các Thần Giáo chính thống khác mà chơi vật tay với Trật Tự Thần Giáo, một
bên là Trật Tự Thần Giáo hợp tác với các Thần Giáo chính thống khác để cùng
tạo áp lực cho Luân Hội, tràn đầy sự hài hước của chủ nghĩa hiện thực.
Thật ra, bây giờ Luân Hồi Thần Giáo có chút cảm giác không biết phải làm thế
nào, trừ phi tiếp xuống có các Thần Giáo khác cũng nhận được Thần dụ từ Chủ
Thần nhà mình, đưa ra tín hiệu rõ ràng là sẽ trở về, nếu không trong một khoảng
thời gian rất dài sau này, Luân Hồi Thần Giáo đều sẽ ở trong tình cảnh rất khó
chịu.
Healy tới, mang bữa ăn khuya đến cho Karen, cũng có thể gọi là bữa sáng.
Sau khi dọn đồ ăn ra xong, Karen nói với Healy: "Vất vả rồi."
"Không vất vả, thưa thiếu gia."
Lúc này, Alfred đi đến: "Thiếu gia, đã đến thời gian liên lạc với bên phía Đoàn
dân binh."
"Được."
Trận pháp truyền tin đang được bố trí ở trong văn phòng của Trưởng khu, rất
nhanh đã kết nối.
Karen đang dùng bữa, Neo cũng đang dùng bữa, chỉ có điều là đồ ăn của Karen
khá phong phú, mà Neo thì đang ăn đồ hộp.
"Ta thấy có chút khó chịu.” Neo nói.
"Ừm, ngẫm lại thì ngài ở trên tiền tuyến bất chấp nguy hiểm mà liều mạng, ta
ngồi ở phía sau không ngừng lập công, ngài sẽ cảm thấy rất khó chịu."
"Đây chính là nguyên nhân mà ta không thích quan lại."
"Ngài không phải chán ghét quan lại, ngài là đang chán ghét người ngồi trên vị
trí này không phải là ngài."
"Haha, xem như cậu nói đúng đi, nhưng ở chỗ này của ta cũng rất thú vị, Karen,
cậu nói không sai, đánh trận đúng là rất kích thích và rất vui.”
"Không giống với khi đầu tư cổ phiếu nhỉ?”
"Không giống." Neo lắc đầu, khó có khi nghiêm túc như vậy, "Đầu tư cổ phiếu
thua phiếu điểm thì cùng lắm là từ từ trả nợ, thực sự không trả nổi thì đổi thân
phận hoặc là dứt khoát đi xét nhà của chủ nợ."
"Ừm."
"Nhưng bây giờ trong tay là toàn là mạng người, cũng là của cải của cậu, lỡ mà
có thua lỗ, thật đúng là ngại mà về gặp cậu đấy."
"Ngài nói như vậy, ta cũng yên tâm, ta tin tưởng năng lực của ngài ngoại trừ
việc đầu tư cổ phiếu."
"Vấn đề bây giờ là ta không có cách nào bỏ việc mà đi trộm mộ."
"Đó là vấn đề rất nghiêm trọng."
"Chủ yếu là do trước đó làm quá tốt, bây giờ trở nên có chút nổi bật, hai vị
Đoàn trưởng của Kỵ Sĩ Đoàn kia lúc mỗi lần bố trí nhiệm vụ, đều sẽ xếp hai
Đoàn dân binh của đại khu Dinger và chúng ta ở trên đầu, chúng ta trở thành
học sinh tiêu biểu của lớp học."
"Đây là khó khăn trong hiện thực, ngài không cần quá gấp gáp, ở chỗ của ta
mặc dù tài chính đang căng thẳng, nhưng tạm thời còn có thể nghĩ biện pháp để
đối phó, không nên bởi vì chuyện trong nhà mà ảnh hưởng đến quyết sách của
ngài lúc ở ngoài."
"Thật sao?"
"Thật."
"Được, vậy ta yên tâm.”
"A, đúng, hôm qua ta đi gặp Người Cầm Roi."
"Được biểu dương?”
"Xem như thế đi, Người Cầm Roi có ý là, để cho ngài phát huy thật tốt, ngài có
thể lập được bao nhiêu công lao ở tiền tuyến, ông ta sẽ phái thêm cho ngài bấy
nhiêu lực lượng.”
Nghe nói như thế, Neo nuốt một ngụm nước bọt.
Karen do dự một chút, để đũa xuống, nhắc nhở: "Lúc đầu thì ta cũng không có ý
định nói với ngài câu này, nhưng ta cảm thấy, tiếp theo thì Đòn Roi Kỷ Luật sẽ
tăng cường đầu tư cho hai Đoàn dân binh của ngài."
"Cái này có gì mà không có ý định nói cho ta, ta là người trầm ổn bình tĩnh
dường nào, cậu cũng không phải không biết."
"Ta quá biết ngài."
"Được rồi, cứ như vậy đi, ta còn phải đi hâm nóng đồ hộp, cậu không biết đâu,
cái thứ thịt đóng hộp này nếu mà không đi hâm nóng thì sẽ khó ăn dường nào,
ta cũng đã muốn đổi về nghề cũ mà bắt tù binh về để hút máu."
"Khống chế bản thân ngài lại."
"Gặp lại, ngủ ngon."
"Sáng sớm tốt lành."
Trận pháp truyền tin kết thúc.
Neo lập tức bỏ qua mấy món đồ hộp ở trước mặt, hối thúc nói: "Tốt tốt, trận
pháp truyền tin tắt rồi, mang thức ăn lên mang thức ăn lên đi!"
Đám người Muri, Ventura lập tức mang mấy món thức ăn lên, sau khi trải qua
chiến dịch lần trước, cả hai bên đều rất ăn ý mà ngừng giao chiếu, bắt đầu tự
mình chuẩn bị lực lượng cho lần chém giết thật sự kế tiếp.
Đoàn dân binh ở hậu phương, hậu cần cực kỳ vững vàng, lại có thêm thần quan
của Hoang Mạc Thần Giáo hỗ trợ bổ sung vật tư, phương diện ăn uống thật
đúng là không có gì thiếu thốn.
Không sai, sau khi chiến dịch lần trước kết thúc, hai nhà vốn đang nội chiến kia,
trên cơ bản đều lui xuống hàng thứ hai.
Mặc kệ là ở phía Sa Mạc hay Hoang Mạc bên này, đều biến thành người hậu
cần tiếp tế, sở dĩ vẫn chưa hoàn toàn tránh bóng, chủ yếu là cần mượn dùng lớp
da của bọn hắn để khoác lên người đánh trận.
Trật Tự trên danh nghĩa đối ngoại là vây quét phản quân Sa Mạc, diệt trừ chủ
nghĩa khủng bố của Sa Mạc Thần Giáo; bên phía quân Liên hiệp kia trên danh
nghĩa là ngăn cản Hoang Mạc đồ sát giết chóc Sa Mạc, bảo vệ truyền thừa của
Sa Mạc;
Trên địa bàn của người ta, lấy danh nghĩa của người ta để đánh trận, lại không
thật sự vạch mặt với nhau.
Ventura hỏi: "Vì sao không thể để cho Trưởng khu nhìn thấy chúng ta ăn cơm
vậy?"
Neo giải thích nói: "Ngươi bị ngốc à, ngươi không biết Trưởng khu của chúng
ta bây giờ ở nhà đang khó khăn chừng nào, nêu trông thấy chúng ta sống tốt đến
như vậy, cậu ta chắc chắn sẽ rất không thoải mái."
Lúc này, có người tới báo cáo: "Đoàn trưởng Senrol lại tới.”
Vị Đoàn trưởng Senrol mập mạp ở sát vách này, mỗi ngày đều đi qua đây một
lần, không, là sớm tối đều muốn tới một lần, hận không thể đem phòng chỉ huy
của mình chuyển tới.
"Ai."
Neo thở dài, đứng dậy, đổi chỗ ngồi với Muri.
Ventura cười nói: "Đáng tiếc, Trưởng khu không có ở đây, nếu Trưởng khu ở
đấy, người ân cần biết nói chuyện như hắn ta, lỡ như ngày nào đó bị một mũi
tên bắn chết, nói không chừng có thể được vào quan tài."
Muri sửa lời: "Cậu nghĩ muốn vào quan tài dễ như vậy à?"
Ventura lắc đầu: "Có đôi khi thật đúng là phải xem vận may."
Neo nói: "Không nghe thấy Karen mới vừa nói với ta sao, ngay lập tức Đòn Roi
Kỷ Luật sẽ tăng cường đầu tư vào hai Đoàn dân binh chúng ta, nếu như Người
Cầm Roi thật sự nguyện ý dốc hết vốn liếng mà nói, đến lúc đó, chắc hắn cũng
sẽ không còn ân cần như vậy."
Ventura nghi ngờ nói: "Vì cái gì?"