không phát hiện được vị trí của bộ trưởng Neo, quạ đen cũng không thể định vị
được, cho nên chỉ có thể tới tìm ngài."
"A, bây giờ chắc hắn đang ở đại sứ quán, ở đó có trận pháp ngăn cách, quạ đen
không cảm ứng được cũng rất bình thường."
Nhưng cho đến bây giờ cũng không cảm ứng được mà nói, chỉ có thể nói rõ
Neo và đại sứ Lenos trò chuyện rất vui vẻ, không có gì bất ngờ xảy ra, hai
người đang chuẩn bị lên kế hoạch kiếm chác.
"Ta báo cáo cho ngài?"
"Ừm, báo cáo đi."
"Chủ thành này chỉ có một quán ăn chuyên nấu món Wien, một quán ăn rất
vắng khác, gọi là “Món Wien của lão Nievella”, đây chính là kết quả nhiệm vụ
mà ta báo cáo."
"Nhiệm vụ của ngươi là gì thế?"
"Bộ trưởng Neo để cho ta đi phìm quán ăn nấu món Wien ngon nhất trong chủ
thành, cũng tiến hành quan sát, bản thân ta bây giờ đang ở bên ngoài giám sát
quán ăn."
"A, được rồi."
"Ngài có muốn đến không? Đã đến bữa tối, lão Nievella là chủ tiệm kiêm đầu
bếp đã đang chuẩn bị đồ ăn cho bữa tối."
Bây giờ để cho ta đi ăn món Wien sao?
Karen rất muốn từ chối, nhưng do dự một chút, vẫn lựa chọn gật đầu nói: "Được
rồi, ta sẽ lập tức tới ngay."
Bởi vì anh đã nhận ra Philomena bất mãn, sự bất mãn của cô là nhằm vào Neo,
trên đời này, từ sau khi bà nội của cô chết, chỉ có mình có thể để Philomena cam
tâm tình nguyện nghe theo mệnh lệnh.
Neo ra lệnh cho cô, cô ta sẽ nể mặt mình lựa chọn tuân theo, chút quan niệm
này thì Philomena vẫn có, nhưng mệnh lệnh này của Neo, tất nhiên có chút... Sỉ
nhục người khác.
Những người khác đều được sắp xếp nhiệm vụ cụ thể, chỉ có Philomena, là đi
phụ trách tìm quán ăn, lại liên tưởng đến những lời động viên mà Neo nói sau
khi tuyên bố nhiệm vụ xong, mặc dù bên trong "Kêu đánh kêu giết", nhưng thực
tế là yêu cầu mọi người cứng rắn tuyệt đối.
Có lẽ, Neo là lo lắng Philomena sẽ cứng rắn quá mức, không cách nào khống
chế mình, thật sự đi giết người lung tung, cho nên mới sắp xếp để cho cô ta làm
việc này.
Cô ta hiểu, mà lại cô ta càng ngày càng hiểu, thiếu nữ ngày xưa hoàn toàn tự kỷ,
bây giờ đã trở nên mẫn cảm và còn đa nghi, nhưng đối với cô tới nói, đây đã coi
như là một loại tiến bộ rất lớn.
Đương nhiên, còn có một một nguyên nhân quan trọng đó là Karen và Đoàn
trưởng Daan đã hoàn thành "Hiệp nghị", đi giúp ông ta giết người cũng là xây
dựng ở trên cơ sở có thể tiến hành điều tra và lựa chọn nhân lực, Đoàn trưởng
cũng cho thời gian rất dư dả, cho nên bây giờ trở về bệnh viện mà nói, vậy mình
chỉ có thể trở về đi ngủ.
Có đôi khi, vì không để cho mình đi ngủ quá sớm, vậy thì phải cho mình chủ
động tìm một chút việc để làm, ví như kiên trì ăn món Wien một bữa.
...
Karen đi tới trước cửa quán ăn của lão Nievella, đây là một quán ăn nho nhỏ
nằm ở mặt tiền, quán ăn chỉ có một cánh cửa, không gian bên trong ngược lại là
rất hẹp và dài, dùng loại bàn dài gắn lên trên tường.
Trên đường phố ngoài quán ăn, Philomena chủ động đi ra từ trong bóng tối,
bước đến trước mặt Karen.
Karen khẽ nhíu mày.
Trên mặt Philomena lộ vẻ nghi ngờ, lúc đối đãi với Karen và Neo, tiêu chuẩn
kép của cô rất rõ ràng.
Mệnh lệnh Neo, sẽ để cô cảm thấy Neo có phải bị bệnh hay không;
Karen bất mãn, sẽ để cô vô ý thức xem lại có phải mình đã làm không đúng chỗ
nào hay không.
