thích chúng ta, nhưng chắc chắn cũng không nguyện ý để cơ thể của chúng ta bị
người đàn ông khác nhìn thấy, chút ít phiếu điểm ấy cậu ta sẵn sàng dùng."
"Đúng vậy, đúng thế." Karen không phản đối, sau khi cởi áo choàng ra, trực tiếp
đi đến giữa hồ nước nóng, ngồi xuống.
Lúc ở nhà anh ta thường xuyên ngâm mình trong bồn tắm, mà lại rất xa xỉ dùng
sức mạnh Ánh Sáng để duy trì nhiệt độ nước, cho nên dù nhiệt độ trong hồ nước
rất cao, anh cũng không cần thời gian để thích ứng.
Có điều, còn phải cố gắng khống chế thói quen của mình một chút, không thể
để cho năng lượng ánh sáng trong người tràn ra ngoài, nếu không thì Peia và
Fanny chắc chắn sẽ phát hiện.
"Cậu không sợ bỏng sao?" Peia hỏi.
Karen lắc đầu.
"Được rồi, vậy mà lựa chọn ngồi ở trong chỗ nóng nhất."
Peia cởi sạch quần áo ở trên người mình, đứng ở bên cạnh hồ, cùng với thảm
thực vật bốn phía xung quanh và Ám Nguyệt chiếu rọi, có một loại vẻ đẹp
hoang dã kết hợp với tự nhiên.
Sau đó, cô từ từ đi xuống hồ nước, nhưng chỉ có thể ngồi ở vị trí tít ngoài rìa
Fanny cũng cởi ra hết quần áo, dáng người nở nang giống như được ánh sáng
Ám Nguyệt bôi lên một tàng sáp ở bên ngoài, lộ ra vẻ dịu dàng.
Sau khi bước xuống hồ, cũng ngâm mình ở vị trí ngoài rìa.
Nhiệt độ của hồ suối nước nóng riêng quá thực cao hơn so với khu hồ công
cộng rất nhiều.
Giữa ba người bọn họ đã sớm quen với hình thức ở chung như thế này, trước
đây trong phòng của họ vào mấy lần nhiệm vụ trước, Fanny và Peia cũng không
ít lần thân thể trần truồng hoặc là ăn mặc rất hở hang ở trước mặt mình, bọn họ
lấy thế làm thú vui.
Loại thú vui này thì cũng tương tự như việc đàn ông trung niên thích nhân viên
nữ ăn mặc ngắn vậy, chỉ có điều thay đổi giới tính lại, cũng không làm người ta
phản cảm như thế.
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì thực lực của Karen tiến bộ một
cách thần tốc, đã là người mạnh nhất ngoài đội trưởng ra, bọn họ cũng không
dám cư xử quá đáng.
Lúc này, Peia mở miệng nói: "Karen, nếu cậu nói cho công chúa Ophelia biết
cậu tắm chung suối nước nóng riêng với bọn tôi thì cô ấy sẽ nghĩ như thế nào?"
Karen không để ý đến.
Fanny mở miệng nói: "Còn có thể nghĩ như thế nào nữa, cùng nhau xuống tắm
chung chứ?"
Peia cười to: "Ha ha ha, cũng được, tôi không ngại đâu."
Fanny nói: "Tôi cũng không để ý."
Karen yên lặng vặn vặn cổ, vẫn không trả lời như cũ.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, tiếng vang của kim loại ma sát
vào nhau, mà lại là đang trực tiếp đi về phía này.
Ánh mắt của Fanny và Peia tập trung lại.
Bọn họ cũng không ngại phơi bày dáng người của mình một chút trước mặt của
Karen, nhưng cũng không phải là mang ý nghĩa bọn họ vui lòng bị ngoại nhân
nhìn hết, mà lại đối phương còn mặc giáp trụ, ai mặc giáp trụ tiến suối nước
nóng khu.
Karen vốn đang ngồi nhắm mắt trong hồ nước nóng mở mắt ra, anh ta cũng
nghe đến âm thanh của áo giáp, trong lòng thầm nghĩ: Không thể nào.
Kết quả là,
Một người mặc áo giáp đẩy cửa rào ra, đi đến.
Vẻ mặt của Peia và Fanny hơi bình tĩnh lại, bởi vì các cô thấy được kiểu dáng
của bộ áo giáp này là bó sát người, có nghĩa người mặc bộ giáp này là nữ.
