Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người cầm kiếm lựa chọn chủ động lui lại, Karen không có truy kích, mà là để

Xiềng Xích Trật Tự tạo thành một hệ thống bảo vệ ở xung quanh mình và Neo.

Neo thì bắt đầu dùng miệng cắn lên từng cái ngón tay của mình, giống như là

vặn ốc vít mà chỉnh bọn nó về vị trí cũ.

Karen thì mở miệng nói: "Lúc đầu có thể giết được."

Bởi vì Karen rõ ràng, thực lực mạnh nhất của Neo là sức mạnh hệ Ánh Sáng,

huyết thống Dị Ma Khát Máu đối với hắn mà nói thì phần lớn nghiêng về phụ

trợ, về phần sực mạnh hệ Trật Tự, Neo cần thông qua sức mạnh Ánh Sáng tiến

hành chuyển đổi mới có thể sử dụng, nên cũng chỉ có thể phát huy ra ba phần

thực lực.

Nếu như cơ hội đánh lén lúc trước, Neo không chọn cách dùng sức mạnh Dị Ma

Khát Máu mà là dùng thuật pháp hệ Ánh Sáng để tiến hành công kích, rất có thể

đã đánh lén thành công.

Neo lơ đễnh nói: "Giết một cái còn thừa lại chín cái đấy, đều là lão tiền bối cùng

một cái hệ thống, dùng sức mạnh hệ Ánh Sáng thì sau đó cũng không tiện đâu."

Nghe được câu trả lời này, trong lòng Karen cũng ngơ ngác một chút.

Quả thật lúc trước sức chú ý của mình đều đặt trên phương diện chiến đấu,

muốn nhanh chóng giải quyết cục diện trước mắt, không có nghĩ tới điểm này.

Mà Neo, trước sự hấp dẫn của việc đánh lén thành công, lại còn có thể duy trì

sự kiềm chế.

Nhưng mà trong lòng Karen ngược lại không có cảm giác mất mát gì, bởi vì cho

tới nay, Neo đều là đối tượng mà anh học tập.

Mặt khác, mặc dù Pall đặt danh hiệu "Kẻ ham vui" cho Neo, nhưng muốn vừa

chơi vui vẻ còn có thể không chơi chết bản thân mình, thì thật sự không thể

thiếu đi sự có mặt của trí tuệ.

Người cầm thương hạ người xuống, thần bào trước ngực của hắn đã nổ tung, lộ

ra phần giáp bảo hộ màu bạc phía trong, giống như là một loại giáp mỏng, nhìn

rất nhẹ nhàng nhưng có thể chống lại sự xuyên thấu từ móng tay Dị Ma Khát

Máu cấp bậc của Neo cũng đủ thấy được khả năng phòng ngự kinh người của

nó.

Ngay tại lúc này, trên bộ giáp đó cũng chỉ trong thấy mười cái vết đen của móng

tay nổ tung để lại, vụ nổ trước đó cũng không làm thủng được nó.

Ánh mắt của người cầm kiếm khóa chặt trên Xiềng Xích Trật Tự bao phủ xung

quanh Karen và Neo, người cầm thương bên cạnh cũng có vẻ mặt tương tự.

"Cho nên cậu dùng cách triệu hồi Xiềng Xích Trật Tự, cũng là vì biểu lộ thân

phận của mình cho bọn họ thấy à?"

Karen nhỏ giọng hồi đáp: "Không phải."

"Ta cho cậu một cái bậc thang, để chúng ta có thể khen ngợi đối phương có tầm

nhìn xa, tại sao cậu lại muốn từ chối thế."

"Không có ý nghĩa."

"A, ta đã biết, là sau khi rời khỏi trang viên Ellen thì cuộc sống lập tức trở nên

tẻ nhạt vô vị, là người từng trải, ta hiểu mà."

Karen lười mà phản ứng lại với Neo, loại người như Neo này xem như có bị trói

lên đoạn đầu đài, cũng sẽ đi bình luận một chút về dáng người vợ của đao phủ.

Nhưng mà cục diện quả thật xuất hiện biến hóa, đầu tiên là người cầm thương

và người cầm kiếm cũng sẽ không tiếp tục tấn công.

Nhưng Karen cảm thấy trong ánh mắt của bọn họ, thần thái cũng không được

sống động lắm, có một loại cảm giác giống như con rối bị khống chế, nhưng

nếu chỉ xem như là con rối, thì bọn họ lại có chút sinh động hơn.

Giống như là...

Neo mở miệng nói: "Bị áp chế tư duy."

