Thần Sinh Mệnh và Tiểu Thần
Sinh Mệnh.
Nguyên nhân của sự hình dung này đó là vì đa phần các học giả Thần sử học
cho rằng, hai vị Thần Sinh Mệnh này cũng không phải là mới thay thế cũ, càng
không thuộc phái là đối kháng nhau mà là đứng ở hai đầu riêng biệt.
Chứng cứ quan trọng nhất đó chính là, sau khi Tiểu Thần Sinh Mệnh thay thế
Đại Thần Sinh Mệnh, địa vị của Thần Sinh mệnh trước kia vẫn được giữ lại,
vẫn có thể cùng tồn tại như cũ.
Cũng bởi vậy, lúc Thần Ánh Sáng tiến hành phân chia phạm vi thế lực trong
buổi tiệc chúc mừng chiến thắng trên đỉnh Allamud, cũng đã tiến hành tước
đoạt và chia cắt lợi ích ban đầu của Sinh Mệnh Thần Giáo.
Sinh Mệnh Thần Giáo mặc dù trên danh nghĩa thuộc về phe chiến thắng, nhưng
nó vẫn mất đi rất nhiều lợi ích như cũ, gặp rất nhiều sự chèn ép.
Không chỉ có các Chủ Thần trong phe Ánh Sáng rất ăn ý với nhau mà tiếp tục
tiến hành chèn ép và tan rã, trong những năm tháng khi Thần Trật Tự xưng bá,
Thần Trật Tự từng bởi vì chuyện nào đó mà tự mình tiến đến Vườn Sinh Mệnh
để hỏi tội Thần Sinh Mệnh.
Đoạn ghi chép kia có chút thú vị, bên phía Trật Tự Thần Giáo thì ghi là Thần
Trật Tự đến hỏi tội, Thần Sinh Mệnh dùng thái độ tốt mà nhận sai, tiếp nhận sự
xử phạt cả Trật Tự.
Thần thoại tự thuật của Sinh Mệnh Thần Giáo thì lại ghi chép là Thần Trật Tự
đáp ứng lời mời đến Vườn Sinh Mệnh làm khách, Thần Sinh Mệnh lấy ra rượu
ngon tiếp đãi Thần Trật Tự, cả hai vị Chủ Thần vừa uống rượu vừa cùng trò
chuyện rất vui vẻ.
Còn trong thần thoại tự thuật của các Thần Giáo chính thống khác khi ghi chép
về sự kiện này, thì hoàn toàn không có ý định để lại mặt mũi cho Sinh Mệnh
Thần Giáo, ghi lại rằng Vườn Sinh Mệnh khi ấy sập đổ hơn phân nửa, vô số
sinh vật quý hiếm biến thành bột mịn, Tiểu Thần Sinh Mệnh bị Thần Trật Tự
đánh đến nỗi cơ thể gần như tan vỡ, phải kêu gọi Đại Thần Sinh Mệnh vẫn đang
bí mật ngủ say.
Hai vị Thần Sinh Mệnh liên thủ quyết đấu với Thần Trật Tự, nhưng vẫn không
phải là đối thủ của Thần Trật Tự, cuối cùng không thể không cùng nhau trốn
vào trong Cây Sinh Mệnh.
Ghi chép của Nguyên Lý Thần Giáo về chuyện này thì càng kỹ lưỡng hơn, bởi
vì bọn hắn thích nhất là ghi chép lại dấu vết khi những vị Thần khác lấy tư thái
của một "Học sinh" để hỏi thăm Chủ Thần nhà mình, như thế sẽ thể hiện được
vẻ văn hoá của Chủ Thần nhà mình.