Mà Karen im lặng mặc thở dài, anh ta biết bộ áo giáp này, lúc buổi sáng, còn
cùng ngồi chung xe ngựa với nó để về khách sạn.
Ophelia lấy nón giáp xuống, lộ ra khuôn mặt mình.
"Công chúa."
"Công chúa."
Fanny và Peia đều vấn an Ophelia.
Ophelia cũng tuần tự gật đầu với bọn họ, nói: "Chào hai vị."
Peia và Fanny nhìn nhau.
Bọn họ đương nhiên biết rõ công chúa Đảo Ám Nguyệt vì sao mà cho hai người
mặt mũi như vậy.
"Karen, tôi tắm xong rồi."
"Đúng vậy, nóng quá, tôi đi lên để hít thở chút không khí trước đây."
"Đúng, chúng ta đi dạo chơi, tản bộ một chút."
"Công chúa, có thể làm phiền ngài lấy áo choàng tắm giúp chúng tôi hay
không..."
Lúc nãy chỉ có ba người thì để lộ cơ thể cũng không quan trọng lắm, nhưng lúc
này có thêm một người ở đây thì cũng không phù hợp lắm.
"Được rồi, chờ một lát."
Ophelia nhấc thanh kiếm của mình lên, theo thói quen muốn dùng vỏ kiếm nhấc
áo choàng lên rồi đưa qua, nhưng vẫn để kiếm của mình xuống, đưa tay cầm lấy
áo choàng tắm, đưa cho hai cô gái.
"Tạ ơn công chúa."
"Công chúa, chúng tôi đi trước."
Peia và Fanny lập tức mặc áo choàng tắm vào, đi ra ngoài.
Trong khu hồ riêng, chỉ còn lại Karen và Ophelia.
Ophelia đi đến bên cạnh ngăn tủ, mở cửa tủ ra, lấy ra hai cái ly từ bên trong,
trong thùng kim loại bên cạnh có chứa nước đá, sau khi bỏ đá vào, rồi đổ thêm
nước.
Ophelia để một ly ở thành hồ, ra hiệu Karen tới uống nước.
Karen lắc đầu, ra hiệu bây giờ mình không khát.
Ophelia thì tự mình uống một ngụm lớn, để cái ly xuống bên cạnh.
Có điều, Ophelia cũng không cởi áo giáp ra mà xuống tắm suối nước nóng, mà
là ngồi trên mặt đất, tay trái chống thanh kiếm, gió đêm nhẹ nhàng thổi qua sợi
tóc của cô, áo giáp của cô có chung sắc điệu với Ám Nguyệt, thoạt nhìn qua như
là một tác phẩm nghê thuật tinh xảo.
Thật lâu sau,
"Đàm phán hôm nay rất thuận lợi."
Ophelia tựa như đang cố gắng tìm chủ đề, kết quả lại tìm ra một cái chủ đề lạnh
nhạt.
Karen lập tức nói tiếp: "Đúng vậy, nguyên nhân chủ yếu là do Luân Hồi Thần
Giáo phát hiện rằng Trật Tự Thần Giáo chúng tôi rất có thành ý."
Ophelia trừng mắt nhìn, cảm giác được điều không đúng.
"Đương nhiên, cũng muốn cảm tạ sự chuẩn bị và ủng hộ của Đảo Ám Nguyệt
cho cuộc hội nghị lần này."
Ophelia cười,
Đưa tay vỗ xuống mặt hồ một cái, tạo ra một đám bọt nước,
Nói:
"Tôi không biết phải nên nói gì với anh vào lúc này, anh cũng cố ý giả vờ không
hiểu với tôi?"
"Ha ha ha."
Nhìn Ophelia phát cáu, Karen cũng không nhịn cười được.
"Anh đang cười tôi đần đấy à?"
Karen lắc đầu, nói: "Không có, lúc này, mới tốt đẹp nhất. Biết rồi, trái lại sẽ trở
nên vô vị."
"Anh nói chuyện vốn là như vậy, có đôi khi cha tôi cũng không nói chuyện
giống anh..."
Bỗng nhiên, ánh mắt Ophelia hoảng hốt, một tay đặt ở trên bộ ngực mình, phun
ra một ngụm máu tươi đen ngòm, kinh ngạc nói:
"Trong nước đá có độc!"
Karen thấy thế, lập tức đứng dậy nhanh chóng đi về phía Opheloa.
Vào lúc này Ophelia đã trúng độc lại còn không quên nhắc nhở Karen:
"Cẩn thận, độc này là dùng cho anh!"