ra ngoài bất cứ tiến trình và chi tiết điều tra, nhưng lời phát biểu cuối cùng của
anh, đã gây ra sự chấn động không thể nào lớn hơn nữa.
Nếu như nói cuộc bắt bớ sáu vị Chủ giáo trên lễ đường hôm qua có thể bị xem
là lời tuyên chuyến của Đòn Roi Kỷ Luật đối với ban quản lý đại khu địa
phương mà nói, như vậy lời nói hôm nay của chủ nhiệm Karen trước mắt các
phóng viên trong buổi họp báo, đã có thể xem là lời phát động xung phong
chính thức.
Không có sự thăm dò, không giữ lại một chút nào, ý được thể hiện đó chính là:
Ngươi không chết thì là ta vong.
Vụ án Naton trước đó không lâu còn có thể xem như là một cuộc đánh cờ nhiều
mặt, cuối cùng dưới sự ăn ý của các bên mà đồng ý hi sinh nhà Naton để đổi lấy
sự cân bằng mới giữa các thế lực, đồng thời, đây chẳng qua chỉ là một Chủ giáo;
Lần này là trực tiếp ra tay với sáu vị Chủ giáo, đã không còn trong phạm vi
đánh cờ chính trị, càng giống như là một bên muốn đuổi cùng giết tận một bên
còn lại.
Cùng với chủ nhiệm Karen che miệng ho khan khi đã phát biểu xong, sau đó có
vẻ rất yếu ớt được thuộc hạ bên cạnh dìu đi, buổi họp báo hôm nay cũng vì vậy
mà kết thúc.
Tin tức rung động này theo đó cũng lập tức lan truyền ra, các đại khu khác bao
gồm đại khu Dinger ít nhiều gì cũng có thể có một chút khoảng trống để giảm
xóc, ít nhất mọi người có thể hẹn nhau vừa uống trà vừa thảo luận, phân tích
một chút về chiều gió chính trị phía sau sự kiện này và lựa chọn hành động của
người trong nhóm.
Mà về phần đại khu thành phố York... Thì trực tiếp rơi vào trạng thái bán tê liệt.
Trên cơ bản thì sáu vị Chủ giáo này đều một mình quản lý một bộ môn, nên
nhân viên trong bộ môn và thế lực của bản thân bọn họ, vào thời điểm này tất
nhiên đều trong trạng thái choáng váng, ai còn có thể tiếp tục làm việc bình
thường?
Các Chủ giáo và những người phụ trách các bộ môn còn lại, vào lúc này cũng
nhận sự ảnh hưởng vô cùng lớn, bọn họ thậm chí cảm thấy tiếp theo đó thì mình
cũng sẽ nhận được lệnh điều tra đến từ Đòn Roi Kỷ Luật, sau đó cũng bị giải đi
theo.
Tóm lại, vốn dĩ bọt nước nhỏ đã đang không ngừng trồi lên khỏi mặt nước, sau
khi trải qua buổi họp báo này, rốt cuộc...
Sôi trào sùng sục.
...
Bộ trưởng Bernie bước đi trong hành lang nhỏ, lúc bước đến trước cửa phòng
làm việc của Karen chuẩn bị đi vào, Philomena ngồi ở chỗ đó đứng người dậy,
giơ tay lên, ngăn cản hắn ta.
Nếu như chỉ đơn giản là cản bước thì cũng thôi đi, nhưng hết lần này tới lần
khác, Bernie còn trông thấy một tay khác của Philomena đang nắm vào cán đao.
Bernie gần như cười lên vì bị chọc tức, hỏi: "Sao vậy, chẳng lẽ ngươi còn lo
lắng ta sẽ ra tay ở trong tòa nhà này sao?"
Philomena nhẹ gật đầu, trả lời:
"Ừm, đúng thế."
Philomena chỉ sợ hãi một mình Karen, những người khác, cô thừa nhận có thể
sẽ đánh không lại, nhưng thật sự cũng không ngại nói chuyện.
Cũng ví như lúc đối mặt với phu nhân Đường Lệ, cô biết rõ rằng phu nhân trước
kia nhìn mình rất không vừa mắt, cô cũng biết rằng lão phu nhân có lẽ có năng
lực chỉ cần hai bàn tay là đánh gục mình, nhưng cô vẫn không có lựa chọn cố ý
trở nên "Ngoan ngoãn hiểu chuyện" trước mặt bà ấy.
Theo lời của Alfred, trong hai nhóm "Tín đồ" được phát triển, thành tín nhất
trên mặt hành vi là Philomena.
Muri tương đối lý tính, Ventura tương đối cảm tính,
Chỉ có Philomena,
Có việc thì cô thật sự không nói hai lời trực tiếp lao lên!
"Kẹt kẹt..."
Cửa văn phòng vào lúc này bị mở ra từ bên trong, Alfred đứng trước cổng: "Bộ
trưởng đại nhân, mời ngài vào."
Bernie đi vào, Karen đã thay một bộ thần bào sạch đang ngồi ở phía sau bàn
làm việc, trong tay lật xem tài liệu báo cáo điều tra, chủ yếu là hồ sơ của Chủ
giáo Yedel.
"Ta tới giúp ngươi trị liệu vết thương một chút." Bernie chủ động đi về phía
Karen.
"Không cần, ngài Bộ trưởng." Karen lựa chọn từ chối, "Vết thương không
nghiêm trọng lắm."
"Nhưng ta thấy ngươi đứng trên đài phát ngôn trông có vẻ rất suy yếu, vẫn nên
kiểm tra một chút thì tốt hơn."
"Đó là ta đang giả bộ." Trên mặt Karen lộ vẻ mỉm cười, "Biểu diễn một chút."
"Như vậy thì vụ ám sát cũng là do ngươi tự biên tự diễn?"
"Ngài cũng đã đoán được, vì sao còn phải hỏi?" Karen nhún vai, "Nhưng mà sát
thủ cũng là thật, cũng bị bắt sống, thật sự là nội gian của Dạ Thần Giáo ẩn nấp,
ngài không cần đi thẩm vấn, tin tưởng ta, sẽ không để cho ngài phải chịu trách
nhiệm gì."
Loại thái độ vô cùng thẳng thắn này của Karen, ngược lại để Bernie có chút
luống cuống, đương nhiên, hắn rõ ràng hơn là, loại thẳng thắn này hoàn toàn
được xây dựng trên cơ sở lười ngụy trang che giấu.
Hắn ngừng lại một hồi, kéo cái ghế ra, ngồi xuống đối diện với Karen.
Karen chủ động hỏi: "Ngài muốn uống chút gì không? Nước đá có thể chứ?"
"Có thể."
Karen đưa tay chỉ về phía ngăn tủ bên kia: "Nước ở phía dưới, đá đặt ở trong
hộc."
Bernie đứng người lên, đi về phía bên ngăn tủ kia lấy hai ly nước đá, đem một
ly đặt trước mặt Karen.
"Ngài khách sáo rồi, ta vừa mới nãy chỉ là hỏi thăm ngài có muốn uống hay
không, ta không khát nước."
"Thế nào, sợ ta bỏ độc trong nước à?"
"Đúng thế." Karen nhẹ gật đầu, "Dù sao thì chuyện gì ngài cũng có thể làm
được."
"Câu nói này, hẳn là phải để ta nói với ngươi mới đúng, ngươi đã nổi điên hai
lần, Karen!"
Karen lắc đầu, nói: "Trên thực tế, chỉ có lần này, biểu hiện hành vi lần trước của
ta, không phải đều là làm theo chỉ thị của ngài hay sao?
Ngài không thể tính chuyện mà chủ nhiệm văn phòng thứ hai đã làm ẩu lên trên
đầu của chủ nhiệm văn phòng thứ nhất là ta được, làm cấp trên, cần phải thưởng
phạt phân minh."
"Ta bây giờ ra lệnh cho ngươi, thu tay lại, sau đó để cái này sự kiện hạ thấp
nhiệt độ, ngươi có biết rằng ngươi cứ như vậy thì bên phía ban quản lý đại khu
bên kia sẽ lập tức có hành động, ngươi cho rằng chỉ dựa vào một Đại chủ giáo
thì có thể áp chế được sao?"
"Trên thực tế, ta cũng không để ý đến hành động phía bên kia, việc mà ta để ý
hơn là, ta điều tra cần có nhân lực, rốt cuộc đến lúc nào mới có thể gom đủ.
Cho đến trước mắt, tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật hưởng ứng mệnh lệnh của ta đến
đây báo cáo, chỉ có ba đội, như vậy thì còn thiếu rất nhiều, ta cần ít nhất ba
mươi đội."
"Không phải tất cả mọi người đều muốn nổi điên giống như ngươi đâu, Karen
à."