được, ha ha ha ha ha"
Karen suy tư một chút, đáp lời:
"Có lẽ là vì từng nhìn thấy sự đời."
Neo: "..."
Lập tức, Neo giơ ngón giữa lên với Karen,
Ca ngợi nói:
"Con mẹ cậu!"
"Ta cảm thấy ông nội ta sẽ hiểu, cũng sẽ không tức giận giống như trước đây."
Neo phụ họa nói:
"Đúng đúng đúng, dù sao lúc trước ông ấy cũng không có cơ hội để chơi, bây
giờ cháu trai của ông ta có cơ hội chơi.
Nếu như ta là ông nội cậu thì ta cũng có thể hiểu được."
Connor ngừng bay, bởi vì bây giờ cô bé đã bay đến rìa trận địa bên mình, nếu
còn bay về phía trước thì sẽ rời khỏi phạm vi bảo vệ của quân trận, mà ở đằng
kia còn có một quân đoàn Sinh Mệnh hoàn chỉnh.
Karen nói: "Một ít chuyện, đều phải tranh thủ mà làm, mục đích luyện binh của
cuộc chiến này nhất định phải nhanh chóng đạt được, đồng thời thì trận chiến
này cũng phải nhanh chóng kết thúc, chúng ta còn cần chuẩn bị thêm những
chuyện khác."
"Vào lúc Rasma trở nên không có gì phải lo, trái lại cậu còn vội vàng hơn."
"Ta nhìn thấy Chư Thần đã không kịp chờ mà sắp trở về, Neo, ngài có biết bây
giờ bọn hắn đói khát dường nào không?"
"Ta..."
"Sau khi bọn hắn trở về, thế giới này, sẽ lập tức biến thành bộ dạng mà chúng ta
không dám nghĩ đến, sự miêu tả trong thần thoại tự thuật của các Thần Giáo đối
với kỷ nguyên trước hầu như đều lấy góc nhìn của "Thần", bởi vì trong kỷ
nguyên trước, người…vốn cũng không được xem là người."
"Cậu nói mấy lời này với ta, thật ra ta cũng không có quá nhiều cảm xúc, cậu
biết ý nghĩ trong nội tâm của ta là gì không?"
"Có thể đoán sơ được."
"Đúng vậy, không sai, thật ra ta rất chờ mong sự biến hoá của thế giới này sau
khi Chư Thần giáng thế, thậm chí, nghĩ đến thì ta còn có chút kích động nho
nhỏ, thật là cơ hội tốt biết bao để chơi chứ."
Karen nhẹ gật đầu, tỏ ra là đã hiểu.
"Đương nhiên, nếu như cậu nguyện ý cầu xin ta, thật ra thì ta cũng có thể
nguyện ý từ bỏ cái này trò vui khó gặp này, giúp cậu để xem có thể nhốt đám
Thần linh kia lại hay không."
"Neo, ta cầu xin ngài giúp ta."
Neo: "..."
"Ta cầu ngài."
"Con mẹ nó, cậu cũng hơi nhanh quá rồi đấy, ta còn chưa cảm nhận được chút
cảm giác thoải mái nào!"
Karen chỉ chỉ xuống phía dưới, đồng thời, quạ đen truyền tin bay lên, báo cáo
việc chuẩn bị cho đợt tấn công mới đã hoàn thành.
"Phát động tiến công sao?"
Neo đứng lên, khôi phục trạng thái làm việc của quan chỉ huy, lắc đầu nói:
"Không nóng vội, chờ đợi phản ứng từ bên phía quân đoàn Sinh Mệnh trước."
"Bọn hắn sẽ rút lui?"
"Bởi vì bọn hắn biết, sau khi quân đoàn Đại Địa bị huỷ diệt, bằng vào thực lực
của mỗi quân đoàn mình thì không cách nào chống lại chúng ta, quân đoàn Đại
Địa bị hủy diệt thậm chí cũng chẳng tạo ra tổn thất gì cho chúng ta.
Nếu như quân đoàn Sinh Mệnh tiếp tục thủ vững, cũng chỉ chờ đợi một kết quả
đã định sẵn là thất bại mà thôi, nhưng chúng ta, cũng sẽ bởi vậy mà trả giá bằng
thương vong, đây là điều mà ta không muốn nhìn thấy.
