trên báo có thể cử động, có lẽ là cắt từ trên báo của giáo hội ra.
Mà người bên trong tấm ảnh này lại là chính mình.
Lại lật thêm mấy lần nữa, hẳn là về sau còn không học nổi nội dung trong cuốn
sách này, cho nên tần suất ảnh bị kẹp vào trong đây càng nhiều hơn, từng tấm
từng tấm, tất cả đều là hình của mình.
Trên vài tấm ảnh còn viết chữ, Karen đọc mấy dòng này, bản thân cũng không
nhịn cười được.
"Karen nhà chúng ta thật đẹp trai quá!"
"Anh là của ta, Karen của ta! "
"Hôm nay ta nằm mơ, gả cho anh, hì hì!"
"Anh là anh hùng của ta, anh phải dẫn đội xuống hang động, ta sẽ cầu nguyện
với Thần Trật Tự vĩ đại, anh sẽ an toàn trở về!"
"A a a! Anh đã trở về, ta thật sự là quá kích động! "
Cái tấm ảnh này chụp một cái "Xác ướp", toàn thân quấn đầy băng vải, người
trong ảnh chắc là Neo.
Về phần ảnh chụp hiện tại của mình sau khi "Khỏi hẳn", trước mắt còn không
có, bởi vì Karen sau khi hoàn thành Thanh Tẩy xong vẫn rất bận rộn, có phóng
viên muốn hẹn mình phỏng vấn cũng bị Alfred hỗ trợ từ chối.
Xem ra lời mà giáo sư Sidrod nói không sai, mình đúng là có không ít fan hâm
mộ trong trường, chủ yếu có lẽ còn là bởi vì mình trẻ tuổi.
Karen khép quyển sách lại, không có nhắn gửi hay viết thêm gì vào bên trong.
Thời gian dần trôi qua, bắt đầu có học sinh đi vào phòng học.
Karen nhấc nhấc cổ áo thần bào lên, che phủ nửa gương mặt của mình, kiên
nhẫn chờ đợi giáo viên đến lớp.
Nhưng mà để Karen hơi có chút ngoài ý muốn đó chính là, vị trí phía sau vốn
phải là nơi đông đúc nhất, trong cái lớp này lại rất quạnh hiu, toàn bộ các học
sinh bước vào đều lựa chọn ngồi ở hàng phía trước, giống như là điền vào chỗ
trống vậy, không thừa một ai.
Khi chỉ còn năm phút nữa là đến giờ vào lớp, học sinh vào lớp rõ ràng tăng
nhiều, rốt cục, chuông vào học vang lên, một vị giáo sư nữ tóc màu bạch kim
mang theo một cái cái rương bước vào phòng học.
Mặc dù lớn tuổi, nhưng khí tràng rất đủ, ánh mắt lúc đảo qua toàn trường, tự
mang theo tinh thần lực trấn áp.
Đúng vậy, lại là một vị giáo viên lúc dạy học thích sử dụng tinh thần lực, chỉ có
điều Sidrod là thôi miên, còn bà ta thì thiên về dùng roi, dùng tinh thần lực tạo
nên hiệu quả kích thích giống như xối một xô nước đá lên người giữa trời đông,
để mọi người tỉnh táo một chút.
"Các bạn học, hôm nay chúng ta tiếp tục học, bài giảng hôm trước là về những
quy tắc phán định Tà Giáo, bài giảng hôm nay và những buổi tiếp theo, ta sẽ
dùng ví dụ thực tế để trình bày thêm cho mọi người nhận thức về Tà Giáo."
Nữ giáo sư giơ tay lên, một con mãng xà bảy màu nhỏ nhắn bay ra từ trong ống
tay áo, sau khi lơ lửng trên không trung, tạo thành hình chiếu.
Bên trong hình chiếu là hình ảnh của một người phụ nữ khổng lồ, một tay là hồ
nước chứa đầy hào quang, một cái tay khác thì hoàn toàn là lông vũ.
"Có vị bạn học có nhận ra đây là ai sao?"
Karen mặc niệm ở trong lòng: Rylisa.
Nhưng mà Karen không nhấc tay, rất nhanh, phía dưới có học sinh nhấc tay trả
lời: "Thưa cô, đó là Bích Thần."
"Đúng vậy, Bích Thần Rylisa." Nữ giáo sư bước xuống phía dưới bũc, "Phán
định Tà Giáo chia làm ba loại, một là sự phán định của chủ ta, hai là sự phán
định của Thần Giáo, ba là sự phán định đến từ bản thân Tà Giáo.
Bích Thần, chính là do chủ ta phán định.
Trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, tín đồ của Bích Thần Giáo thật ra
cũng không hiếm thấy, nhất là trong cái nghề nghiệp họa sĩ, tỉ lệ tín đồ Bích
Thần Giáo là lớn nhất, năm ngoái trong trường học của chúng ta, trong số học
viên của Ngành tranh vẽ tường, phát hiện học viên thờ phụng Bích Thần, bởi
vậy toàn bộ Ngành tranh vẽ tường đều bị thẩm tra trên quy mô lớn.
Các bạn học, không nên cảm thấy bọn họ có vẻ vô hại, cũng không cần suy nghĩ
đơn thuần mà cho rằng bọn họ chỉ là người cố chấp cuồng nhiệt vì tín ngưỡng
trong lòng.
Nói một câu mà có lẽ mọi người cũng không thích nghe hoặc là lúc trước không
ai dám nói ra, tàn dư Ánh Sáng mà chúng ta đang căm thù tận xương tủy bây
giờ, trong phần lớn thời điểm, đều thuần lương hơn những Tà Giáo kia.
Dù sao thì Thần Giáo chúng ta cùng toàn bộ giớiGiáo hội, cũng không có phán
định Ánh Sáng Thần Giáo là Tà Giáo, cũng không có phán định Thần Ánh Sáng
là Tà Thần, ha ha."
Đây là một trò cười rất ngượng nghịu, cho dù là các học sinh đang ngồi cũng
cảm thấy có chút phạm vào điều cấm kỵ, cho nên mọi người chỉ cực kỳ lúng
túng mà phát ra tiếng cười để phụ họa một chút.
"À."
Nữ giáo sư cũng không phải rất hài lòng với phản ứng của các học sinh, chỉ cảm
thấy đây là một đám chim cút chưa trải đời.
Đương nhiên, hoàn cảnh trong trườnghọc cũng dễ để cho những người làm
công tác giáo dục có chút “không dính tương Wien”.
Thần quan làm việc ở ngoài phần lớn đều hiểu rằng, nếu như ngươi có một
người bạn là tín đồ Bích Thần Giáo, vậy ngươi sẽ bị trừng phạt; nếu như ngươi
có một người bạn là tàn dư Ánh Sáng… vậy ngươi có lẽ cũng mất xác rồi.
Ánh Sáng không bị phán định là Tà Giáo nhưng so với Tà Giáo, càng không
được những Thần Giáo khác dung thứ hơn.
"Tín đồ của Bích Thần Giáo có một đặc điểm phổ biến – rất cuồng nhiệt. Bọn
hắn cuồng nhiệt, có thể vượt qua phạm vi hiểu biết của ngươi, bởi vì bọn hắn tin
chắc, bức tranh của mình có thể dự báo đến tương lai.
Cái này khác biệt với Ngành bói toán trong trường chúng ta, xem bói tiên đoán
là có quy củ, kết quả sau khi xem bói, thường thường là các loại như "Tốt,
"Xấu" và "Dự ngôn", Bích Thần Giáo thì là một bức tranh cụ thể.
Người xem bói là đứng trên lập trường khách quan của người thứ ba mà "Quan
sát", Bích Thần Giáo thì là người trong cuộc đưa ra phán quyết.
Mọi người có không hiểu ý của những lời này, lấy một thí dụ, một bạn học
Ngành bói toán nói cho ngươi rằng đêm nay ngươi sẽ ăn quá no, ngươi có thể
chú ý, mang theo thuốc tiêu hóa hoặc là ăn ít một chút để phòng tránh. Nhưng
nếu như tín đồ Bích Thần Giáo vẽ một bức tranh đưa cho ngươi xem, trong
tranh vẽ cái bụng của ngươi nứt vỡ ra… như vậy thì đêm nay ngươi rất có thể sẽ
gặp phải một con dị ma, rạch bụng của ngươi ra.
Càng có khả năng, sau đó bạn học của ngươi sẽ báo thù cho ngươi, bắt lấy con
dị ma kia, sau khi lột da nó ra, phát hiện con dị ma kia chính là tên tín đồ Bích
Thần Giáo kia.
Đương nhiên, thứ ta nói đến không phải quan hệ trực tiếp, không phải nói hắn vì
xác nhận sự tiên đoán trong bức tranh này mà nhất định phải tự tay đi làm ra
chuyện này, để tranh vẽ trở thành hiện thực… mặc dù rất nhiều tín đồ Bích
Thần Giáo đúng là sẽ làm như vậy.
Nhưng tín đồ Bích Thần Giáo cấp cao thật sự, khi bọn hắn vẽ ra bức tranh kia,
bản thân bọn hắn thật ra sẽ trở thành động lực dẫn dắt bức tranh này.
Bọn hắn hoặc là sẽ trực tiếp tham dự vào, hoặc là, người nhà và bạn bè của bọn
hắn sẽ tham dự;
Tóm lại, cái sự kiện này sẽ có liên hệ rõ ràng với bọn hắn, ví như …bản thân
bọn hắn sẽ không giải thích được mà xuất hiện ở nơi nào đó, trên danh nghĩa là
vì chứng kiến nhưng thật ra hành vi của bọn hắn chính là một trong những động
lực thúc đẩy kết quả."