Ngồi khoảng chừng mười phút đồng hồ, cả hai bên cũng ngồi yên lặng nhìn
nhau mười phút.
Nhưng mà dựa theo lời của Phó viện trưởng Davins đã nói lúc trước ở ngoài
phòng đó là "tốc độ thời gian trôi qua trong tinh thần" khác biệt với cảm giác ở
bên ngoài, mười phút đồng hồ vừa qua có lẽ cũng chỉ là một lát.
Karen suy tư một hồi.
Mặc dù anh không nhìn thấy động thái của hai người ở hai căn phòng bên cạnh,
nhưng không cần đoán cũng đều rõ ràng rằng chiếc bút lông ngỗng trong phòng
của bọn họ tuyệt đối sẽ không nói với bọn họ như vậy.
Cho nên,
Chiếc bút lông ngỗng này chả nhẽ đã cảm giác được cái gì rồi?
Mặc dù ở trên con đường được chọn, mình và Thần Trật Tự có khác nhau thậm
chí có thể nói là có con đường đối lập nhau;
Nhưng Karen không cách nào phủ nhận đó là ở trên con đường tín ngưỡng Trật
Tự này của mình là cùng một hình thức với Thần Trật Tự.
Cùng với việc mình và Thần Trật Tự đều là người "Khởi tử hoàn sinh", cho nên
trên một số phương diện, sẽ sinh ra một vài sự trùng hợp.
Chiếc bút lông ngỗng cũng không phải là bản thể, nó chỉ là một hình chiếu ở
dưới chi nhánh của Thần khí, chờ đến sau khi mình bước ra khỏi căn phòng nhỏ
này, chiếc bút lông ngỗng sẽ còn tự xóa đi ký ức của nó.
Giống như là mua một chiếc xe, yêu cầu giảm bớt, giảm bớt, rồi tiếp tục giảm
bớt, sau khi bỏ đi tất cả những thứ có thể lược bỏ, chỉ còn lại một cái khung
cùng với bốn cái bánh xe.
Nguyên Lý Thần Giáo gọi loại hiện tượng này là "Hình thức máy móc", hình
chiếu của chiếc bút lông ngỗng ở trước mặt mình lúc này chính là hình thức
máy móc cấp thấp nhất.
Nó rất khó để bị lừa, bởi vì cốt lõi của nó vẫn tồn tại, cho nên nó có thể kiểm tra
tín ngưỡng ở chỗ này;
Nhưng nó lại rất dễ dàng bị lừa, chỉ cần nó có thể mở mắt ra nhìn một chút,
cũng có thể biết rằng mình không phải Thần Trật Tự, nhưng bây giờ, nó tựa như
đã xem mình như Thần Trật Tự.
Đây là một loại cảm giác cực kỳ kỳ quái, cũng là một tình huống làm người ta
cảm thấy hoang đường, nhưng nó lại thật sự phát sinh. Điều này không phải là
trùng hợp, bởi vì tất cả những việc mở màn đều đã có vào lúc trước.
Sau đó, tiếp theo thì sao đây?
Karen đang tự hỏi vấn đề này, trực tiếp yêu cầu nó đánh giá điểm cao nhất cho
mình, để cho những người về sau tìm đọc hồ sơ tư liệu của mình có thể nhìn
thấy sự trung thành của mình đối với Thần Trật Tự?
Nhưng nếu như thật sự đưa ra yêu cầu này, Karen lại cảm thấy tầm nhìn của
mình lại quá nhỏ.
Dù sao thì đứng ở trên lập trường của chiếc bút lông ngỗng này, nó vốn cũng đã
nhận định mình là Thần Trật Tự, làm sao còn có thể đánh giá mình thấp điểm?
Đây chẳng phải là tự mình phản đối mình, tự mình bất trung với bản thân?
Cho nên,
Mình nên hỏi cái gì đây?
Karen nắm bàn tay lại, đặt ở trước miệng mình, ho khan một tiếng. "Khục."
Ngay sau đó, Karen điều chỉnh lại tư thế ngồi một lần nữa, đặt hai tay ở trên tay
vịn của ghế, ngả người ra sau một chút hỏi:
"Ta là ai?"
Hình chiếu của bút lông ngỗng lại bắt đầu lấp lóe, cuối cùng, nó bình tĩnh trở
lại, dùng một loại giọng điệu giống như ca tụng mà cất tiếng:
"Ngài là đấng tối cao thật sự của thế gian; là kết cục cuối cùng của tất cả pháp
tắc; là chúa tể duy nhất phía trên chư thần; là sự kết thúc của tất cả Hỗn Độn
hỗn loạn;
Ánh mắt của ngài, xuyên thấu vô biên, thấy rõ quá khứ và tương lai; bàn tay của
ngài, nắm chặt xiềng xích, trói chặt sự vận chuyển của Kỷ nguyên; ý chí của
ngài, hòa nhập vào pháp điển, xây dựng Trật Tự bất diệt. Ngài là Thần Trật Tự
vĩ đại."
