Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

A không, xem như là bây giờ, thật ra ngươi cũng có thể đi cạnh tranh để trở

thành người thừa kế Thần tử!"

Karen hỏi: "Ngươi muốn cơ thể của ta?"

"Ta không che giấu, ta thật sự đang thèm nhỏ dãi."

Karen giang hai cánh tay, nói: "Nếu như ngươi muốn, ta có thể không cần

phòng ngự, ngươi cũng có thể đem linh hồn mạnh mẽ của mình mà lao vào

chiếm lấy cơ thể này."

"Không, ta không dám, ta tham lam, nhưng khi ta đối mặt với ngươi, không có

dũng khí lớn đến như vậy."

Karen thúc giục nói: "Hãy ra quyết định nhanh lên nào."

Lango híp híp con mắt.

Ở trong khe nứt, trận pháp kia còn đang tiến hành vận chuyển lấy, sức mạnh

linh hồn đang được rút ra từ những người trẻ tuổi, hội tụ đến chỗ mà Lango

ngồi khi trước.

Lúc này, Lango như đang có một số lượng lớn linh hồn đang làm công cho hắn,

gánh chịu tiêu hao, nói cách khác, bây giờ thực lực và năng lực sinh tồn của

hắn, đã được gia tăng lên rất lớn.

Bởi vì có nhiều át chủ bài, cho nên tâm tư cũng nhiều lên.

Darien đứng người lên, đi đến vị trí mấu chốt của trận pháp, hắn vỗ vỗ cái đầu

trọc của mình, hắn không phải quá thông hiểu về trận pháp, nhưng vẫn may là

vấn đề cũng không có gì lớn, không hiểu trận pháp cũng có thể dùng gậy đập

nát nó.

Bên ngoài, Lango tựa như đã ra quyết định, hắn giơ hai tay lên: "Lúc này ta sẽ

đi lấy đầu người giúp cho ngươi, Bộ trưởng Karen.”

Karen hỏi: "Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?"

"Đã suy nghĩ kỹ, ta sợ, ha ha ha, chẳng nhẽ trông ta có vẻ rất không có tiền đồ

sao?"

Karen lắc đầu: "Không sao, chỉ là thấy có hơi thất vọng mà thôi."

Lango quay người, đi vào phía trong.

Mà trong nháy mắt khi hắn xoay người, trong mắt Karen toát ra vẻ như vừa trút

được gánh nặng.

Biểu lộ cảm xúc một cách kín đáo, cố hết sức để che giấu, hoàn toàn là phản

ứng vô ý thức từ trong nội tâm.

Nhưng năng lực mạnh nhất của thể linh hồn vốn là cảm giác, "Ánh mắt" của

Lango, cũng không hoàn toàn dựa vào đôi mắt của hắn.

Hắn bắt được cảm xúc này của Karen, giờ khắc này, hắn gần như đã xác định,

Karen là đang "Phô trương thanh thế"!

Lango lại xoay người một cái, nhìn trực diện Karen, hô hấp cũng bắt đầu trở

nên gấp rút.

Ánh mắt Karen híp lại, cơ bắp trên người và biểu cảm đều nhanh chóng thả

lỏng, cười nói: "Thế nào, ngươi lại đổi ý rồi sao?

Nói xong, Karen giang hai cánh tay ra lần nữa, thúc giục nói: "Được rồi, ngươi

vẫn cứ tới đây đi, đừng để lại nỗi tiếc nuối gì, đến lúc đó trong lòng sẽ vẫn luôn

bực bội đấy, ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống của mình."

Trong nội tâm của Lango đang bắt đầu gào thét: Ở đây thực lực của ta đang

được tăng cường, ở trong phạm vi khu vực này ta hoàn toàn có thể ngăn chặn

được hắn!

"Ai …"

Lango giơ tay lên,

Sau đó,

"Bộp!"

Một bàn tay tự quất mạnh lên mặt mình.

Hắn nói: "Bộ trưởng Karen, ngươi đã từng tiến vào Cánh Cổng Luân Hồi, chắc

hẳn cũng đã rõ ràng rằng thế giới trong Cổng so với phía ngoài thì chẳng có gì

an nhàn hơn cả, ngược lại cạnh tranh còn tàn khốc và khắc nghiệt hơn."

"Ừm, đúng vậy, cho nên ngươi còn đang do dự cái gì đây, lấy ra cái mặt tàn

khốc kia của ngươi là được rồi."

"Không, ý của ta là, ta có thể sống đến bây giờ, có thể bò lên vị trí cao của Luân

Hồi Thần Giáo trong Cổng, có thể thừa cơ hội lần kia mà ra thế giới phía ngoài,

một số thời điểm cũng không phải dựa vào lòng dũng cảm của ta, mà là dựa vào

sự nhát gan của ta.

Ta không xác định được lúc ta vừa mới xoay người kia, cái cảm xúc trong ánh

mắt của ngươi có phải là cố ý hiện ra cho ta thấy hay không, nhưng ta … ha ha,

ta thật rất sợ, ta vốn chỉ là một con chuột sống được khá lâu mà thôi.

Mặt khác, ta sẽ nói cho ngươi biết một tin tức tốt, trong mấy ngày khi trò chơi

săn bắt này diễn ra, phản quân của Sa Mạc đã tiến hành một loạt mũi tiến công

rất hiệu quả đến các Thánh địa của Hoang Mạc, mỗi một quân cờ của các Thần

Giáo được cài cắm nằm vùng trong Hoang Mạc Thần Giáo lúc trước cũng phát

huy tác dụng rất lớn trong quá trình này.

Ngoại trừ Thánh địa Makina ra, còn có 3 khu Thánh địa đã bị công phá, Đoàn

điều tra của ngươi, là nhóm cuối cùng đến đây, trước đó còn có ba Đoàn điều

tra, lúc ấy đều ở trong ba khu Thánh địa bị công phá này.

Cho nên, ngoại trừ một chút cá con có thể thoát khỏi phá vây, toàn bộ Đoàn

điều tra của Trật Tự Thần Giáo phái đến, hầu như đều bị tiêu diệt trong những

cuộc tiến công của phản quân gần đây.

Mục đích của các Thần Giáo chính thống, là muốn thông qua phương pháp cực

đoan này, ép Trật Tự Thần Giáo tự mình ra trận."

Hoang Mạc Thần Giáo vốn chỉ là một giáo hội cỡ lớn, hiện tại, không chỉ phải

đối phó với nội loạn mà đồng thời còn gặp phải một loạt các Thần Giáo chính

thống dở trò, cục diện thất bại, gần như đã là điều tất nhiên.

Các Thần Giáo “trộn cát” vào lẫn nhau dường như đã là một chuyện tất nhiên,

ngay cả trong nội bộ của Trật Tự Thần Giáo cũng thường xuyên xuất hiện tình

trạng gian tế, Hoang Mạc Thần Giáo vốn đã thủng trăm ngàn lỗ, nội loạn vừa

xuất hiện thì tất nhiên cũng sẽ sụp đổ rất nhanh.

Phản quân Sa Mạc, hiện tại đã nắm trong tay số lượng Thánh địa vượt trên

Hoang Mạc, giống như cuộc nội chiến trong một quốc gia, phản quân đã nắm

quyền kiểm soát một số lượng lớn các thành phố.

Như vậy nếu tiếp theo không có sự tham gia của lực lượng bên ngoài, như vậy

quân đội vốn của bên chính phủ sẽ bị biến thành "Dư nghiệt" bị đuổi giết.

Lango xoay người, hành lễ với Karen:

"Chúc mừng ngài, Bộ trưởng Karen, trong bối cảnh lúc này, khi ngài xách theo

đầu của mười mấy người xuất hiện trong tầm mắt của Trật Tự Thần Giáo, vinh

quang của ngài cũng không gì sánh được đâu nhỉ!"

"Ta cũng không cảm thấy đây là tin tức gì tốt, mặc dù quả thật ta vì đó mà có

được lợi ích."

"Nếu như về sau có cơ hội, chúng ta sẽ gặp mặt trên bàn đàm phán, ta hi vọng

ngài có thể cho ta một chút mặt mũi."

"Cho nên, ân tình mà ngươi muốn, là định dùng ở chỗ này sao?"

"Xem là như thế đi."

"Vậy có lẽ ngươi đã nghĩ quá nhiều rồi."

"Ừm?"

"Oanh!"

Một tiếng rung lắc mạnh truyền đến linh hồn, vẻ mặt Lango hoảng sợ quay đầu

nhìn về phía khe nứt.

"A, vì sao bây giờ ta còn cảm thấy buồn ngủ nhỉ, không đúng, bây giờ ta không

thấy buồn ngủ thì mới là chuyện kỳ lạ, ta đã sớm nên an nghỉ rồi."

Darien vừa ngáp vừa đi ra, hắn báo cáo với Karen: "Trung tâm của trận pháp đã

bị ta đập nát, linh hồn của những tên kia bị nhốt ở trong, bị trận pháp tác động

nên đã bị phá huỷ không còn gì, nhưng thi thể vẫn còn nguyên."

Nói xong, Darien giơ cái mầm cây trong tay mình lên, chuẩn bị tư thế sẵn sàng

tấn công Lango.

"Sao ngươi làm được?" Lango rất khó hiểu, hắn xác định khi ấy trận pháp cũng

đã bao trùm lên trên người của Darien, linh hồn của hắn chắc chắn cũng đã bị

giam cầm ở trong trận pháp!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK