Đúng vậy, việc anh và bá tước Recar từng tán gẫu với nhau đến bây giờ cũng
không nói cho Pall, bởi vì ý nghĩ của anh giống hệt với Pall miêu tả Dis.
Dù sao, trừ khi gia tộc Ellen gặp phải nguy hiểm thực sự không có cách nào giải
quyết, nếu không Karen cũng sẽ không đi thử làm vị bá tước kiêu ngạo kia tỉnh
ngộ
“Alfred, cậu muốn uống cái gì?”
“Vâng.”
Alfred ngay lập tức đi rót nước đá, đưa tới trong tay Karen.
Trong tay cái ly đang toả ra hơi lạnh, Karen tiếp tục nói:
"Làn trước lúc Bede tiên sinh đến thành phố La Gia, đã quen phu nhân Jenny là
người La Gia.”
“Đúng vậy, thì sao?” Pall nghi ngờ nói.
"Nếu đã có khả năng hẹn hò yêu đương, vậy lần trước lúc Bede tiên sinh đến,
chắc hẳn là đã trưởng thành.”
Pall phụ họa nói: “Ít nhất là tuổi lớn hơn so với Lunt.”
“Bede tiên sinh nói cho tôi, từ rất lâu trước đây ông ấy đã tín ngưỡng Bích Thần
giáo, điều này dẫn đến việc từ lúc đó ông ấy chấm dứt khả năng thức tỉnh huyết
mạch Thủy tổ.”
"À, có khả năng, chàng trai trẻ, dù sao cha ông ta và hai người anh trai cũng
không có vẻ gì là thiên phú rất tốt, ta tin tưởng Thủy tổ cũng không hi vọng
người đời sau một mực treo cổ trên một thân cây là hắn mà không biết chuyển
một chỗ khác."
"Từng gặp hắn trong thư phòng của Dis.”
"À, tất nhiên rồi. Dis đối xử với đám người ngu xuẩn nhà Ellen của vẫn luôn rất
có kiên nhẫn, trước kia ta còn vì thế mà cảm động, cho rằng Dis là nể tình ta.
Về sau ta mới phát hiện, Dis chắc hẳn là đã sớm nhìn trúng huyết mạch nhà
Ellen của ta, đứa bé Dis này từ nhỏ đã tâm cơ thâm trầm, hừ.”
“Cho nên, năm đó Dis đã nhìn ra Bede tiên sinh ngồi đối diện với bàn học của
ông ấy đã đổi tín ngưỡng sao?”
“Đương nhiên.” Pall cực kỳ chắc chắn nói, “Tại ba cái thời kì Dis ngưng tụ ba
mảnh vỡ thần cách, thần điện trưởng lão ngồi mặt đối mặt với ông ấy, lúc đó
nếu như Bede sửa lại tín ngưỡng, Dis chắc chắn nhìn ra được.
À, ta biết rồi, Karen, ý của cậu là nói...”
“Đúng vậy, ta cảm thấy Dis lựa chọn gia tộc Ellen còn có một nguyên nhân, đó
chính là vị Bede tiên sinh này, ta, chuẩn nhạc phụ.
Ta vẫn cho rằng, Dis nói với ta người giúp giải quyết tốt hậu quả của nghi thức
thần hàng siêu quy cách chính là Lynda
Sau khi ta biết thân phận của Lynda, lúc buổi chiều đã từng cố ý vào thư phòng
của Dis nói với ông ấy.
Ta nói: Ông nội, cháu biết lần trước ông nói cường đại dị ma giúp chúng ta giải
quyết tốt hậu quả rửa sạch hiềm nghi là ai.
Mà khi đó, Dis chỉ trả lời tôi một từ: ờ.
Trên thực tế, Dis vẫn luôn không nói thẳng cho tôi biết, người đó chính là
Lynda.”
“Là Bede tiên sinh?” Alfred lập tức hỏi: "Anh ấy không đi xem triển lãm tranh
sao?”
Karen lắc đầu, nói: "Không, anh ta đúng là đã đi xem triển lãm tranh.”
“Soạt!”
Karen xé bức tranh này xuống, cầm trên tay, đưa về phía trước
"Mọi người nhìn đi.”
Alfred, Kim Mao và tất cả mọi người chụm đầu về bên Karen, nhìn về tờ giấy
đang giơ ra phía trước, cũng chính là bức tranh này.
“Nếu như không đem nó coi như một bức tranh, mà coi như một tấm hình thì
sao?
Đây rõ ràng, là góc nhìn của một người quan sát!”
“Cho nên, Bede tiên sinh lúc ấy cũng ở thành phố La Gia, chính mắt anh nhìn
thấy quá trình Lynda dùng tế đàn thực hiện nghi thức siêu quy cách thần hàng
để triệu hoán Bích Thần Relilsa?”
"Ông nội đã từng nói, nghi thức siêu quy cách thần hàng cần phải trả một cái giá
rất đắt.” Karen nói: “Cũng nói rõ, anh ta, không thể thành công.”
Alfred: “Cho nên, người hợp tác với Dis giúp nhà Inmerais rửa sạch phiền phức
của nghi thức thần hàng là anh ta, còn Lynda chính là cái giá mà anh ta phải
trả?”
Karen để tờ giấy trong tay xuống, nói:
"Vì thế, tôi lại có thêm một lý do đến nhà Ellen, thậm chí cũng thêm một lý do
nữa mà ông nội khăng khăng để tôi và Eunice ở bên nhau.
Bởi vì trong kế hoạch của Dis không thể thiếu sự phối hợp từ người nhạc phụ
này của tôi được.”
Lúc này Pall đang nằm trong giỏ tròn kêu lên:
“Meo!!!”
Pall bắt đầu điên cuồng múa vuốt mèo với không khí, mắng:
“Trời ạ, đây là Dis nhổ trọc lông tóc của nhà Ellen ta!”
Nhưng rất nhanh,
Pall lại nghiêng người, nở nụ cười:
“Nói như vậy, nhà Ellen vẫn xuất hiện một người không tồi, Bede, ha ha ha, hắn
giấu giếm cũng thật lợi hại, ta là hoàn toàn không nhìn ra, Karen, sao cậu nhìn
ra được?”
"Sau khi tịnh hoá, tôi thấy được một bức tranh chưa hoàn thành của ông ấy.”
Karen trả lời.
"Khả năng cảm nhận bầu không khí thật kinh khủng.” Pall cực kỳ hâm mộ nói:
“Đây chính là hiệu quả của thần tự mình chủ trì tịnh hóa sao?”
Alfred lập tức nói: "Ngược lại tôi cảm thấy là vì thiếu gia luôn có một trái tim
nghệ thuật cho nên mới phát hiện ra những chi tiết này.”
Pall một lần nữa liếc Alfred, nhưng ngay lúc đó lại nói:
"Vậy xem ra, thế hệ này của nhà Ellen, còn có một người có thành tựu, cho nên,
gia tộc Ellen cũng không hỏng bét như ta nghĩ, chẳng qua là do hắn giấu giếm
giỏi thôi.”
Đứng ở góc độ của Pall, cô đúng là nên cảm thấy vui mừng, rốt cuộc trong một
đám ngu xuẩn phát hiện một người không ngu xuẩn, mà người này còn có tư
cách phối hợp làm việc với Dis.
"Có một chuyện tôi rất muốn nhắc nhở cô.” Karen nói với Pall.
“Ừm?” Pall tò mò nhìn Karen: "Cậu nói đi."
“Nhiều trường hợp, khi một gia tộc ở vào nghèo túng, tiến trình của nó sẽ rất
giống một cái chết từ từ."
“Đúng, ta đã biết, cũng giống như gia tộc Ellen.”
“Mà dưới loại tình huống này, dễ dàng xuất hiện...”
“Thiên tài!” Pall nói.
“Nhưng tên thiên tài này, trong đa số tình huống cũng không thể phục hưng cho
gia tộc, ngược lại sẽ huỷ diệt gia tộc này nhanh hơn.”
Pall: “Cái này..."
“Nhìn xem gia tộc một từ từ sụp đổ, đối mặt với sự uy hiếp từ bên ngoài, hắn
ngồi trên vị trí tộc trưởng nhưng chuyện gì cũng không làm, vẫn diễn vai một
nhân vật đơn thuần, ngược lại chìm đắm trong bầu không khí nghệ thuật của
riêng mình.
Loại người như vậy, cô cảm thấy có thể tin tưởng không?”
“Gâu! Gâu!” Kim Mao kêu hai tiếng.
“Nó nói cái gì?”
Pall phiên dịch nói: “Nó nói, những tín đồ lâu năm của Bích Thần giáo đều
giống như bọn họ tín ngưỡng Bích Thần Relilsa, là từ đầu đến đuôi đều là tên
điên cố chấp.”
Karen nghĩ đến Lynda, nghĩ đến Piaget, nhắc nhở:
"Chuyện này và thân phận của Bede tiên sinh, chúng ta tạm thời hãy để sang
một bên đi, dù sao bây giờ ông ta cũng không phải tộc trưởng, cứ để ông ta tiếp
tục đắm chìm trong không khí nghệ thuật của bản thân đi.
Loại người như ông ta, bình thường nhìn qua tưởng như là cực kỳ hưởng thụ
không khí gia đình, nhưng thực chất bên trong cũng không hề quan tâm.
Nếu không, Lynda cũng sẽ không làm ra chuyện để chồng mình đốt xác cô ra,
rồi lại dùng tro cốt để làm thuốc màu.”
"Ôi.” Pall lung lay cái đuôi của mình: “Thật vất vả phát hiện một cái cây lớn lên
không tồi, kết quả lại có gai, thậm chí có khả năng có độc, gia tộc Ellen thật là
khó.”
"Việc này, cứ để như vậy đi, mọi người nghỉ ngơi trước, hôm nay chắc là sẽ
không có chuyện gì nữa.”