cũng từng tham gia Đòn Roi Kỷ Luật, ông ấy còn kể lại chuyện cũ của những
người cố nhân năm xưa.
Sau khi kể về đoạn này xong, Tahisen bắt đầu kể tiếp điều mà ông ấy lý giải về
Đòn Roi Kỷ Luật, ông ấy cho rằng, một khoảng thời gian rất dài trong quá khứ
thì Đòn Roi Kỷ Luật đã không có cách nào có thể phát huy tác dụng chân chính
của nó là giám sát nội bộ, đây là một sự thoái hóa chức năng của Đòn Roi Kỷ
Luật.
Ông ta từng đề nghị tái thiết lại thể hệ bậc trung và thấp của Đòn Roi Kỷ Luật,
tách rời hệ thống này ra khỏi sự quản lý của đại khu.
"Ta cảm thấy, Đòn Roi Kỷ Luật cần có một Người Cầm Roi, cần một người rắn
rỏi, cần một người có ý chí kiên định, có lẽ rất nhiều đồng liêu sẽ cảm thấy, một
hệ thống Đòn Roi Kỷ Luật có địa vị tối cao trong lịch sử nếu trở về sẽ trở thành
công cụ lũng đoạn quyền lực riêng của một người, một thế lực nào đó..."
Nói đến đây, Tahisen ngồi ở trên xe lăn hướng ánh mắt nhìn về phía Verden.
Trên mặt Verden không có biểu cảm, đứng ở nơi đó.
Tất cả mọi người ở đây đều rất rõ ràng, người mà Tahisen muốn nhìn thật sự là
ai, là Đại tế tự đang đứng ở phía sau Verden.
Bởi vì ai nấy đều rõ ràng, Verden cầm roi thay mặt cho Đại tế tự.
Một khi Đòn Roi Kỷ Luật khôi phục lại trạng thái lúc cường thịnh nhất, ai nắm
giữ nó thì sẽ chẳng khác nào với việc nắm giữ một món vũ khí có quyền sinh
sát đối với nội bộ.
Ngươi có thể cam đoan mình không có vấn đề, nhưng ngươi có thể cam đoan
thuộc hạ trong phe phái của mình không có vấn đề sao?
Mà lại, có đôi khi thật ra cũng không quan tâm là ngươi có vấn đề hay không,
bởi vì cái quyền định nghĩa kia nằm trong tay của người khác.
Tahisen ho khan hai tiếng, tiếp tục nói: "Ta cảm thấy chuyện này hoàn toàn
không cần lo lắng, không thể bởi vì việc này liên quan đến nhiều thứ quan trọng
cho nên chúng ta không đi đụng vào nó, mà còn không cho phép người khác
đụng vào nó.
Nó có thể trở thành công cụ chuyên môn của một người hay một thế lực nào đó
hay không? Chắc chắn nó sẽ như vậy.
Nhưng ta tình nguyện để một người nắm giữ nó, cũng không nguyện ý để nó
tiếp tục biến thành niềm vui của biết bao đám thần quan biến chất khác!"
Ở trong phòng khách còn rất nhiều người vẫn không biết, lúc nãy trong phòng
trên lầu, ngài Tahisen vậy mà là trực tiếp giội một ly nước lên mặt của Verden.
"Ta tin tưởng rất nhiều đồng liêu của ta, ta tin tưởng các vị, ta tin tưởng Đại tế
tự, ta tin tưởng phần lớn những người ở đây, trong lòng của chúng ta đều tràn
đầy sự thành kính đối với Trật Tự, đối với Thần Trật Tự.
Nếu không, Trật Tự Thần Giáo chúng ta cũng không có khả năng duy trì và phát
triển cho tới hôm nay.
Nhưng ta càng hy vọng mọi người phải ý thức được, giống như trong« Luận
Hưng Suy » của Nguyên Lý Thần Giáo đã nói rằng, sau khi một sự vật phát
triển đến cực hạn, nó tất nhiên sẽ bắt đầu xuống dốc.
Bây giờ nội bộ của Thần Giáo chúng ta xuất hiện rất nhiều vấn đề, chúng ta cần
cải cách, chúng ta cần căn cứ theo tình huống hiện tại của thế gian mà làm thay
đổi, chúng ta phải chuẩn bị sẵn để khiêu chiến với thời đại bất cứ lúc nào.
Không sai, trên con đường của ta và Đại tế tự có sự khác nhau, cái này cũng
không có gì khó nói, nhưng điểm xuất phát của chúng ta cũng là vì để thần giáo
có thể phát triển tốt hơn, vì để cho ánh sáng của Trật Tự, vĩnh viễn thuần khiết
và rõ ràng.
Sự bất đồng và tranh luận hẳn chỉ nên ở trong nội bộ, bản thân chúng ta tự tiêu
hóa, bản thân chúng ta tự giải quyết.
Ta nói đến chỗ này, ai dám đem sự bất động và tranh luận khuếch tán đến toàn
bộ Thần Giáo, thậm chí khuếch tán đến bên ngoài Thần Giáo, dám can đảm vì
lợi ích riêng của mình, mà làm ra những chuyện phá hoại lợi ích của Thần Giáo,
vậy thì hắn là kẻ thù của toàn bộ Thần Giáo!
Bên trong « Điều Lệ Trật Tự » cũng có ghi chép hình phạt đối với những kẻ
phản giáo!
Ta mệt mỏi,
Ta mệt mỏi,
Ta muốn nghỉ ngơi một chút."
Tahisen giơ lên cánh tay khô gầy kia của mình, Đại tế tự vốn đang đứng ở phía
sau lưng đi đến bên cạnh ông ấy, có chút cúi người, nắm lấy tay của Tahisen.
Trên mặt Tahisen nở nụ cười, dùng một cái tay khác của mình, nhẹ nhàng vỗ vỗ
lên trên mu bàn tay của Đại tế tự, ánh mắt hai người nhìn nhau.
Lúc này, máy chụp ảnh bắt đầu không ngừng lấp lóe, tất cả các họa sĩ cũng bắt
đầu nhanh chóng chuyển động bút vẽ trong tay của mình.
"Ta kỳ vọng Đại tế tự của chúng ta có thể dẫn dắt Thần Giáo chúng ta thành
công mặt đối với tất cả những thử thách tiếp theo, có thể để cho Thần Giáo
chúng ta trở nên càng ngày càng tốt đẹp."
Đại tế tự Norton đáp lời:
"Ta sẽ không phụ kỳ vọng của ngài."
Tahisen lấy ra một cuốn sách rất dày từ dưới xe lăng của mình, đây là một cuốn
«Điều Lệ Trật Tự».
"Cả đời này của ta, đều thờ phụng quyển sách này, ta có thể nói một cách không
chút e thẹn rằng, trong những năm tháng quá khứ, ta chưa hề trái với những
điều được ghi, ngỗ nghịch với tinh thần mà nó nêu ra;
Nó là ánh đèn trên đường đời của ta, chiếu sáng phương hướng để ta tiến tới.
Bắt đầu từ nửa năm trước, ta bắt đầu nghe được rất nhiều tiên đoán rằng Chư
Thần sắp trở về, ta tin tưởng các ngươi chắc hẳn cũng đã nghe được không ít lời
về chuyện này.
Cho nên,
Các ngươi có lo lắng không?
Các ngươi có sợ hãi không?
Các ngươi cảm thấy bất an không?
Ta không có, một chút cũng không có, thật, không lừa các ngươi.
Bởi vì trong «Điều Lệ Trật Tự», có Thần Linh Quyển, bên trong quy định nếu
Thần xúc phạm đến « Điều Lệ Trật Tự » thì sẽ phải chịu hình phạt như thế nào.
Thật ra, các tiền bối của chúng ta đã vì chỉ dẫn phương hướng cho chúng ta, đó
chính là cho dù là đối mặt với Thần linh cao cao tại thượng, tín đồ Trật Tự
chúng ta cũng hẳn phải có dũng khí để đứng thẳng lưng lên mà thản nhiên đối
mặt, lớn tiếng nói cho Thần:
Căn cứ theo điều tra và báo cáo, ngài làm trái với « Điều Lệ Trật Tự », cần tiếp
nhận sự trừng phạt đến từ Trật Tự!
Ta nghĩ, đây mới là điều mà Thần Trật Tự nguyện ý nhìn thấy, đây mới là bộ
dáng thật sự mà những tín đồ Trật Tự chúng ta nên có!"
"Khụ khụ khục..."
Sau khi nói xong những lời này, sắc mặt và cả người Tahisen trong nháy mắt tái
nhợt xuống, ông ấy gắng gượng đến tận bây giờ, chính là vì để nói hết những
lời này ra, hoàn thành việc kết thúc, bây giờ, nhiệm vụ của ông ấy cũng đã hoàn
thành, công việc kết thúc, cuộc đời của ông ấy cũng đi đến hồi kết.
Hai tay của Tahisen run rẩy mà đan chéo nhau đặt trước ngực,
Cất tiếng nói:
"Ca ngợi Thần Trật Tự!"
Tất cả mọi người trong phòng khách, toàn bộ giơ hai tay khoanh trước ngực,
cùng đồng thanh hô lên:
"Ca ngợi Thần Trật Tự!"
Sau một khắc, hai tay của ông lão từ từ rơi xuống, cuối cùng rủ xuống hai bên;
Ông ấy đi.