viết ra, chỉ có thể dùng loại phương thức này để hoàn trả, đây đều là do Bộ
trưởng hậu cần tiền nhiệm dạy cho hắn, bản thân hắn thì chả hiểu gì về cách làm
như vậy.
Tiếp nữa, màn nhốn nháo này vẫn là do Sous ra mặt hòa giải mới kết thúc.
Nếu như không phải chuyện lớn lúc trước vừa mới lắng lại và tất cả mọi người
đều quan mới nhậm chức, không nên lại truy cứu sự tình trước kia, có lẽ vị Neo
ngồi trên cái chức vị Bộ trưởng điều tra này còn chưa nóng mông thì đã bị bắt đi
vì hành vi tham ô mục nát của mình rồi.
"Quản lý nghiêm ngặt một chút thì ta có thể tiếp nhận, rốt cuộc dù sao cũng tốt
hơn để ngài làm Bộ trưởng hậu cần rồi ngày nào đó tòa nhà tổng bộ của chúng
ta đều bị ngài đem ra thế chấp khiến cho mọi người phải làm việc lộ thiên ngoài
trời."
"Cậu đang nghi ngờ nhân phẩm thuần khiết của ta, cậu thật sự đã làm ta quá thất
vọng, Karen, ta không nghĩ tới hình tượng của ta trong lòng cậu lại như vậy."
"Ta đã biểu đạt đến mức vô cùng hàm súc rồi."
"Đúng rồi, ta muốn mượn cậu chút phiếu điểm để dùng, gần đây tài chính có
chút eo hẹp."
"Ngài có thể tìm Alfred."
"Tên hầu nam kia của cậu còn keo kiệt hơn bà Bộ trưởng hậu cần kia đấy!"
"Ngài cần phiếu điểm để làm cái gì?"
"Văn phòng bí mật của ta cũng cần kinh phí để hoạt động mà, có chút kinh phí
bây giờ ta không tiện xin phê duyệt, ta có thể làm sao bây giờ?"
"Muốn mượn bao nhiêu?"
"Cũng không nhiều, 200 nghìn phiếu điểm mà thôi."
"Muốn mượn bao nhiêu?"
"200 nghìn là được rồi."
"Ngài nói nhanh một chút đi, muốn mượn bao nhiêu."
Neo: "..."
"Ngài không nói vậy thì ta cũng không còn cách nào, ta phải đi để kịp giờ trận
pháp khởi hành, đi công tác trước đã, về rồi hẵng nói."
"Ta nói này, cậu dẫu sao cũng là một vị Bộ trưởng, ta cũng cần chút thể diện
mà, có được hay không? Chờ sau này ta trả lại cậu 300 nghìn."
"Ha ha, vậy thì ta càng không có để cho ngài mượn."
Mối làm ăn nào mà có thể đạt đến 50% lợi ích chỉ trong vài ngày?
Lúc này, Leon đi tới từ bên trong văn phòng, ngẩng đầu nhìn lên trên, nói với
Neo: "Bộ trưởng, ngài cần dùng phiếu điểm sao, ở chỗ ta có."
"A được được!" Neo lập tức đổi mục tiêu, nói với Leon, "Từ lần thứ nhất gặp
cậu, ta đã biết cậu là một người có tiền đồ, chờ một chút, ta lập tức đến ngay."
Neo không dám trực tiếp nhảy xuống dưới ban công, bởi vì nơi này có trận pháp
phòng ngự, tùy tiện bay ở ngoài vách tường có thể sẽ bị sét đánh.
Karen nhìn về phía Leon, nhắc nhở: "Cậu không cần đi theo hắn mà làm ẩu."
Leon cười nói: "Không có chuyện gì, bộ trưởng, trong tay của ta thật ra có rất
nhiều phiếu điểm, để ở chỗ này cũng không làm gì, Bộ trưởng Neo cần thì để
ngài ấy dùng cũng không sao."
"Cẩn thận hắn dẫn cậu lên sân thượng để uống bia đấy."
Leon mím môi, nói: "Trong tay có quá nhiều di sản, cũng không tốt."
Karen nhẹ gật đầu, anh hiểu được, cả nhà đều không có ở đây, từ ông nội, cha
rồi đến chú, di sản trong nhà lúc đầu và các loại tiền trợ cấp của Thần Giáo,
tuyệt đối là một con số rất lớn.
Nhưng dù sao Leon cũng không lo ăn không lo uống, cầm nhiều phiếu điểm
trên người như vậy cũng không có ích gì, ngược lại nhìn thấy sẽ cảm thấy
không thoải mái.
Karen thật đúng là không tiện để khuyên gì thêm, dù sao thì bây giờ người ta
cũng đang ngại tiền quá nhiều.
Chờ sau khi đoàn người Karen rời khỏi, Neo mang theo một xấp báo và tư liệu
to tướng đi tới văn phòng Karen.
"Đến, ở chỗ của ta có một kế hoạch vĩ đại!"
"Bộ trưởng, ngài nói đi."
"Cậu có để ý rằng bây giờ Phiếu Trật Tự bắt đầu tăng lãi suất sao?"
"Có để ý."
"Cậu nhìn này, đây là sự thay đổi tỷ suất hối đoái của các Thần Giáo phụ thuộc
vào Trật Tự Thần Giáo chúng ta trong khoảng thời gian này, cậu lại nhìn thêm
cái này tấm biểu đồ này, đây là biểu đồ xu thế tiếp theo mà ta dự đoán, ta cho
rằng chúng ta có thể thừa cơ hội này kiếm một vố bộn!"
"Thế nhưng mà nếu như bỏ vốn nhiều đến vậy, phiếu điểm của ta hình như
không đủ."
"Chuyện này không sao cả, có một loại Cấm thuật gọi là... Đòn bẩy."
"Nhưng là nếu như mấy Thần Giáo phụ thuộc này chủ động sử dụng biện pháp
để tiến hành can thiệp..."
"Làm chó phải có giác ngộ làm chó, lúc chủ nhân đói bụng, giết bọn nó ăn thịt
đây là lại chuyện không thể bình thường hơn.
Cậu yên tâm, ở phương diện này, ta còn chưa từng thua lần nào."
"Vậy Bộ trưởng Karen vì cái gì..."
"Cậu nói đến việc hắn không cho ta mượn phiếu điểm à? Đó là bởi vì ta giúp
hắn thắng rất nhiều lần, hắn lo lắng kiếm nhiều phiếu điểm quá thì sẽ đánh mất
sự nhiệt tình với công việc."
"À..."
"Thế nào, cậu có phải không tin ta hay không?"
"Ta tin, ngài Bộ trưởng, đây là thẻ của ta, bên trong có 250 nghìn Phiếu Trật Tự,
nếu ngài thấy không đủ, để ta đi về nhà lấy."
"Đủ rồi đủ rồi, tạm thời là đủ rồi, đám người điên của Nguyên Lý Thần Giáo
không phải đã nói sao, cho ta một cái điểm tựa, ta có thể nhấc bổng một tòa
Thần Điện lên."
"Vậy ta đi trước đây."
"Ha ha, chớ vội đi chứ, để ta miêu tả cẩn thận kế hoạch lần này cho cậu nghe
một lần."
"Bộ trưởng, ta còn có việc, nếu không thì ngài chờ một chút."
"Được rồi, ngươi đi đi."
Leon đi ra khỏi văn phòng, trở lại bên trong phòng của mình, trong phòng
khách, có trói một người xương, đó là Gus.
Sau khi Karen nhất định phải đến Địa Huyệt Thần Giáo, Alfred đã cực kỳ thân
thiện mà mời Gus vào nhà làm khách, lấy được tin tức có ích từ chỗ của hắn,
cuối cùng làm thành tài liệu giao cho thiếu gia nhà mình.
Về phần Gus, phải đợi đến sau khi thiếu gia an toàn trở về thì mới có thể thả
hắn tự do, mà Leon thì phụ trách giúp Alfred nuôi sống Gus.
Chỉ thấy Leon lấy ra một cái bình nhỏ, rút nắp bình ra, bên trong bình lúc này
tràn ra từng sợi khói đen tanh hôi, lúc này Gus hút mạnh một hơi, hấp thu toàn
bộ khói đen, bên trong đôi mắt lộ ra vẻ hưởng thụ.
"Thiệt thòi ngươi, chờ đến sau khi Bộ trưởng trở về thì ngươi có thể tự do."
"Không không không, không thiệt thòi, vật này quá đắt, ta tình nguyện cứ bị trói
mà được nuôi ở đây, ngài không biết, sinh vật giống như chúng ta muốn sống
thì khó khăn dường nào."
"Ngươi không có người thân sao?"
"Ta được sinh ra từ một đống xương, ta không có người thân."
"Vậy ngươi sẽ thấy cô độc sao?"
"Ta cảm thấy nếu như ta nói ta cô độc, sẽ khiến ngài đồng tình, sau đó được đãi
ngộ tốt hơn."
"Sự thật thì sao?"
"Thật ra không có người thân cũng rất tốt, chính bản thân ta sống vui vẻ là được
rồi, ha ha ha!"
Leon nhẹ gật đầu: "Ta lại cho ngươi thêm một bình."