Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thiên Sứ và Vĩnh Đọa Giả?" Karen nghe Pall kể xong, cười nói, "Nói như vậy

thì thực lực của bọn họ rất mạnh sao?"

"Chuyện này ta cũng không rõ lắm, trừ phi thật sự giao chiến, nhưng ta cảm

thấy bọn hắn phải mạnh hơn một chút so với trong tưởng tượng của chúng ta."

"Điều này thì thuộc hạ tin tưởng." Alfred đưa tay chỉ vào đầu, "Hai cái tên đứng

ngoài cửa kia để cho thuộc hạ có cảm giác giống như Philomena."

Philomena đứng ở bên cạnh nghe thấy tên mình được nhắc đến, mà lại bị xem

như là vật dùng để hình dung, biểu lộ thật ra cũng không có gì thay đổi.

Alfred nhìn về phía cô giải thích: "Đó là cách để nhận định thực lực của đối

phương cho tôi cảm giác không thể khinh thường."

"Được rồi, mặc kệ thân phận của bọn họ là cái gì, cũng không sao cả, về nhà

thôi. Sau khi trở về còn có một đống chuyện phải bận rộn đấy, nếu còn không

trở về thì nói không chừng gia đình của các người đều đã chuẩn bị xong tang lễ

cho các ngươi rồi đấy."

Nghe nói như thế, tất cả mọi người đều cười.

Thật ra thì lần đặt cược chính trị này Karen đã thành công, nên trở về để xem

hiệu quả.

Sau đó, là một khoảng thời gian chờ đợi.

Pall tựa ở trên bụng Kevin, chờ đợi sóng ý thức của Giragon truyền đến, cô

muốn đi chào tạm biệt con "Phế chó" kia thật tốt.

Không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Giragon đúng là nghe theo lời của Pall,

lần này đợi thêm một khoảng thời gian, sau đó sóng ý thức vẫn quét tới.

Con chó ba đầu kia hẳn là đang vô cùng nôn nóng mà chờ đợi, tựa như là đứa

trẻ đứng đợi ở ngoài cửa của bạn mình đễ chuẩn bị đi chơi.

Cái đuôi của Kevin lung lay một chút, Pall hiểu ý, điều chỉnh tư thế gối đầu lên

bụng Kevin, hai mắt nhắm nghiền.

Trước lúc nhắm mắt, Kevin còn cố ý nhìn về phía Karen.

Karen do dự một chút, vẫn đứng người lên bước tới, đưa tay bắt lấy cái đuôi của

Kevin.

Toàn bộ hòn đảo và vùng biển xung quanh, số thứ có thể cảm giác được sóng ý

thức của Giragon cũng sẽ không hơn được mười đầu ngón tay.

Karen vốn là một trong số đó, nhưng về sau Giragon trực tiếp cố định mục tiêu

mà truyền sóng ý thức, sẽ không kêu gọi những người khác, nhưng Karen có thể

thông qua Kevin làm "Dây anten" mà truyền dẫn tín hiệu.

Nhắm mắt lại, lại mở ra, bên trong ánh mắt của Karen là một vùng tối tăm mù

mịt.

Anh bình tĩnh lại, chờ đợi một hồi lâu, áp chế bản năng phòng ngự và mâu

thuẫn trong lòng xuống, vùng tối tăm mù mịt trước mắt mới biến mất.

Ở trong mắt của Pall và Giragon, Karen tựa như là xuất hiện từ trong trống

rỗng, nhưng thật ra thì anh đã sớm đứng bên cạnh được một lúc.

Nhìn thấy một người xa lạ tiến đến, Giragon lập tức vọt tới trước mặt Pall bảo

vệ Pall bảo hộ sau lưng, phát ra lời cảnh cáo đối với Karen:

"Rống rống rống!"

Karen thì cẩn thận quan sát con chó ba đầu này, bây giờ xem xét quả thật cũng

không nhìn ra được cái gì, nhưng thật sự trong lúc nó xuất hiện, uy thế kia cũng

không yếu hơn một ngọn núi lửa phun trào.

"Ngoan, đây là người một nhà."

Pall duỗi ra móng vuốt sờ lên đầu Giragon.

