Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cho nên, đám quang minh dư nghiệt kia là đang chờ đợi tôi?"

"Đúng vậy. Sau đó chúng bị cậu lừa thảm rồi.

"Thế ý của cô là tôi cần phải tiếc hận cho chúng sao?"

"Cậu cảm thấy ta sống lâu vậy rồi còn có thể ngây thơ thế à?"

"Ngày mai sẽ làm cho cô món cá Squirrel."

"Trời ạ, thật không đó!!"

"Cô xem."

"Đây là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau được chứ? Đương nhiên ta sẽ không

nghĩ rằng cái đám quang minh dư nghiệt kia sau khi nhận ra cậu mới là người

chúng cần tìm sẽ dập đầu hành lễ với cậu, nhận cậu làm chủ.

Hãy nhìn cách bọn chúng đối xử với Piaget và Bede đi, cậu có thể sẽ bị giam

giữ giống như linh vật."

"Quan trọng nhất là việc thân phận của tôi không thể đưa ra ngoài ánh sáng, kết

quả lại còn cùng đám quang minh ấy cùng một chỗ quấy nhiễu."

"Đúng vậy, vẫn là giáo hội Kỷ Luật có tiền đồ hơn."

"Tuy nhiên, nếu Bede đã để lại hai bức tranh này thì tại sao ông ta không nói

thẳng với tôi?"

"Không phải ông ta nói cậu trở về gặp con gái mình sao? Nếu cậu không trở về

sẽ không thấy được cái này, đây hẳn là người làm cha ngoan cố."

"Thật sự là tôi chưa bao giờ có thể nhìn thấu được cha vợ tương lai."

"Cho nên người của Bích Thần giáo mới được gọi là những kẻ điên."

"Được rồi, nghỉ ngơi đi, sáng mai chúng ta phải lên thành phố, tiểu đội có

nhiệm vụ ở đó."

"Vậy còn cá Squirrel của ta?"

"Chờ lần sau đi."

"Ta không buồn ngủ, sao lại phải chờ lần sau?"

"Quả nhiên ngày đó cô ở bên ngoài nghe lén."

"Cậu nghĩ ta nghe được cái gì hả? Cậu thì nói to được đến đâu chứ, to nữa ta

mới nghe được meo meo!"

"Tốt, cả đời này cô đừng nghĩ đến việc ăn cá Squirrel nữa."

"Karen, cậu có phải là không đấu lại nên mới thế không meo!!"



Trời vừa tờ mờ sáng, Karen đã thu dọn đồ đạc, Berger cất hết hành lý lên xe.

Karen đi đến phòng Eunice, hôn nhẹ lên vầng trán cô, sau đó mới đi ra ngoài,

chào tạm biệt Anderson và những người khác rồi lên xe.

Chờ sau khi xe chạy ra khỏi trang viên Ellen, Karen lấy ra bức ảnh từ chiếc ví

mà Eunice đưa cho anh. Trong bức ảnh, anh và Eunice đang âu yếm trên lưng

ngựa.

Ánh trăng tối dần, bạch mã và mỹ nữ.

Đây là khung cảnh mà bao chàng trai mơ ước, cũng như bao cô gái mơ mộng về

chàng hoàng tử cưỡi bạch mã đến đón họ, rất nhiều chàng trai cũng đều ảo

tưởng mình có thể cưỡi bạch mã đến đón người con gái mình yêu.

"Bây giờ cậu có thể lựa chọn quay đầu trở về." Pall nói, "Ta không phiền đâu."

"Tuy nhiên, nếu tôi không rời khỏi trang viên Ellen, liệu gia tộc Rafael có bị

giáo hội Kỷ Luật tiêu diệt không? Liệu trang viên Ellen có thể lựa lựa chọn

chọn với những sản nghiệp mà gia tộc Rafael buông tay như bây giờ không?"

Pall nhất thời nghẹn họng.

"Đợi Eunice hoàn toàn hấp thụ được hết sức mạnh trong huyết mạch, tôi sẽ đón

cô ấy đến."

Pall ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, một bên đùa nghịch cái đuôi của mình, một

bên quay đầu nhìn Karen, nói:

"Karen, ta phát hiện ra rằng những người trong gia đình Inmerais đều rất một

lòng. Ta đã ở trong Inmerais rất nhiều năm, từ Dis đến "cha" của cậu, rồi Mason

và Winnie, họ đối với tình cảm một cách vô cùng chân thành. Dù Winnie chọn

nhầm người ngay từ đầu nhưng sau đó cô ấy không còn liên quan đến quan hệ

tình cảm nào nữa."

"Không phải vì một lòng, mà là vì nhà Inmerais coi trọng người nhà."

"Ồ, khi còn trẻ, ta đã cảm thấy việc yêu đương thật ngu ngốc. Nó chẳng có ý

nghĩa gì cả. Ta không hề có ý nghĩ muốn yêu đương trong đầu."

"Xin hỏi, cô bây giờ đang ở giai đoạn nào?"

"Là vừa rút đi sự ngây ngô đó meo."

"Hahaha." Karen không thể nhịn được cười thành tiếng. Pall hiếm khi không tức

giận mà cười cùng với anh.

Lúc này, Kevin đang ngồi ở băng ghế sau cũng cười khoái chí.

Pall ngay lập tức quay đầu lại nhìn chằm chằm vào nó:

"Cười cái rắm, con chó ngu ngốc!"

"..." Kevin.

Một lúc sau,

Khi đang lái xe, Pall đột nhiên nói:

"Karen, ngay cả giáo hội Ánh Sáng cũng đã nhận được Thần dụ. Ta cảm thấy

rằng thế giới này có thể sẽ trải qua một số thay đổi, hoặc hiện tại nó đang xảy ra

rồi."

Bởi vì đi sớm, Karen trở lại cộng đồng Cầu Xanh vào buổi trưa, tiễn Pall và

Kelvin về nhà, sau đó lái xe đến nhà tang lễ, sau khi đến nhà tang lễ, anh phát

hiện ra rằng công trình sửa sang lại hậu viện đã tới giải đoạn kết thúc, hiệu suất

này cao một cách đáng ngạc nhiên.

Điều khiến Karen ngạc nhiên hơn cả là Alfred cố tình xây thêm một gian cửa

hàng bên cạnh hai gian ban đầu. Mặc dù nhà tang lễ Pavaro nằm ở cuối phố, có

chỗ để mở rộng không gian nhưng đây quả thực thuộc dạng xây dựng trái phép.

Tuy nhiên, cộng đồng Cầu Xanh tuy là khu dân cư đông đúc nhưng lại cách xa

trung tâm thành phố, hiện tượng xây dựng trái phép rất phổ biến, một khu phố

thương mại nhỏ cách chung cư Ellen không xa về cơ bản là một kho thiếc được

xây dựng trái phép.

Sau khi bước vào, Karen thấy Alfred, Dinkom và Pieck đang đứng tại chỗ cửa

sổ, đợi sau khi sắp xếp lại của xong thì việc lắp đặt sẽ nhanh hơn nhiều.

Nhìn qua thì có vẻ rất nhanh sẽ được vào ở vì không cần phải đợi formaldehyde

bay hơi.

Không phải do vật liệu trong thời đại ngày nay rất thân thiện với môi trường mà

bởi Karen có thể loại bỏ hoàn toàn chất formaldehyde bằng cách sử dụng kỹ

thuật "tịnh hoá" từ phòng này sang phòng khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK