Trật Tự, chủ của ta trên con đường nối liền Thiên Đường, Thần Trật Tự đã từng
gia nhập, để báo đáp lại, hai bên từng tiến hành hợp tác không ít lần trong việc
xây dựng các loại kiến trúc, bao gồm cả Không Gian Phong Ấn này.
Thật ra thì Không Gian Phong Ấn của Trật Tự Thần Giáo vốn là một khu vực
không gian độc lập đặc thù mà chủ ta phát hiện lúc tìm kiếm vị trí của Thiên
Đường.
Các anh em, ta có thể dựa vào manh mối trong đầu đầu ta, phân tích ra tầng cấp
của Không Gian Phong Ấn, ta cảm thấy thật vất vả tìm tới cơ hội tốt để chơi
như thế này, muốn chơi, thì phải chơi cho lớn.
Những Thần khí bình thường có thể được triệu hồi ra kia, chúng ta cũng không
cần quan tâm, tìm ở tầng trong nhất, tìm Thần khí quan trọng nhất, để chúng ta
cùng nhau thưởng thức một chút, ha ha ha ha!"
Hai con ngươi của De Carloster, một con biến thành màu đen nhánh, một con
biến thành màu trắng thuần, hắn ngửa người ra sau, lại có một phiên bản khác
của hắn như được tạo thành từ làn hơi sương, đi vào bên trong tế đàn, bắt đầu
ngẩng đầu thăm dò.
"Tầng thứ nhất … tầng thứ hai … tầng thứ ba … A, trời ạ, Thần Trật Tự năm đó
rốt cuộc đã tàn sát bao nhiêu Thần linh, Thần Trật Tự cuối cùng đã thu nạp bao
nhiêu món Thần khí.
A, không được, Protaras, ta cần phải mượn dùng sức mạnh của ngươi, phong ấn
phía trên quá mạnh, một mình ta chui vào không lọt, đây là phong ấn của Trật
Tự Thần Giáo các ngươi, để ngươi phá giải đi."
Protaras đi đến sau lưng De Carloster, một tay đặt ở trên bờ vai De Carloster,
một cái tay khác đặt trên trán của mình.
Đột nhiên, hư ảnh của một chiếc bút lông ngỗng xuất hiện ở trong tay Protaras.
Karen biết chiếc bút lông này, anh còn từng tiếp xúc với bản phân thân của nó.
Dưới sự trợ giúp từ Protaras, De Carloster tiến triển rất tốt, hắn nhịn không
được mà cười nói;
"Protaras, ngươi thật sự rất đáng sợ, ta nghĩ nếu ta là cao tầng của Trật Tự Thần
Giáo, tương lai hoặc là dứt khoát xử tử ngươi, hoặc là để ngươi làm Đại tế tự,
ha ha ha!"
Protaras đáp lại nói: "Nếu như ta lên làm Đại tế tự, ta nhất định sẽ dẫn dắt Ánh
Sáng Thần Giáo khai chiến với Vực Thẳm Thần Giáo của ngươi, để Biển Vực
Thẳm biến thành một chiến trường ngập tràn lửa và máu."
"Ai chà, nếu vậy thì thật sự quá đáng sợ rồi, ta nhất định phải phản hồi cho phía
cao tầng trong giáo biết, để bọn họ mời ngươi đến Vực Thẳm chúng ta để làm
du học sinh trao đổi, sau đó tìm cơ hội để ngươi qua đời ngoài ý muốn, ném xác
vào nơi sâu của Biển Vực để cho ngươi làm người kéo thuyền."
Hai người vừa tranh cãi vừa tiếp tục lấy "Phá giải", đám người này, thật sự là
dùng một loại phương thức "Chơi đùa", làm chuyện mà người ta khó có thể
tưởng tượng.
Đây cũng là lần thứ nhất Karen nhìn thấy "Đồng loại" của mình, rốt cuộc thì
suốt một khoảng thời gian rất lâu trong quá khứ, trên thiên phú năng lực thì
Karen là vượt xa những người chung quanh, nhưng ở trong căn phòng này, anh
nhìn thấy thiên phú mạnh mẽ không kém của bốn người này, không, thật ra
thiên phú của họ đã hiện ra rồi.
De Carloster bỗng nhiên hô: "Chính là chỗ này, chính là nó, Protaras, ngươi
nhanh phá vỡ phong ấn đi."
"Thật có lỗi, ta không có cách nào phá vỡ, chúng ta quay về tầng một đi, ở chỗ
này, ta cũng không có biện pháp, hả? Không đúng, nó thả lỏng rồi, nó đang chủ
động kêu gọi ta."
"Ha ha, thật sao, rốt cuộc là thứ gì, nó cũng muốn ra ngoài chơi à?"
Protaras hô: "Kêu gọi được rồi, Philias, chuẩn bị tiếp dẫn!"
"Được rồi."
Phía trên tế đàn, xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen, bên trong tựa như có
món đồ gì đang muốn chui ra, nhưng mặc cho Philias điều khiển tế đàn như thế
nào thì vật kia cũng không thò đầu ra ngoài.
"Làm sao vậy, Philias, ăn khuya không đủ no à?" Ukonga hỏi.
"Không, là bởi vì mục tiêu mà các ngươi tìm đến có chút đặc thù, ta khống chế
không nổi nó, không có cách nào thật sự tiếp dẫn nó tới.”
"Thật sao? Phiền phức đến thế à?"
Ukonga bẻ bẻ cổ, trên người có một màn phù văn màu đen đang dập dờn, ngay
sau đó, hắn vậy mà trực tiếp đi vào tế đàn, bước lên bậc thang, đi vào phía trên
cùng, ngẩng đầu, nhìn lên trên và đồng thời còn chủ động duỗi tay ra, nắm lấy
thứ bên trong.
Có thể thấy được, cơ thể của hắn đang nhanh chóng rạn nứt, nhưng sau một
khắc, cơ thể rạn nứt lại đang cấp tốc phục hồi như cũ, tố chất cơ thể của hắn, là
thật sự khác biệt với người bình thường.
Nếu như nói huyết thống Dị Ma Khát Máu của Neo đã để Neo có được năng lực
tự hồi phục vô cùng đáng sợ, như vậy thì cơ thể của Ukonga là có được tính bền
dẻo cực mạnh, phải biết rằng, hắn thậm chí có thể chống cự lại khí tức Ánh
Sáng vô cùng đậm đặc.
"Ra!"
Ukonga phát ra một tiếng hét lớn, trong tay nắm lấy một vật rồi kéo xuống, là
một mũi giáo - Ngọn Giáo Vĩnh Hằng.
Đây là Thần khí mà Thần Vĩnh Hằng sử dụng năm xưa, sau khi Thần Vĩnh
Hằng biến mất không còn tung tích, món Thần khí này đứng sừng sững ở trên
đỉnh Allamud, về sau bị Thần Trật Tự dẫn theo đại quân của Phe Ánh Sáng
công phá, Ngọn Giáo Vĩnh Hằng cũng mất tích từ đó.
Thì ra món Thần khí này, vẫn luôn nằm trong tay của Thần Trật Tự, được phong
ấn ở trong Không Gian Phong Ấn.
Khi nó xuất hiện, ánh sáng màu lam trực tiếp khuếch tán ra, trong chốc lát, năm
người trong phòng ngủ, toàn bộ đứng im, vầng sáng tiếp tục khuếch tán, ra khỏi
phòng ngủ, bao trùm cả khu ký túc xá.
Tất cả mọi thứ bên trong khu ký túc xá này, tựa như đã tách biệt khỏi bên ngoài,
chìm vào vĩnh hằng.
Phía dưới Ngọn Giáo Vĩnh Hằng, xuất hiện bóng dáng của một người đàn ông,
trên người mặc giáp trụ, một mái tóc dài màu trắng, hắn không phải Thần Vĩnh
Hằng, mà là khí linh của Ngọn Giáo Vĩnh Hằng.
Hắn từ từ đi xuống tế đàn, lách qua Ukonga, Philias, De Carloster và Protaras,
đi thẳng tới trước mặt Karen.
"Thần Trật Tự thế mà thật sự thành công, hắn tìm được phương pháp để giải
quyết vấn đề kia."
Ý thức của Karen vào lúc này như được chuyển giao từ trạng thái đông cứng
sang trạng thái sa lầy trong vũng bùn, anh nhìn xem khí linh trước mặt, trong
ánh mắt lộ ra sự nghi ngờ:
"Cái gì…"
"Ngươi không biết ta đang nói gì sao? Thần Trật Tự vẫn luôn có một vấn đề
nghiêm trọng quấy nhiễu, hắn đã dùng hết vô số phương pháp, vẫn không cách
nào cắt đứt tách rời khỏi nó, chỉ có thể nhìn thấy vấn đề không ngừng lớn mạnh
và trở nên càng nghiêm trọng hơn, hai bên tra tấn lẫn nhau trong vô số lần giao
tranh và đối kháng.
Bây giờ, cuối cùng hắn đã giải quyết thành công vấn đề này."
Người này cúi người,
Nhìn Karen,
Mỉm cười nói:
"Đó chính là trục xuất vấn đề này đến tương lai."