Giragon hơi nghi ngờ một chút mà nhìn chằm chằm vào Karen, sau đó bắt đầu

đi vòng quanh Karen mà quan sát.

Pall thì chạy tới, rất quen thuộc mà bò lên trên người Karen, ngồi xuống trên bả

vai của anh:

"Trước đó ta thật không nghĩ tới cậu cũng có thể tiến vào đây."

"Ừm, dù sao cũng không có chuyện gì để làm, nên vào đây xem thử." Karen

không nói cho Pall là Kevin nhắc nhở anh.

"Đến, để ta giới thiệu cho cậu một chút, đây là đàn em mới của ta, Ác Khuyển

Vực Thẳm —— Giragon."

"Rống!"

Giragon phát ra một tiếng kêu dài.

"Giragon, đây là..." Pall nhất thời chưa nghĩ ra làm như thế nào để giới thiệu

Karen, bởi vì nó phát hiện lúc mình giảng giải về mối quan hệ giữa mình và

Karen, mặc kệ từ góc độ nào thì đều sẽ phá hư hình tượng "Đàn chị" của mình.

"Cô đã tạm biệt nó chưa?"

"Vừa mới tạm biệt rồi, ta nói cho nó biết ta nhất định phải đi trước, còn khuyên

bảo lúc nó được giải phóng khỏi phong ấn, tuyệt đối không thể hủy hoại thành

trấn và ăn thịt người, nếu không nó sẽ gặp nguy hiểm, những điều này ngươi có

nhớ kỹ chưa, chó phế?"

Giragon dùng sức gật đầu.

Pall có chút thương cảm nói: "Nếu như một khi nó được mở ra phong ấn mà bắt

đầu phá hoại và tàn sát, tất nhiên sẽ chịu sự chú ý đến từ Thần Giáo chính

thống, kết cục chắc chắn sẽ không tốt, cho nên ta cảm thấy nếu như nó có thể

ngoan ngoãn, nhảy vào bên trong biển, tìm một vùng biển hoang vắng mà ẩn

nấp một khoảng thời gian, nói không chừng sẽ có cơ hội giữ được sự tư do.

Chờ đến khi xác nhận nó được tự do thì có thể tới tìm ta, ta sẽ dạy cho nó thuật

pháp định vị và một chút thuật pháp che giấu."

"Chắc nó cũng không cần dùng đâu." Karen nói, "Sau khi phong ấn bị giải trừ,

nếu như nó ở bên ngoài một khoảng thời gian, thì một chút năng lực trong huyết

mạch sẽ được khôi phục lại."

"Nghe được không, chó phế, sau khi thoát khỏi phong ấn, thì ngươi cũng không

cần làm gì cả, lách qua thành thị trên đảo rồi nhảy vào trong biển, kiếm một cái

lỗ ở dưới biển mà chui vào, tránh né một khoảng thời gian thì ngươi sẽ không

còn là một con chó phế nữa!"

"Rống rống rống!"

"Ai, ta thật rất muốn ở lại nhìn nó." Pall tiếc nuối nói, "Dù sao thì tuy rằng nó

có chút phế vật, nhưng nội tâm vẫn rất chất phác đáng yêu, miễn cưỡng cũng đủ

tiêu chuẩn để làm đàn em của ta."

Karen nhìn Kevin một chút, lại nhìn Giragon một chút, nhìn kiểu gì cũng đều

không cảm thấy hai con chó này có điểm gì giống nhau ngoại trừ đều cùng là

chó.

Nhưng mà anh cũng phát hiện, trên người Pall chắc hẳn là có một loại sức hút

đặc thù, một đại tiểu thư có tật xấu, rất dễ làm cho người ta chán ghét và phản

cảm, nhưng lại rất dễ dàng để người ta ưa thích và thân cận.

Ngay cả cái thể loại người cặn bã như Bernard …Đều có thể thích Pall.

Hả? Cái thí dụ này làm sao có cảm giác không hợp cho lắm.

Chắc là do trước lúc ngủ say Dis đều dặn dò mình phải chăm sóc nó, nếu như

nói bà nội mình là một người phụ nữ có thể chinh phục Dis, vậy còn Pall thì

sao, Dis vì giúp nó trút giận, thế mà tự mình ra tay treo một vị Trưởng Lão Thần

Điện lên thập tự giá để hóng gió.

Còn nữa, Karen có thể rất bình tĩnh tiếp nhận tương lai một ngày nào đó

Ranedal phản bội mình, nhưng anh càng tin tưởng, lúc Ranedal phản bội mình,

sẽ không tổn thương Pall.

"Chớ có trách tôi đi vội vã." Karen mở miệng nói, "Là do thực lực không cho

phép tôi ở lại, bây giờ tôi phải tăng lên địa vị của mình trong Thần Giáo, cũng

là vì về sau nếu gặp lại chuyện như vậy, có thể đưa ra lựa chọn ung dung hơn;

nếu như lời nói của tôi đủ cân nặng thì có thể trực tiếp gửi báo cáo để Trật Tự

Thần Giáo phái người tới dẫn nó đi, mà lại có thể chắc chắn rằng sau khi nó về

Trật Tự Thần Giáo, nó vẫn sẽ được quản lý dưới tầm mắt của tôi."

"Ta biết mà, Karen, cậu giống với Dis ở rất nhiều chỗ, nhưng có một chỗ, cậu

và Dis không giống, muốn biết là ở điểm nào không?"

"Nói đi."

"Cậu và Dis đều có thiên phú đáng sợ giống nhau, cả hai thật ra đều rất sợ phiền

phức, nhưng cậu nguyện ý xử lý những chuyện phiền phức, nếu như Dis khi đó

cũng là như vậy, có lẽ lúc ở trong giáo đường trên phố Mink, ông ấy cũng

không cần trực tiếp dùng mảnh vỡ Thần cách mà kích nổ Thần Điện.

Con chó ngu cũng giống như vậy, nếu như lúc nó thành Thần và sau khi thành

Thần nguyện ý tốn thời gian và công sức để đi bồi dưỡng tín đồ của mình rồi

xây dựng giáo hội của bản thân, bây giờ nó cũng sẽ không phải không có chỗ

nào để đi ngoại trừ nhà của chúng ta."

"Ta kém hơn Dis, so với Kevin càng kém hơn."

Karen cúi người, đưa tay muốn kiểm tra đầu chó của Giragon.

Anh thường xuyên sờ lên đầu chó Tà Thần, cho nên cũng không cảm thấy đầu

của con chó ba đầu này không sờ được.

Nhưng Giragon rõ ràng không quen với Karen, mà nếu đầu chó bị người khác

sờ thì mang theo ý nghĩa "Thần phục", nó cực kỳ phản cảm, cho nên trực tiếp

lui lại tránh né.

Kevin thấy thế, miệng chó đều cười muốn lệch hàm.

Vì giải trừ sự lúng túng của Karen,

Vì phòng ngừa Karen phí công cong eo xuống đưa tay ra phía trước,

Kevin lập tức chủ động đi tới, đặt cái đầu trọc của mình ở vị trí thích hợp.

Karen vuốt vuốt đầu chó của Kevin, cười nói: "Vì cái gì mà ở trong không gian

giống như giấc mộng này, là lông trên đầu ngươi vẫn không thể nào mọc ra? Ai,

xem ra cái đầu chó này không có cách nào trị khỏi, sau khi trở về để Pall thiết

kế cho ngươi một cái mũ để đội đi, dù sao cũng là nó đốt trọc đầu của ngươi."

"Gâu!"

Kevin hưng phấn sủa một tiếng, lắc lắc đuôi cho thấy nó đang rất vui vẻ.

Sau đó lập tức quay đầu nhìn về phía Giragon đang đứng ở bên cạnh, trong mắt

lộ ra vẻ khinh thường và mỉa mai vô cùng rõ ràng:

Có đôi khi, vận mệnh thật sự cần nhìn vào sự lựa chọn.

Ngươi thật sự nghĩ rằng người mở ra phong ấn giúp cho ngươi sẽ để cho ngươi

cứ chạy thoát như vậy sao?

Cho nên,

Ngươi có lẽ sẽ vĩnh viễn không biết, lần tránh né vừa rồi kia của mình rốt cuộc

đã tránh né khỏi điều gì!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK