không có phản kháng, cậu ta tin tưởng người này có chuyên môn rất cao trên
phương diện trận pháp, cho nên đồng ý phối hợp.
Alfred nhẹ nhàng dụi dụi con mắt của mình;
Philomena thì không có động tác gì khác.
Nhưng tất cả mọi người cũng đều rõ ràng, đợi chút nữa khi ra tay, đối mặt với
kẻ địch, nhất định phải có phân công ai chính ai phụ, những người còn lại đều
sẽ đóng vai trò yểm hộ và kiềm chân, người phụ trách đưa ra chiêu chí mạng
giải quyết đối phương sẽ là đội trưởng hoặc là Philomena.
Cô gái đã từng không thích hòa nhập với mọi người này đã dùng thực lực của
mình, thắng được vị trí trong tiểu đội.
...
Mặt quỷ Blaised mở miệng nói: "Chờ đến khi nó hoàn toàn hủy diệt hòn đảo
này, oán khí có thể hoàn toàn khống chế tinh thần của nó, trước khi dẫn nó trốn
khỏi nơi này, bây giờ ngươi có thể làm một chút chuẩn bị."
"Vậy còn hai phe kia..."
"Vực Thẳm và gia tộc của tên cướp biển kia sao, a, sau khi ta ra tay thì bọn
chúng chỉ là những diễn viên hề."
Người thanh niên lưng còng nhẹ gật đầu, ra hiệu mình đã hiểu.
Lúc này, Blaised bỗng nhiên lại mở miệng nói: "Ngươi có biết nguyên nhân vì
sao mà ngươi sẽ bài xích và cảm thấy không thoải mái không?"
Người thanh niên lưng còng lắc đầu, hắn biết, nhưng hắn không muốn nói.
Blaised cười cười: "Ngươi muốn tin rằng điều mà bản thân ngươi làm là đúng
đắn."
"Ta tin chắc."
"Vậy là tốt rồi, nhanh đi chuẩn bị đi, không phải còn có một tên phản đồ xuất
hiện sao, như vậy thì hải đồ đã định trước cần phải quy hoạch lại một lần nữa,
sự xuất hiện của ta tất nhiên sẽ khiến cho Thần Giáo chính thống chú ý tới.
Chư Thần còn chưa trở về, Thần Giáo chính thống sẽ không thể nào cho phép
những kẻ ở trong Nơi chôn cất của Thần trở về trước, ha ha."
"Được."
Người thanh niên lưng còng lại quay trở về trong đại sảnh trận pháp một lần
nữa, hắn mở miệng nói với đám người Karen và tín đồ Ánh Sáng kia: "Ta cần
một bản hải đồ của vùng biển xung quanh đây, nếu có thì đưa cho ta ngay lập
tức, nếu như không có thì bây giờ mau chóng chuẩn bị cho ta."
Người của đám tín đồ Ánh Sáng kia giương mắt nhìn nhau, không ai dám đáp
lại, vốn dĩ bọn hắn không tin rằng cái vị trưởng lão dịch chuyển đến này là
"Gian tế" mà Tafman nói, nhưng biểu hiện của vị trưởng lão này bây giờ để bọn
họ cảm thấy rối rắm.
Chỉ có thể nói, những người còn có thể tín ngưỡng Ánh Sáng trong thời đại này,
tố chất phần lớn đều tương đối cao, nếu nói một cách khách quan thì tỉ lệ tham
sống sợ chết và nịnh nọt bợ đỡ sẽ thấp hơn một chút.
Nhưng mà, cũng không phải là không có, bởi vì rất nhanh đã có một tên xuất
hiện.
"Hồi bẩm trưởng lão, ở chỗ tôi có hải đồ, mà còn là do chính bản thân tôi thăm
dò được."
Người vừa nói chuyện là Karen, anh bước lên phía trước.
"Lấy ra."
Người thanh niên lưng còng chìa tay ra.
"Vâng, thưa ngài."
Karen tiếp tục bước về phía trước.
Đúng lúc này, hai con ngươi của Tafman rực cháy lên, rõ ràng hắn ta đã sắp bị
hút cạn sinh mệnh, vào lúc này đã đốt lên sức mạnh Ánh Sáng trong cơ thể;
Làm vậy cũng không phải để gián đoạn quá trình này, mà là đang không giữ lại
một chút nào mà truyền nguồn sức mạnh Ánh Sáng trên người mình thông qua
con mãng xà rồi rót vào trong cơ thể của người thanh niên lưng còng kia.
Trong chốc lát, người thanh niên lưng còng bị truyền vào một nguồn sức mạnh
Ánh Sáng lớn trong thời gian ngắn, trên mặt của hắn ta cũng không có vẻ hưởng
thụ gì mà trái lại thì cơ thịt trên gương mặt đã bắt đầu run rẩy, tứ chi cũng xuất
hiện dấu hiệu cứng lại.
Hắn trừng mắt tức giận nhìn về phía Tafman, bởi vì hắn đã đề phòng bất cứ khả
năng mà Tafman có thể dùng để tự kích nổ bản thân, nhưng hắn thật sự không
nghĩ tới, Tafman lại chọn phương pháp này để phản kích lại hắn.
Đôi môi khô khốc của Tafman toét ra, hắn cười:
“Không phải ngươi muốn hấp thu sinh mệnh của ta sao... Vậy thì tốt, ta sẽ đưa
cho ngươi cùng với tất cả sức mạnh Ánh Sáng trong người của ta cho ngươi!
Sao ngươi có thể xem mình là tín đồ Ánh Sáng? Sức mạnh Ánh Sáng truyền
vào lại khiến cho cơ thể của ngươi bài xích, a!”
Thời cơ xuất hiện!
"Trưởng lão, ngài thế nào rồi?"
Trên mặt Karen lộ vẻ ân cần bước về phía trước.
Lúc này thì ngươi thanh niên lưng còng theo bản năng nhìn về phía Karen, hắn
có một loại cảm giác rằng cái tên Karen này sẽ không đơn giản.
Nhưng trong tình huống đã chuẩn bị trước ý định, Karen vừa nhanh chóng tiến
lên vừa rút thanh kiếm Lưu Tư trên lưng ra, vẫn miễn cưỡng giành được cơ hội
để đánh lén trước.
Sức mạnh Ám Nguyệt trên toàn thân bắt đầu vận chuyển, tốc độ của Karen
được tăng lên đến cực hạn, thanh đại kiếm trong tay đâm vào lồng ngực của tên
thanh niên còng lưng mà không giữ lại một chút nào.
"Ông!"
Trước ngực của tên thanh niên lưng còng kia bỗng nhiên mở ra một đóa hoa
màu xanh lá, đóa hoa này trực tiếp nuốt mũi kiếm của Karen vào trong, sau đó
một luồng năng lượng ô uế cực mạnh đi dọc theo thanh kiếm mà tràn về phía
Karen.
Karen không có buông thanh kiếm ra, mà là tiếp tục dùng lực đẩy về phía trước,
mặc cho luồng năng lượng ô uế này lan tràn lên trên hai cánh tay của mình.
"Phốc!"
Ngực của tên thanh niên lưng còng bị thanh kiếm đâm xuyên qua, hắn phát ra
một tiếng kêu to, phần da thịt phía sau lưng nứt ra, một khúc xương màu xám
giống như cái kiềm của con bọ ngựa trồi ra, từ trên đâm về phía Karen.
Tốc độ rất nhanh, uy thế rất mạnh, cứ ngỡ trong lúc này không gian xung quanh
đều bởi vì nó mà trở nên méo mó.
Karen rất rõ, Áo Giáp Hải Thần chắc chắn sẽ không cản nổi một chiêu này, cơ
thể được xương của Thần cải tạo cũng không đủ để cho mình chịu nổi vết chém
này.
Đúng lúc này, Muri xuất hiện ở phía trên Karen, cậu ta giơ tấm khiên tròn lên,
chặn lại một chiêu này, khiên tròn vỡ tan, nhưng Muri vẫn dùng thanh đoản đao
để giữ cái kiềm xương này lại.
Lúc đáp chân xuống đất, mũi nhọn của cái kìm đâm vào bả vai Muri, nhưng cậu
ta vẫn giúp Karen chặn lại một chiêu này, đồng thời, cậu ta còn quét ngang
thanh đoản đao, dùng bản thân làm điểm tựa, giữ cái kiềm này cắm ở trên
người, cũng xem như cố định lại vị trí của tên thanh niên lưng còng này.
Cậu ta là phó đội trưởng, vào thời khắc mấu chốt tất nhiên phải thừa nhận tổn
thương lớn nhất và nỗ lực nhiều nhất.
"À, các ngươi muốn chết!"
Dưới chân của người thanh niên lưng còng xuất hiện một vùng ánh sáng màu
xanh lá, khu vực này giống như đang bị hòa tan, những bọt khí màu xanh lá nổi
lên, từng sợi dây leo đầy gai nhọn theo đó mà trồi ra, mang theo nguồn sức
mạnh ô uế mạnh mẽ khiến người ta sợ hãi, quét về Karen.
"̀m!"
Ventura đã hóa đá trực tiếp nhảy tới, không chút do dơ mà chống hai tay của
mình ra, để cho cơ thể to lớn của mình trở thành chướng ngại vật mà đám dây
leo không thể vượt qua, mặc cho cơ thể mình bị những sợi dây leo này bao phủ.
Bart thì xuất hiện ở một bên đằng trước Karen, cả người cậu ta đều mọc ra
những đoạn gai xương dài biến mình thành một con nhím, sau đó cậu ta nhanh
chóng xoay tròn, những sợi dây leo còn lại nhanh chón bị cậu ta cuốn lên trên
người mình.