"Áp chế tư duy..."

"Đúng, bây giờ bọn họ đang trong loại trạng thái bị áp chế tư duy, tư tưởng sẽ

trở nên rất đơn giản, là một loại phương thức khống chế có hiệu suất rất cao.

Nhưng điều kiện tiên quyết là, cảm xúc yêu thích hận thù sẽ trở nên rất rõ ràng,

cũng cực kỳ cực đoan, cho nên muốn ra mệnh lệnh cho bọn họ, người ra mệnh

lệnh nhất định phải là người mà bọn họ thật sự tin tưởng và phục tùng.

Giống như là trẻ con sẽ mù quáng mà tin tưởng lời nói của cha mẹ chúng vậy,

bởi vì bọn họ tạm thời còn không có năng lực phân biệt đúng sai."

"Xem ra ngài đã trải qua việc này rồi nhỉ."

"Nói nhảm, trong một khoảng thời gian rất dài suy nghĩ của ta bị Philias áp chế,

khi hắn nói cái gì thì ta sẽ vô ý thức nghe theo, mặc dù ta vẫn là ta, nhưng ta lại

đã không phải là ta, cảm giác này ta quả thật quá quen thuộc."

Lúc này, tám người vốn còn đang "Tiến lên" trong biển cát cũng dừng lại, đứng

ngay tại chỗ.

Karen nhỏ giọng nói: "Tình huống xấu nhất, cả mười tên cùng ra tay."

Nếu cả mười người cùng nhau ra tay mà nói, xem như tính thêm đám người

Philomena phụ trách tiếp ứng đằng sau, phía bên mình cũng không có chút phần

thắng nào.

Bởi vì thực lực của tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật tiền bối trước mắt này thật sự rất

mạnh, nếu đối mặt một một, Karen và Neo sẽ không rơi xuống thế yếu, nhưng

nếu cả đội cùng tiến lên mà nói thì thường thường là một cộng một lớn hơn ba.

"Vì cái gì không thể có thêm một chút chờ mong đối với cuộc sống đâu chứ?"

Neo liếm liếm bờ môi có chút khô khốc, vết thương khôi phục nhanh chóng

khiến cho khí huyết của Neo bây giờ khó tránh khỏi có chút trống rỗng, nhưng

hắn vẫn tiếp tục kiên cường nói bổ sung, "Phải học được cách lạc quan."

Mười người, tất cả đều đứng yên.

Ngay sau đó, trên cái khu vực trung tâm mà mười người bọn họ di chuyển xung

quanh khi nãy, từ từ hiện ra một cái bệ cát, trên bệ có một người phụ nữ đang

nằm, ngực của cô ta đã bị phá tan, nhưng có thể thấy được, người phụ nữ rất

đẹp, là vẻ đẹp xen lẫn giữa sự nhu hòa và hoang dã.

Ở bên cạnh người phụ nữ, còn một thi thể đang nằm, chỉ có điều là bộ thi thể

này không có đầu.

Người phụ nữ từ từ ngồi dậy, thi thể không đầu bên người cô ta thì hoàn toàn

bất động, tất nhiên là đã chết đến mức không thể chết thêm.

Sắc thái trong mắt của người phụ nữ sinh động hơn so với những người khác

một chút, cô ta ngẩng đầu, cẩn thận nhìn lấy Xiềng Xích Trật Tự vây xung

quanh Karen và Neo, trên mặt dần dần hiện lên nụ cười.

Khi cô ta bắt đầu cười, mười người khác, trên mặt cũng đều hiện ra nụ cười.

Cảm giác cả mười người đều cùng nhau nở nụ cười này ngược lại cũng không

khiến cho Neo và Karen cảm thấy bầu không khí trở nên quái dị, bởi vì hai

người có thể cảm nhận được đến sự chân thành từ trong nụ cười.

Bọn họ là thật sự bởi vì nhìn thấy sắc thái của Trật Tự, mà cảm thấy vui vẻ từ

trong đáy lòng.

"Thần Giáo, rốt cuộc tìm được chúng ta sao?"

Karen không nói chuyện, để cơ hội nói chuyện cho Neo, bởi vì anh biết Neo am

hiểu nhất về kiểu ứng biến tình huống này.

Nhưng Neo cũng không nói chuyện, bởi vì Neo cảm thấy Karen có hình tượng

tốt hơn, trong những trường hợp chính thức, Karen càng thích hợp để ra mặt

giao lưu hơn.

Hai người vốn rất ăn ý lại không ăn ý trong lúc này, trong chốc lát ai cũng

không mở miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK