tin mà đêm đó Pall và Kevin bắt được.
Tàn dư của Quang Minh thần giáo đang ở trước mặt của mình sao?
"Piaget, cũng là người của các ngươi sao?" Karen hỏi.
Piaget lúc nào theo tín ngưỡng của Quang Minh thần giáo rồi?
"Không phải, nhưng anh ta đối với chúng tôi rất, là cơ hội để Quang Minh Thần
Giáo chúng tôi phục hưng lại." Bertha hồi đáp.
Nguyên nhân cô ta “Ngả bài” như vậy đối với Karen là vì trước đây cô ta cho
rằng, Karen đã nhìn ra thân phận của cô cùng với tập đoàn đứng sau lưng cô ta.
"Piaget là bạn của tôi, tôi không hi vọng anh ta có bất cứ nguy hiểm gì."
"Đương nhiên sẽ không, ông chủ là một người tốt, cũng là một người rất có sức
hấp dẫn, không cần ngài nhắc nhở, tôi cũng sẽ không làm hại ngài ấy, nhưng
căn cứ theo mệnh lệnh của ánh sáng, ở chỗ này của ngài ấy, chúng tôi có thể đợi
đến một cơ hội."
"Thời cơ đó là cái gì?"
"Chúng tôi cũng không biết, có thể là một cái chỉ dẫn, một cái phương hướng,
một câu, thậm chí, có lẽ là một người, có lẽ là chính ông chủ, cũng có thể là một
người mà ông chủ đang chờ đợi.
Tôi biết ông chủ một mực đang chờ đợi một người, trong ngăn kéo bàn làm việc
của ông chủ có để hình của ông ta, nhưng ông chủ cũng không biết ông ta là ai.
Chúng ta cũng vận dụng nguồn lực của mình đi điều tra, nhưng nhân khẩu ở
Yorktown thật sự là quá nhiều, làm sao có thể tìm ra được.
Dù là từ tấm hình già trước tuổi kia của ông chủ, chúng tôi tìm được một chút
manh mối của năm đó, nhưng thân phận của người kia, điều tra lại đứt đoạn,
hiển nhiên năm đó ông ta cố ý tự biến mất thân phận của chính mình."
"Ha ha."
"Ngài Karen, ngài đang cười cái gì?"
"Tôi thiếu chút nữa nghĩ người anh ta đang chờ là tôi."
"Ha ha ha." Bertha cũng cười, "Ngài cũng không có quan hệ gì với Ánh sáng
cả."
"Đương nhiên, đương nhiên."
Karen nhẹ gật đầu, nhưng bên trong đầu lại hiện ra cảnh tượng lúc mình thực
hiện nghi thức Thanh Tẩy,
Nhất là một tiếng gọi uy nghiêm kia:
"Trật tự, ra đây gặp ta!"
Karen mở ra cái hộp lúc nãy, bên trong ngoại trừ một cái áo khoác làm việc màu
trắng, còn có thẻ nhân viên của mình, tên ở trên là:
Karen. Silva.
"Ngài Karen, tôi cảm thấy tôi đã đủ thẳng thắn, tôi là tín đồ của Quang Minh
thần giáo, ở lại bên người của ông chủ, một là bởi vì sức quyến rũ của ngài ấy,
hai là bởi vì chờ đợi người sẽ xuất hiện bên cạnh ông chủ.
Vậy còn ngài thì sao đâu?
Tôi biết ngài và ông chủ là bạn tốt, ông chủ nói hai người nhận biết lúc ông ấy
ra ngoại thành làm lễ thiêu, nhờ người vợ đã mất của ông ấy dẫn dắt.
Nhưng tôi không cảm thấy ngài đến là vì gặp bạn bè, cho nên mới lựa chọn đến
nơi đây đi làm, cho nên, dưới điều kiện tôi đã thẳng thắn trước, ngài có thể
thẳng thắn với tôi tương tự như vậy sao?"
Quen biết lúc đi đạp thanh với Lynda?
Vậy thì chắc là Piaget không nói cho cô biết, cái vùng ngoại ô kia có một lò hỏa
táng, còn tôi thì cầm hũ cốt của Lynda.
"Nếu như tôi nói cho cô biết tôi là bởi vì thiếu tiền, cho nên lúc thấy quảng cáo
phòng khám bệnh của Piaget ở trên báo, mới nghĩ đến việc đến đây làm để kiếm
tiền tự nuôi sống mình
...
Cô chắc chắn là không tin, có đúng không?"
"Ừm hừ." Bertha nhẹ gật đầu, "Thật vui vì ngài không có dùng lời nói hoang
đường này đến để lười gạt tôi."
Vậy tôi còn phải tìm một lời hoang đường khác để gạt cô đây.
Karen mặt lộ vẻ mỉm cười, nhẹ gật đầu.
Bertha lại nói: "Chỉ là tôi cảm thấy, ngài cũng là đang cố ý che giấu thân phận
của mình, cơ bản thì tình huống của ngài cũng giống như chúng tôi."
Karen đem hai tay đặt ở trước ngực mình, làm ra động tác ca ngợi, trong đầu thì
tại nghĩ là:
Ca ngợi trật tự?
Cái này không được, có nguy hiểm, mình cũng không hi vọng người bên ngoài
cho rằng mình có móc nối với Trật Tự Thần Giáo, còn nữa, Trật Tự Thần Giáo
là chính thống thần giáo, cũng không tiện để che giấu, không có cách nào tạo
nên quan hệ "Lén lút" lẫn nhau, rốt cuộc Bertha đã thiết kế cho mình một cái
"Ngữ cảnh", tình cảnh tương tự với Quang Minh Thần Giáo sao.
Ca ngợi Relilsa?
Cái này cũng không được, đối phương có khả năng biết vợ của Piaget là Lynda
thuộc Bích Thần Giáo, thậm chí lúc đối phương nói tới "Thời cơ", khả năng còn
cùng có quan hệ với Bích Thần giáo, mình lại tự xưng là tín đồ của Bích Thần
giáo, cũng rất dễ dàng nhận thấy sự xung đột.
Vậy nên ca ngợi ai đây?
Trong đầu Karen bỗng nhiên nhớ đến ngài Oka mập mạp thích ăn "Nem rán".
Nhớ kỹ đêm đó ngài Oka đã từng nói quá, ông ta dùng việc hỗ trợ Berry giáo
truyền giáo ở Wien, để vị thần quan của Berry giáo kia giúp mình làm việc giết
người.
Mà Berry giáo xác thực bởi vì một số việc trong lịch sử, bị bài xích, cho dù là
tại Ruilan, cũng là không cho phép bọn họ truyền giáo công khai.
Đây là một cái giáo hội mặc dù thuộc về chính thống, nhưng lại luôn bị kỳ thị
và chèn ép, Lynda trước kia vẫn tự ngụy trang mình thành "tín đồ Berry giáo".
Karen mở miệng nói:
"Nữ thần tự nhiên đưa lời chỉ dẫn, thời cơ phát triển truyền giáo của Berry giáo,
ngay trên người của bạn tốt Piaget của tôi, cho nên nhiệm vụ của tôi là đến bảo
vệ Piaget, đồng thời chờ đợi thời cơ đến."
Ngay sau đó,
Karen nhắm mắt lại,
Thành kính nói:
"Ca ngợi tự nhiên!"