"Anh em họ, nó là con riêng của chú ta, thân phận của mẹ nó ti tiện, nhưng
thiên phú thật ra cũng không tệ, những năm này nó vươn lên rất nhanh khiến
cho gia tộc muốn đưa nó về để ban dòng họ cho nó, nhưng nó là từ chối, làm
cho gia tộc vô cùng xấu hổ.
Bây giờ thì nó chết rồi, gia tộc ngược lại cũng thở ra một hơi, khi nó còn bé, ta
thường xuyên đứng trên ban công thưởng thức cảnh nó bị mẹ mình dẫn đến
cổng mà quỳ gối, trong mắt của đứa con hoang này lại còn chứa rõ sự thù hận.
Ha, ngươi có biết không, cái đứa tạp chủng kia tự tay giết chết mẹ của mình."
Luke nhìn Bill vốn đã gần như hoá thành một cái cây từ trên xuống dưới, nói:
"Sao ta cảm thấy, hình như ngươi càng giống với “tạp chủng” hơn đấy."
"Ta sẽ không bởi vì câu nói này của ngươi mà tức giận, ta sẽ chỉ cảm thấy ngươi
quá ngu muội, không hiểu được việc thưởng thức hình thức sinh mệnh cao cấp
hơn."
"Đúng vậy, ta có lỗi; được rồi, bây giờ chúng ta có thể tiến hành công tác chuẩn
bị, bên ta phụ trách mở thêm nhiều hang động, bên ngươi phụ trách rắc thêm
nhiều hạt giống.
Chúng ta phải tranh thủ để mỗi khe hở của hẻm núi này đều thấm đầy máu của
Trật Tự."
Từng đội từng đội kỵ binh lao vụt ra khỏi doanh trại, chạy về hướng hẻm núi
Kyas, đi lục soát tiếp ứng cho tiểu đội điều tra phe mình.
Lúc Pall biến thành người, Karen không chỉ cảm nhận được sự rung động đến
từ khế ước cộng sinh, bản thân anh, cũng vô cùng suy yếu, thốt ra rằng: "Bên
phía Pall có biến."
Rất hiển nhiên rằng nếu như chỉ là vài điểm khai thác quặng mỏ lén lút, cũng
không thể nào uy hiếp đám người Pall, xem như lực lượng quân đồn trú bình
thường, cũng không đến nỗi để Pall biến thành người.
Karen không có lo lắng chờ đợi, mà việc làm đầu tiên là mở trận pháp truyền tin
đến Đoàn trưởng đoàn chính quy số 12.
Sau khi Karen báo cáo tình huống, Đoàn trưởng Pierre. Douglas của đoàn chính
quy số 12 cực kỳ bình tĩnh nói: "Đoàn trưởng Karen, hẻm núi Kyas, là mục tiêu
mà ngươi được phân phối; cho nên, mặc kệ ở đó có tình huống gì đặc biệt, đều
chỉ có thể do ngươi và quân đoàn của mình xử lý, chúng ta đều có mục tiêu của
mình, tạm thời không có năng lực đến chi viện cho các ngươi.
Huống hồ, ta nghĩ, với trang bị của các ngươi, chắc hẳn cũng không cần sự tiếp
viện của chúng ta."
Neo đang đứng nhìn bản đồ bên cạnh, nghe được câu trả lời này từ đối phương,
trên mặt lộ ra nụ cười, bởi vì cái này đã chứng minh cho suy đoán trước đó của
hắn. Sự trang bị xa hoa của quân đoàn Đòn Roi Kỷ Luật, dẫn tới những kẻ khác
ghen tỵ và đỏ mắt, những Đoàn dân binh khác có lẽ còn đỡ một chút, nhưng ở
trong mắt quân chính quy, đó là dựa vào cái gì mà một quân đoàn tạo thành từ
những tiểu đội thi hành nhiệm vụ vậy mà có thể hưởng thụ đãi ngộ cao như thế?
Karen đương nhiên có thể nghe ra được ý nghĩ của đối phương, nhưng anh vẫn
rất hài hòa, cực kỳ bình tĩnh mà nói: "Quan chỉ huy, ta muốn nhắc nhở cho
ngươi rằng, nếu như tình hình ở hẻm núi Kyas trở nên đặc biệt, như vậy thì
những mục tiêu mà các quân đoàn khác của tập đoàn quân chúng phải đối mặt,
còn có thể là những khu vực trống không, không người trông giữ như trong dự
đoán lúc trước của chúng ta sao?"