Dù gì thì binh sĩ trong quân đoàn này, chờ sau khi cuộc chiến kết thúc cũng sẽ
trở lại các cương vị trong Đòn Roi Kỷ Luật, sau khi trải qua cuộc chiến này thì
bọn họ sẽ trở nên càng ưu tú hơn, rất nhanh sẽ có thể dần dần bò lên trên chức
vị cao hơn.
Bọn họ thế nhưng là nền tảng để cho cậu tranh giành quyền lực tối cao sau này
trong Thần Giáo, có thể giữ lại bao nhiêu thì giữ lại bấy nhiêu đi."
"Vậy quân đoàn Sinh Mệnh kia còn đang chờ đợi gì, vì sao bây giờ còn chưa rút
lui?"
"Chắc là đang do dự, bọn hắn vừa rút lui, vậy thì đồng nghĩa với việc tặng lại
khu vực hậu phương của tiền tuyến này cho chúng ta, phải biết rằng mặc dù
chúng ta công phá hẻm núi Kyas, nhưng trên chiến tuyến này thì liên quân còn
có bốn cứ điểm đang trong tình trạng khá tốt.
Bọn hắn vừa rút lui, quân ta đoàn ta sẽ có thể chặt đứt viện quân tiếp tế cho bốn
cứ điểm kia, dưới sự công kích đằng trước và phía sau, toàn bộ phòng tuyến
cũng sẽ bị phá vỡ."
"Cậu cảm thấy, quan chỉ huy của đối phương sẽ rút lui sao?”
"Vậy thì phải xem xem đầu óc của đối phương có tốt hay không, nếu như ta là
hắn, ta sẽ rút lui. Bởi vì nếu hắn không rút lui, ta sẽ ra lệnh phát động tiến công
chính thức."
"A, aa…"
Karen đưa tay che ngực của mình.
"Cậu sao vậy?"
"Là Pall."
"Ừm?"
"Pall đang cầu nguyện sức mạnh."
"Bọn họ còn chưa thoát ra? Không đúng, ta nhìn thấy bên phía kỵ sĩ chim ưng
cũng đã trở về, lúc chúng ta phát động tiến công, quân đoàn Đại Địa và quân
đoàn Sinh Mệnh hẳn là đều dừng việc tấn công mồi nhử rồi chứ, Pall an toàn rồi
mới đúng chứ."
"A…."
Karen nắm chặt lấy lồng ngực của mình, vẻ mặt bắt đầu đau đớn.
"Này này này, lúc trước không phải cũng chưa từng cầu nguyện sức mạnh từ
cậu, bây giờ cậu còn đã thần khải rồi, sức mạnh càng nhiều hơn, sao bây giờ lại
trở nên khó chịu như thế rồi?"
"Lần này Pall muốn lấy hơi nhiều."
"Bao nhiêu? Ừm, sức mạnh của cậu bây giờ sau khi thần khải, đã đạt đến mức
độ nào rồi?"
"Còn không rõ ràng lắm.”
"Nói sơ đi, chọn một vật để đối chiếu, để cho ta suy nghĩ cân nhắc xem."
"Khoảng chừng…"
"Ừm"
"Gấp ba lần ngài."
Neo: "..."
"Phi." Neo phun đầu lọc thuốc trong miệng ra, vuốt vuốt lồng ngực của mình,
nói, "Vẫn còn tốt, sức mạnh gấp ba lần ta, cũng không phải là không thể đuổi
theo."
"Ba người như ngài cùng tiến lên, ta cũng có thể đánh được, mà lại…"
Neo bỗng nhiên nắm chặt lồng ngực của mình, biểu cảm trên mặt trở nên đau
đớn giống như Karen.
Connor có chút tò mò mà nghiêng đầu, bởi vì hai tên trên lưng đều đang làm
động tác tương tự nhau, giống như là bị thắt van tim tập thể.
"Con mẹ nó, cậu nói chuyện có thể nói hết câu luôn một lần không, mà lại, mà
lại, mà lại cái gì? Không, được rồi, ta không muốn nghe, cậu ngậm miệng, đừng
nói!"
"…mà lại cũng không khó khăn lắm."
"Súc sinh!"
"Vậy thì thay một vật khác để đối chiếu đi."
"Ta nên cảm ơn cậu không nhỉ."
"Lần sau nếu như Người Bảo Vệ của đại khu lại muốn ra tay để ngăn cản ta,
cũng không cần đến bà ngoại ra tay rồi."