"Lúc giám sát, để cho mình ẩn nấp ở trong bóng tối cũng không phải là thủ
đoạn cao cấp gì, nếu như mục tiêu mà ngươi giám sát đủ mạnh và đủ nhạy cảm
mà nói, làm như vậy thì càng dễ khiến cho đối phương phát giác. Nơi này là
đường đi, ngươi hoàn toàn có thể ăn mặc như một người bình thường rồi dùng
cách nguyên thủy nhất để giám sát, như thế hiệu quả ngược lại sẽ càng tốt hơn,
tóm lại, phải căn cứ hoàn cảnh hiện trường để tiến hành lựa chọn phương pháp
thích hợp nhất."
"Vâng, ta đã được."
"Trên người ngươi có đem nhẫn không?"
"Có."
Lemar đã tạm giữ thân phận thành viên đại đội hành động của Đòn Roi Kỷ Luật
dưới sự yêu cầu của Karen, một người ngày xưa thù hằn Trật Tự Thần Giáo,
hiện tại cũng ăn tiền trợ cấp của Trật Tự.
Lemar vừa mới giữ chức, đã chủ động mang hàng ra, bây giờ mỗi thành viên
trong tiểu đội Karen gần như đều có một chiếc nhẫn, có thể thay đổi dáng vẻ khí
chất, để làm đáp lễ, Alfred cũng cho Selena một vị trí đội viên ngoài biên chế.
Karen sờ lên nhẫn bạc trên tay, thân hình gương mặt phát sinh biến hóa, trở
thành một người đàn ông trung niên lạ lẫm bình thường, Philomena thì biến
thành hình tượng của một cô gái lạnh lùng.
"Ai chọn cho ngươi thế?" Karen hỏi.
"Richard."
"Chọn cũng không tệ."
"Thật à?"
"Cực kỳ phù hợp với khí chất của ngươi."
Hai người đi vào quán ăn, lão Nievella rất nhiệt tình mà hô: "Này, hai vị có
muốn ăn chút gì không, đêm nay có món chính trong menu của chúng ta, chỉ có
thể phần ăn chuẩn bị sẵn mà thôi."
Karen tùy ý chỉ một cái: "Hai phần."
"Được rồi, xin hai vị chờ một chút."
Karen và Philomena ngồi vào một vị trí ở trong
Philomena vừa rót nước cho Karen vừa nói: "Ta muốn biết, giám sát nơi này có
ý nghĩa gì vậy?"
Ý nghĩa thật sự, là không thể nói, cho nên Karen chỉ có thể nói bừa một chút,
giúp Neo cứu vãn tình hình.
"Tư liệu ta gửi về, ngươi có xem qua chưa?"
"Trước lúc đến đây, ngài Alfred đã yêu cầu chúng ta nhất định phải xem ba lần."
"Ừm, cái bộ xương kia đã điều tra ta khi ở Wien, ta nghĩ, bất cứ người nào sống
ở Wien lâu, đều rất khó thoát khỏi sự chi phối của tương Wien, mặt khác, mặc
dù ta không thích tương Wien, nhưng trong nhận biết của người khác, trên đầu
ta mang theo nhãn hiệu của một lọ tương.
Cho nên, kế hoạch của bộ xương đã thành công, hắn lại là một người cực kỳ tự
tin thậm chí là đến mức tự luyến, khi các ngươi đang triển khai công việc điều
tra, nếu như ta là hắn, ta sẽ lựa chọn một nơi đậm hương vị Wien.
Vừa mắng đồ ăn của Wien như cơm heo, vừa đưa cơm heo vào trong miệng,
hưởng thụ cảm giác vui vẻ.
Cái này giống như là hung thủ vừa nhìn xem bản tin về ngươi bị sát hại trên
báo, vừa lấy một cái tất chân từ trên người bị hại đặt ở trước mũi để ngửi, hắn
muốn kéo dài cái cảm giác kia."
"Tất chân?"
"Một loại bít tất."
Philomena lộ ra vẻ giật mình: "Thì ra là như vậy, ta đã hiểu, ta không nghĩ tới
Bộ trưởng Neo bố trí lại có thể sâu xa như vậy."
Hô... Bịa xong rồi.
"Trên người hắn có rất nhiều điểm đáng để học tập, tự ngươi để ý thêm."
"Vâng, Bộ trưởng."
Karen cầm lấy ly nước, chuẩn bị uống một ngụm.
Lúc này, cửa quán ăn bị đẩy vào, một người thanh niên mặc áo khoác đầu đội
mũ màu xám đi đến,
Chống nạnh hô:
"Ha ha, lão Nievella thân yêu, ta lại tới nhấm nháp cơm heo mà ông làm đây!"