Karen không cho đối phương mặt mũi mà gọi ngài, cũng không còn dùng kính
ngữ.
"Những chuyện này không cần ngươi lo lắng, Đoàn trưởng Karen, ta sẽ sắp xếp,
Đoàn trưởng Karen, việc mà ngươi cần làm bây giờ là tăng tốc độ hành quân,
tranh thủ sớm ngày chiếm đóng hẻm núi Kyas, nếu không thì thật lãng phí cho
một trăm con Kim Giáp Long Quy và hơn một trăm người khổng lồ ở bên quân
đoàn các ngươi. Nên nhớ rằng lãng phí trong thời kỳ chiến tranh là phạm tội
đấy!"
Sắc mặt của Karen trầm xuống, nói: "Ngươi có thể tố giác ta với Bộ chỉ huy của
Kỵ Sĩ Đoàn."
"Ha ha, không đến mức phải làm như thế. Nhưng ta vẫn là hy vọng, phong cách
chỉ huy của Đoàn trưởng Karen, có thể có chút bóng dáng của ngươi, có chút
cảm giác của một người trẻ tuổi."
Nói xong, trận pháp truyền tin kết thúc.
Kare ngồi trên ghế, hít sâu một hơi, lại chậm rãi phun ra.
Neo nói: "Ta còn tưởng rằng cậu sẽ nói rằng: ngươi có thể tố giác ta, ta cũng sẽ
báo cáo tình hình của ngươi cho Người Cầm Roi. Ta tin là sau khi cậu nói ra câu
này, hắn ta cũng không dám "Ha ha".”
Trước kia hắn là Đoàn trưởng của trú quân, cũng không thuộc về hệ thống Kỵ
Sĩ Đoàn, sau cuộc chiến nếu Đòn Roi Kỷ Luật muốn chơi chết hắn thì vẫn rất dễ
dàng.
Karen lắc đầu: "Ta không muốn vạch mặt cãi nhau với hắn."
"Vậy thì không có biện pháp rồi, ở trong hệ thống khác có thể leo đến vị trí này,
hầu như đều trải vô số sự rèn luyện, cho dù là quan hệ có kém thì đối thủ cũng
có thể cho nhau thể diện ở ngoài sáng. Trong quân đội thì không như vậy, có
một đám con lừa ngu ngốc, tính nết khó hiểu."
"Tiếp theo nên làm cái gì?"
"Còn có thể làm gì sao? Mặc dù đám người của Pall còn chưa trở lại, nhưng khả
năng cao ở hẻm núi Kyas đã có quân địch chiếm đóng, nếu không có gì bất ngờ
xảy ra, chắc là còn dựa vào cấu trúc địa hình của hẻm núi mà bố trí công sự
phòng ngự nghiêm mật.
Công tác phương diện tình báo có sai sót, nhưng chúng ta còn không thể oán
trách ai, bởi vì công tác tình báo trên hoang mạc hiện tại là do hệ thống của
chúng ta đang phụ trách, ngươi liên lạc cho người phụ trách công tác tình báo
đi, đừng báo cáo trực tiếp lên Người Cầm Roi."
"Ta biết."
"Cạch!"
Neo châm lửa hút một điếu thuốc, hít sâu một hơn, phun làn khói trắng, tò mò
nói: "Này, cậu cũng không lo lắng cho con mèo nhà mình sao?"
"Lo lắng cái gì?"
"An toàn của nó."
"Ta vẫn còn sống."
"A, thật có lỗi, ta quên."
Neo cầm điếu thuốc trong tay, nhìn xem bản đồ địa hình của hẻm núi trước mặt,
nói: "Bây giờ ta chỉ hy vọng, phụ trách đóng giữ nơi này, không phải Đại Địa
Thần Giáo, cũng không phải Sinh Mệnh Thần Giáo."
"Neo, bây giờ chúng ta đang ở trên lưng của Long Quy."
"Ừm, cậu có ý gì?"
"Ý của ta là, độ cao này ngang với trên sân thượng."
"Ha ha ha, cậu cũng bắt đầu tin vào bói toán sao."
Karen đứng người lên, đi đến trước bản đồ địa hình, hỏi: "Cho nên, nếu như là
một trong hai cái Thần Giáo này đang đóng quân ở vị trí này thì sao, ý nghĩa
như thế nào?"
Neo dùng đầu ngón tay bóp tắt đầu thuốc còn đang cháy,
Đáp lời:
"Có nghĩa rằng bên phía chúng ta sẽ có rất nhiều người chết."