những việc này, cũng không phải chỉ là vì để cho Karen làm lãnh chúa ở đại
khu, tầm mắt cũ của ông ta cũng không có nhỏ như vậy, ông ta muốn hỗ trợ là
chờ về sau khi Karen tiếp tục thăng chức, chỉ cần là thần quan được thăng chức
hoặc chuyển đi từ đại khu thành phố York, đều sẽ bị dán lên một cái nhãn hiệu
phe phái của Karen, cũng chính là cái gọi là phe York trong Trật Tự Thần Giáo.
Cái này không chỉ mang ý nghĩa vững chắc căn cơ thế lực hậu phương, đồng
thời cũng mang ý nghĩa có thêm nguồn nhân tài liên tục không ngừng, dần dần
phát triển mở rộng, có tư cách gia nhập tranh đấu cao tầng.
Đại Tế Tự Norton đương nhiệm, cũng là dùng cách này, đến nay, đại khu
Flange, cũng vẫn được gọi là "Đại khu Norton" như cũ.
"Tốt, tư liệu ta đã xem xong, ngươi cầm xuống đi."
"Vâng, Đại chủ giáo."
Bern mở ra ngăn kéo, lấy từ bên trong ra một tờ danh sách.
"Đã ngươi quyết định viết tên của mình lên trên đầu, vậy thì ta sẽ giúp ngươi
càng lên phía trên."
Bern lại lật ra cái quyển Ánh Sáng Trật Tự đặt trên bàn làm việc của mình, trực
tiếp lật ra trang giấy miêu tả Thần Trật Tự san bằng Nơi chôn cất của Thần.
Phía trên những dòng chữ kia, rõ ràng còn để lại vết hằn móng tay.
Những vết tích này, so với việc viết tên lên dòng đầu tiên, càng để cho Bern xúc
động hơn.
"Chúng ta đều đang cúng bái Thần Trật Tự, mà ngươi, là đang học tập Thần
Trật Tự."
…
Trong văn phòng của Người Cầm Roi, núi băng bao phủ.
Verden vừa mới châm một điếu xì gà, từ trong trận pháp truyền tin trước mặt,
đang phát sóng hình ảnh khu vực phong ấn ô nhiễm đại khu thành phố York.
"Là tên nhóc này sao."
Người Cầm Roi kẹp lấy điếu xì gà, rời khỏi bàn làm việc, đi đến hình ảnh trước
mặt, cầm trong tay là một phần báo cáo, báo cáo nói cho hắn biết, người tình
nguyện Karen chọn lựa lần này, hơn phân nửa đều là thuộc hạ trực hệ của hắn.
Thật ra thì đối với Người Cầm Roi mà nói, vấn đề ô nhiễm Thần tính xác thực
rất nghiêm trọng, nhưng ở độ cao này của ông ta, cũng không tính là chuyện lớn
bằng trời, đối với chuyện này, ông ta cũng chỉ là hơi chú ý một chút mà thôi.
Nhưng nhìn xem cảnh tượng này, để Người Cầm Roi nghĩ đến tới cũng một tình
huống đã từng xảy ra, khi đó bọn họ, cũng còn trẻ tuổi, khi đó Norton còn
không phải Đại tế tự, chỉ là nói một câu đơn giản: "Lúc chúng ta cần phải bước
lên, cũng đừng nghĩ đến việc tránh ở phía sau."
Một lần đó, đám người bọn họ lấy thân phận đoàn điều tra tiến vào chiếm giữ
một cái Thần Giáo phụ thuộc.
Thần Giáo phụ thuộc dưới sự phát động của Giáo Hoàng, chuẩn bị thoát khỏi sự
khống chế của Trật Tự Thần Giáo, đứng trên lập trường của Trật Tự, đây chính
là một cuộc phản loạn.
Norton mang theo bọn họ, bất ngờ đánh vào Thần Điện của Giáo Hoàng, bắt
sống Giáo Hoàng, chặt đầu, rút linh hồn ra, ngay trước mặt tất cả thần quan
trong giáo, dùng lửa Trật Tự hỏa thiêu linh hồn, mãi cho đến khi triệt để tiêu
tán.
Đó là một lần đánh cược, đoàn điều tra có vô số khả năng sẽ bị tiêu diệt trong
đêm đó, nhưng bọn họ, lại lựa chọn phương thức khó khăn nhất cũng nguy hiểm
nhất, thành công thay đổi cục diện, bình ổn phản loạn, duy trì quan hệ giữa
Thần Giáo phụ thuộc và Trật Tự.
"Tên nhóc này. Quả thật có chút thú vị."
Nhìn được một lúc, Verden rời khỏi văn phòng, ông ta còn phải mở một buổi
hội nghị, chủ trì bố cục nội chiến của Hoang Mạc Thần Giáo.
Chờ sau khi Verden rời đi, trong hồ băng, một cái đầu rồng khổng lồ nổi lên.
Ừng ực... Ừng ực... Ừng ực...
Hơi thở phun ra, bọt khí cuồn cuộn.
Ánh mắt của Auggie, cũng nhìn chằm chằm vào hình ảnh bên trong trận pháp
truyền tin, bên tai càng vang vọng lời tự thầm của Người Cầm Roi.
Cô ta rõ ràng, điều này có nghĩa là cái tên Karen kia, chính thức tiến vào tầm
mắt của Người Cầm Roi.