Karen liếm môi một cái, xác nhận xong, quả thật mình bị nó nhận lầm. Cho nên,
vấn đề tiếp theo đó là mình cần hỏi cái gì đây?...
"Thần Ánh Sáng đã ngã xuống như thế nào?"
Bút lông ngỗng lại lấp lóe lần nữa, sau đó trả lời: "Tôi có tội, tôi không biết."
Không biết?
"Dung lượng bộ nhớ" của cái bản cấp thấp này xem ra cũng không lớn.
Karen còn muốn thử lại lần nữa, thật vất vả có một cơ hội như vậy, nếu không
hỏi ra được chút gì đó thì thật sự sẽ cảm thấy đáng tiếc.
"Kỷ nguyên trước đã kết thúc như thế nào?"
"Tôi có tội, tôi không biết."
"Bản thể Trật Tự của ta, hiện tại đang ở đâu?"
"Ngài, ở khắp mọi nơi, chỉ cần là nơi mà Trật Tự xuất hiện, đều có bóng dáng
của ngài."
Karen rất muốn cười, cho nên cái chiếc bút lông ngỗng này, ngoại trừ biết thảo
luận tín ngưỡng đối với mình, những tin tức hữu ích khác thì nó hoàn toàn
không biết?
"Tôi có tội.
Tôi thỉnh cầu ngài cho phép tôi gửi thông báo cho chi nhánh ở phía trên tôi, sau
từng bậc truyền tin thì bản thể của tôi sẽ thức tỉnh từ trong giấc ngủ. Nó sẽ có
thể phục vụ ngài tốt hơn."
"Không cần."
"Vâng, tuân theo ý chí của ngài."
Karen đưa khuỷu tay chống ở trên đầu gối, dùng bàn tay chống cằm của mình,
nếu để cho bút lông ngỗng thức tỉnh bản thể của nó, thân phận của mình chắc
chắn sẽ không lừa dối nó được.
Đến lúc đó cũng không còn là chuyện mình thỏa mãn trí tò mò của bản thân, có
lẽ chính bản thân mình sẽ bị bắt đi rồi cắt miếng để thỏa mãn lòng tò mò của
những người ở phía trên.
Thế nhưng sự bản thân mình có chút không cam tâm đây này.
Karen chuẩn bị thử một lần cuối cùng, hỏi: "Bây giờ Tiranus ở nơi nào?"
Chiếc bút lông ngỗng này thuộc về Tiranus, Tiranus là chủ nhân đầu tiên của
nó, nếu như ngay cả cái này đều không thể trả lời mà nói vậy thì đã hoàn toàn
chứng minh nó bây giờ chỉ đơn thuần là một "Chiếc bút công cụ".
Khiến cho Karen cảm thấy ngoài ý muốn đó chính là lần này, bút lông ngỗng
vậy mà đưa ra câu trả lời khác ngoài ba chữ "Tôi có tội":
"Ngài Tiranus bây giờ đang ngủ say, chờ đợi ngài triệu hồi."
Ngủ say? Triệu hồi?
Karen không khỏi hồi tưởng lại cái đêm lúc mình nhận được sự chứng nhận từ
【 Lưỡi Hái Chiến Tranh 】, ở bên trong giấc mộng, anh bị một luồng khí thế
đáng sợ áp lực, ở trong vực sâu trước mặt truyền đến một tiếng rít lên:
"Trật Tự, ta còn phải đợi bao lâu nữa?"
Cho nên, cuối cùng đã có chuyện gì xảy ra ở trong thời điểm cuối của kỷ
nguyên trước?
Kỷ nguyên là một đơn vị thời gian, đồng thời lại là đơn vị kí sự.
Dấu ấn đầu tiên đại diện cho kỷ nguyên trước đó là khi Thần Vĩnh Hằng biến
mất; phe phái dưới sự lãnh đạo của Thần Ánh Sáng trỗi dậy đồng thời khiêu
chiến phe phái của Thần Vĩnh Hằng, đó là sự kiện mang tính chất đại biểu cho
khởi đầu của kỷ nguyên trước.
Mà khi kỷ nguyên trước kết thúc, cũng không phải là vào một năm tháng cụ thể
nào, mà là bỗng nhiên sau một thời gian ngắn, tất cả mọi người đều chợt phát
hiện, Thần, có vẻ đã không còn xuất hiện từ rất lâu.