Một tiếng nổ dữ dội truyền ra, cơ thể Cốt Long vẫn còn duy trì lơ lửng ở trên
không trung, nhưng vị trí phần bụng của cô, lại xuất hiện một vết rạn màu đỏ.
Muri thì vẫn đứng ở phía dưới như cũ, không để ý đến vết thương trên người
mình, bỗng nhúc nhích cánh tay của mình, chống đoản đao ở vị trí trước ngực,
tất nhiên là chuẩn bị thêm một lần Bạt Đao Thuật*.
(* Thuật ngữ trong kiếm thuật, chỉ lối đánh bất ngờ, khi kiếm đang ở trong vỏ
thì xuất kỳ bất ý rút ra, đồng thời cũng lấy mạng đối thủ.)
Cốt Long do dự, cô sợ đau, cô không muốn bị thương, nhưng cảm giác nguy cơ
nói cho cô biết, nếu như bây giờ mình từ bỏ việc giết kẻ này mà tiếp tục chạy
trốn, như vậy thì cái tên nhìn có vẻ đang rất yếu ớt này sẽ tiếp tục truy đuổi
theo.
Cô bé vốn cũng chưa trưởng thành, dựa theo số tuổi của nhân loại để tính toán,
cô cũng chỉ tương đương với trẻ sơ sinh mấy tháng mà thôi.trên mặt Muri lộ ra
nụ cười, hé miệng, phát ra một tiếng hét lớn: "A!"
Đây là một cuộc chiến đấu rất hỗn loạn, từ khi vừa mới bắt đầu đã tràn ngập sự
ngang ngược và vô lý, đương nhiên, đối mặt với một con rồng, muốn đánh có
trật tự cũng không thực tế.
Nhưng mà Muri rõ ràng, nếu như là thay mình thành Philomena, như vậy
Philomena sẽ đối phó với cục diện này thoải mái hơn mình nhiều.
Ưu thế của mình ở chỗ toàn diện, khuyết điểm của mình thì tất cả phương diện
lại tương đối bình thường.
Nếu như là Philomena, cô hoàn toàn có thể dùng thân pháp để hoàn toàn áp chế
con Cốt Long, mặc kệ Cốt Long trốn hay là chiến, đều có thể tiếp tục tiến hành
tập kích quấy rối, còn mình lại làm không được.
Đương nhiên, nếu như là bản thân Bộ trưởng tới, vậy thì càng dễ dàng hơn, với
sức mạnh của Bộ trưởng, trực tiếp triệu hồi ra hơn mười sợi Xiềng Xích Trật Tự
trực tiếp trói chặt con Cốt Long này lại là được.
Nhưng những điều này cậu ta đều không làm được.
"Rống!"
Cốt Long ra quyết định, tiến hành tiếp tục tấn công Muri, lại quét đuôi thêm
một cái.
...
Muri không chút do dự đâm đoản đao vào ngực của mình, nhưng không đợi cậu
ta rút đao ra, một âm thanh đã truyền đến từ phía sau:
"Đừng rút ra, vết thương sẽ nặng hơn."
Muri lập tức đáp lời: "Vâng."
Karen xuất hiện ở trước người Muri, giơ tay lên, trầm giọng nói: "Trật tự - Tấm
chắn bảo vệ."
Một tấm chắn to lớn giống như là rơi xuống từ trên trời, trong nháy mắt đứng
sừng sững ở trước mặt Karen.
Cái đuôi của Cốt Long đập trúng vào tấm chăn này, bốn phía tấm chắn đang
nhanh chóng có khói đen bay ra, đây là sức mạnh linh tính tiết ra ngoài khi chịu
lực tác động, nhưng trong nháy mắt Karen đã có thể bổ sung sức mạnh cho nó,
cho nên có thể nói tấm chắn hoàn toàn không bị rung động.
Nói một cách khác, cái quất đuôi này của Cốt Long, giống như con người đá
một cái trúng vào trên tấm sắt.
"Rắc…rắc• "
Âm thanh nứt xương liên tục vang lên, cơ thể của cô bé xoay trên không trung
vài vòng, bên trong miệng phát ra tiếng rên, giống như là đau đến nỗi phải la
lên.
Đợi đến sau khi dừng lại, phần cuối của cái đuôi, rõ ràng đã gãy.
"Bộ trưởng, là do ta làm việc sơ sót."
"Chuyện không liên quan tới cậu, có điều cậu cũng không cần dùng phương
thức tự mình hại mình để đối phó với nó, ta muốn có Cốt Long, nhưng nếu vì
thế phải dùng mạng của cậu, ta cảm thấy không quá lời, đây là lời thật lòng, ta
vẫn chờ sau khi đám võ sĩ Ám Nguyệt kia đến, cậu đi phụ trách thống lĩnh huấn
luyện bọn hắn đấy."
"Vâng, Bộ trưởng."
Sau Khi Cốt Long ăn thiệt thòi từ chỗ Karen, rõ ràng không còn dám tiếp tục
tấn công, dự định chạy trốn.
Karen cũng không nuông chiều theo, sau khi phất tay thu hồi tấm chắn lại, đôi
cánh Thiên Mị phía sau lưng rung lên, cả người cũng bay lên, sau khi tiến đến
đằng sau Cốt Long, Karen đưa tay chỉ xuống:
"Trật Tự - Phong Tỏa Tử Vong."
Trên mặt đất ở phía trước Cốt Long, từng ngọn gai hình nón màu đen cao vút
trồi lên, mà Cốt Long đang bây giữa không trung thì giống như là một con sâu
róm nằm ở trong cái bùi nhùi thép.
Cơ thể của cô, lúc này bắt đầu bị xuyên thấu và chèn ép, mặc cho cô bé có cố
gắng giãy dụa như thế nào, dù bẻ nát vài ngọn gai hình nón thì lập tức sẽ có
càng nhiều gai mọc ra tiếp tục thu hẹp không gian giãy dụa của cô.
Đến cuối cùng, ngay cả giãy dụa cũng không thể, cuối cùng, bị triệt để kẹp lại,
không nhúc nhích.
Karen rất bình tĩnh nhìn phía về cảnh tượng phía dưới, loại trận pháp cường độ
cao này sẽ tạo ra áp lực tiêu hao cực lớn đối với người sử dụng, nhưng đối với
Karen mà nói, chỉ là mưa bụi.
Lúc trước khi giao chiến với bộ xương, quán ăn của lão Nievella chỉ là hư hao
một chút nội thất, nhà hàng được bảo vệ, đây cũng không phải do hai người ăn
ý cùng bảo vệ cái quán ăn Wien duy nhất ở nơi này, chỉ đơn giản là việc dùng
thuật pháp với đối thủ cùng cấp độ cũng không có tác dụng gì, đối phương có
thể dễ dàng tránh né thậm chí tìm ra sơ hở lúc ngươi thi triển thuật pháp.
Nếu như so sánh cái trước với cuộc tranh tài đấu kiếm phải cẩn thận từng chút
một để tìm kiếm sơ hở của đối phương, như vậy phương pháp thích hợp nhất để
đối phó với con Cốt Long còn chưa quen với cơ thể to lớn này của mình đó
chính là giơ cánh cửa lên đập túi bụi.
Bây giờ xem ra, hiệu quả cực kỳ tốt.
Karen mở tay ra, thanh kiếm Diamance bay vào trong lòng bàn tay, ngay sau đó,
cơ thể của anh từ từ hạ xuống.
...
Không cách nào phủ nhận là Karen cũng chịu ảnh hưởng của tập tục “Xem rồng
như gia súc” của Trật Tự Thần Giáo; Long tộc ở trước mặt anh, đã không có
cảm giác thiêng liêng và thần thánh gì.
Còn nữa, Muri bị thương cũng làm trong lòng Karen tức giận, nếu không phải
mình kịp thời đuổi tới, Muri đã chết hoặc là tàn phế.
Cho nên tiếp theo, anh định dùng phương thức hơi tàn nhẫn nhưng lại trực tiếp
để yêu cầu con Cốt Long này thần phục với mình.
Hỏi một câu, ngươi nguyện ý thần phục với ta sao?
Phủ định hoặc là yên lặng, như vậy mình sẽ dùng đại kiếm đập nát từng đốt
xương của nó. Sau đó lại tiếp tục hỏi, tiếp tục đập, nhìn xem nó có thể kiên trì
bao lâu.
Có điều, mặc dù đã xác định rõ cách làm của mình, nhưng Karen vẫn cố hết sức
giảm chậm tốc độ, vẫn từ từ bay xuống dưới, bởi vì anh còn có một loại phương
thức khác có thể hoàn thành mục đích, hiệu suất sẽ cao hơn, về sau lúc chỉnh
đốn quan hệ sẽ có nhiều chỗ trống hơn, nhưng cái này phải xem xem đối
phương có phối hợp hay không.
Con Cốt Long này còn không biết mình sẽ gặp phải cái gì, nhưng một con rồng
ở bên cạnh, lúc đầu vốn không có ý định ra tay giúp Karen cũng đã nhận ra.
Auggie rất rõ ràng, cái tên nhân loại trẻ tuổi vô cùng anh tuấn vẫn luôn duy trì
phong độ thân sĩ chú trọng lễ tiết này, trong đáy lòng của hắn, rốt cuộc là che
giấu bao nhiêu sự lạnh nhạt và ngang ngược.
Ví như, hắn biết rõ thân phận của tiểu thư Dinah, lại dám dùng đại kiếm xem cô
ta như quả bóng gôn mà vung kiếm đánh bay ra ngoài
Bởi vậy, cùng với nhiệt độ xung quanh hạ xuống, bông tuyết rơi, Auggie hiện ra
cơ thể Băng Sương Cự Long khổng lồ của mình, cô xoay quanh ở phía trên, cúi
đầu xuống nhìn xuống phía dưới;
So sánh thể tích, Cốt Long phía dưới, thật giống như một con giun.
Mà lúc này, Cốt Long cũng ngẩng đầu, rất mờ mịt lại rung động nhìn về phía
Auggie.khóe miệng Karen lộ ra ý cười.
Vào lúc này, Auggie làm ra một quyết định vi phạm bản tâm của mình đồng
thời cũng xem như vi phạm ý chí kiêu ngạo của tổ tông;
Cô mở miệng hỏi:
"Ngươi có muốn trưởng thành giống như ta không?"