Khi Người Cầm Roi cảm thấy cái người này thú vị, nói không chừng không lâu
sau sẽ hỏi đến cái người thú vị này, sẽ cần bao lâu để người này đứng trước mặt
ông ta.
Cô ta quá hiểu tính khí của Người Cầm Roi, tựa như là Người Cầm Roi rất hiểu
tính tình của Đại tế tự.
Một câu tương tự, vào lúc này cũng phát ra từ trên ngôi sao nào đó trong Thần
Điện: "A, người trẻ tuổi do Rasma lựa chọn này, quả thật không tệ, hoàn toàn
trung thành với Trật Tự."
…
"Hắt xì!"
Richard hắt xì một cái rõ vang: Nơi này sao lại lạnh đến thế?"
Neo hồi đáp: "Không phải cảm giác nhiệt độ trên cơ thể, là nhiệt độ linh hồn,
chúng ta còn chưa đi đến cửa hang động, nhưng khí lạnh đã đánh đến linh hồn."
Karen hạ lệnh: "Tất cả mọi người, khởi động thần bào lên mức tối đa, Thánh
khí phòng thân cũng kích hoạt, nếu có cảm giác gì bất thường, lập tức báo cáo!"
"Vâng, Bộ trưởng!"
"Ta thích bộ thần bào này." Richard sờ lên thần bào, "Bà nội ta chắc chắn sẽ
không nỡ mà bỏ tiền mua cho ta."
"Quả thực quá đắt." Memphis nói.
Richard cười nói: "Nhưng ông có tin không, bà nội ta chắc chắn sẽ bỏ tiền mua
cho Karen."
Memphis nhẹ gật đầu: "Ta tin."
Bên phía Neo thì xé rách một vài đường may, dùng phương thức bạo lực cưỡng
ép tăng cường hiệu quả của bộ thần bào này, nhưng cái giá phải trả là bộ thần
bào này có lẽ chỉ mặc được một ngày rồi sẽ vứt đi.
Richard nhịn không được nhắc nhở: "Bộ trưởng Neo, ngài làm vậy thì cũng quá
lãng phí."
Neo nghe vậy, nói với cậu ta: "Không có việc gì, ngươi có thể cố mà giữ gìn cái
áo liệm của mình đi."
Richard: “…”
"Philomena, bộ trưởng Neo. Alfred thông qua cầu nối tinh thần mà ra lệnh.
Lập tức, hai người Neo và Philomena bước về phía trước, tiến vào khu vực đám
thần quan kia đang quỳ, bọn họ phụ trách dò đường.
Những thần quan đang quỳ kia, không có chút nào bất thường, giống như là
những cái xác chết.
Tất cả đều có vẻ cực kỳ yên tĩnh, nhưng nơi này nếu như thật sự yên tĩnh mà
nói, bọn hắn sao lại biến thành hiện trạng bây giờ?
“Chúng ta tiến lên đi."
Đám người bắt đầu tiến lên, cất bước giữa đám thần quan đang quỳ.
Không có gì xảy ra, đám người Karen đi tới lối vào hang động.
Malena nhịn không được mà nói với Krato bên cạnh: "Nếu có thể cứ yên tĩnh
như vậy thì tốt."
Krato nhẹ gật đầu đáp lại nói: "Đúng, ta cũng hi vọng như vậy, đừng có gì ngoài
ý muốn xảy ra thì chúng ta sẽ ổn."
Tiếng của Alfred thông qua cầu nối tinh thần vang lên trong đầu họ "Đừng nói
những lời này, sẽ dễ xảy ra chuyện.”
Hai vị chuyên gia trẻ tuổi nhìn nhau, có chút không hiểu ý câu nói này của
Alfred.
"Toàn thể ngồi xuống, nghỉ ngơi!"
Mọi người đều ngồi xuống, Neo và Philomena ở phía trước đã đợi ở trước lối
vào có hơi kinh ngạc.
Càng làm cho mọi người kinh ngạc đó là, bộ trưởng Karen và Alfred cũng còn
đứng đấy.
Karen nhìn về phía Alfred, anh là để Alfred tiến hành chỉ huy, nhưng anh không
thể nào hiểu được tại sao Alfred ra mệnh lệnh ngồi xuống nghỉ ngơi vào lúc
này.
Những người khác là nghe theo mệnh lệnh vô điều kiện, cũng chỉ có Karen có
thể chất vấn.
Alfred cũng vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Karen, bởi vì hắn vừa nãy không có ra
lệnh, nhưng từ trong cầu nối tinh thần, lại xuất hiện âm thanh của hắn.
"Đúng, phục tùng mệnh lệnh!"
Lúc này, bên trong đám người vốn ngồi xuống, ngồi ở phía sau cùng, cũng
chính là Toliso, bỗng nhiên phát ra tiếng cười.
Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía hắn, phát hiện một cái tay của
Toliso bỗng nhiên đâm vào vị trí trái tim, chỉ nghe "Phốc" một tiếng, ngực lõm
vào, sau đó một trái tim đẫm máu cứ thế mà bị chính hắn móc ra.
Nhưng hắn cũng chưa chết, mà là đặt trái tim lên trên đầu mình, hai tay mở ra,
càng không vung lên hạ xuống, làm ra động tác buồn cười với một nụ cười quỷ
dị mà hô lên: Hoan nghênh hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh!