trong trẻo và cực kỳ dễ nghe:
"Anh Karen."
Pall nghiêng mặt hé miệng, làm động tác nôn.
Bây giờ mỗi lần Pall mượn dùng sức mạnh của Karen đều phải hô cái câu xấu
hổ này, toàn là do con khí linh này ban cho.
Cái con khí linh này từ rất sớm đã nhằm vào mình, Pall nhớ kỹ lúc ở hiện
trường vụ án Zich, lúc khí linh đưa đám người mình đến chỗ an toàn, những
người khác thì được đặt ở trên mặt đất, chỉ có mỗi mình là bị treo trên cây.
"Loya, ngươi có thể giúp ta ngăn chặn nó sao?"
"Có thể, anh Karen, bây giờ anh để cho nó đừng giãy dụa là được."
Karen đem đồng xu đặt ở trên đầu Rachele, Rachele không dám động, ít nhất là
bây giờ còn chưa dám phản kháng.
Đồng xu phát ra ánh sáng, ngay sau đó bao trùm Rachele, màu đen trong hai
con ngươi nhanh chóng tan đi, không, nói cho đúng là bị hút khô.
"Ầm" một tiếng, cô ta ngã nằm trên mặt đất, còn hô hấp, nhưng ý thức bị áp chế
lại.
Đồng xu thì vẫn dính chặt trên da đầu cô ta không có trượt xuống, mà lúc này ở
phía trên đồng xu có thêm đường vân của một thanh thương.
Cả hai là cùng nguồn gốc, bây giờ Rachele xem như là "Họ hàng" của Loya.
"Được rồi, anh Karen, đừng để đồng xu rời khỏi cơ thể nó, nó cũng chỉ có thể
nghe theo lời của anh, nếu như nó dám không nghe lời thì anh Karen cứ gọi em
đến xử lý nó."
"Cám ơn ngươi, Loya."
"Anh Karen, chừng nào thì anh lại đến thăm em?"
"Chờ sau khi đánh trận xong, ta sẽ đến phòng làm việc của Không Gian Phong
Ấn để thăm ngươi."
"A, đánh trận? A, đúng rồi, em có nghe nói đến, có thần khí bị điều đi từ trong
không gian để viện trợ chiến trường, vậy thì anh Karen cứ yên tâm đánh trận,
lúc này em không nên nhắc đến việc đó, là do em không hiểu chuyện."
Pall cúi đầu xuống lần nữa, hé miệng: "Ọe..."
Giả vờ giả vịt cái gì, ta không tin ngươi không thể cảm giác được xung quanh
đây là doanh trại, năng lực thăm dò của ngươi không yếu như vậy!
"Gặp lại sau, Loya."
"Ừm, gặp lại, anh Karen, em chờ anh đấy."
...
Trong Không Gian Phong Ấn, Loya vốn đang ngủ trưa thì mở mắt ra, đứng lên.
"Thật tốt, không chỉ ngủ một giấc ngon lành, còn nhìn thấy anh Karen, hì hì,
anh Karen phải cố gắng lập công nha. À… không đúng, quên nói với anh
Karen, lần này trong mấy món Thần khí bị điều đi, có người đã hỗ trợ trong
phương án giải phẫu..."
Loya đứng người lên, bên trong váy lúc này có một thứ rơi xuống.
Cô cúi đầu xuống, nhặt lên, là một thanh thương bản mini.
"Hì hì, ta thấy ngươi cũng sắp chuyển nhà vào đây rồi."
...
Karen ngồi xổm xuống bên người Rachele, đưa tay đặt ở trên trán:
"Ta biết ngươi có thể nghe được lời ta nói, bây giờ ta ra lệnh cho ngươi kêu gọi
bản thể của Ngọn Thương Tội Lỗi, ngươi có thể làm tới trình độ nào cứ làm tới
trình độ nào."
Màu đen trong con ngươi Rachele khi nãy vừa tan đi lại khôi phục, một hình
chiếu ý thức xuất hiện ở phía trước cô ta, nó vô cùng cao, mà trong hình ảnh
bên còn có những điểm đen lít nhít.
Neo mở miệng nói: "Khu vực phòng thủ ở giữa dãy núi Zuma, cậu nhìn xem,
bên sườn núi là vị trí của trụ sở hậu cần tiếp tế."
Karen hỏi: "Những điểm đen này là..."
"Là Ngọn Thương Tội Lỗi cùng với công sự phòng thủ, những điểm đen kia là
tọa độ mục tiêu tấn công mà bọn hắn xác định cho Ngọn Thương Tội Lỗi, khác
biệt với những Thần khí khác, Ngọn Thương Tội Lỗi là Thần khí tấn công.
Kẻ địch bố trí Ngọn Thương Tội Lỗi ở tầng ngoài cùng của khu vực trung tâm
để bảo đảm sức tấn công cho việc phòng ngự.
Nếu như chúng ta không biết rõ tình hình tình mà đánh đến nơi đây, không biết
sẽ chết bao nhiêu người;
Không, xem như dưới tình huống đã biết trước, cũng cần phải trả một cái giá
cực lớn.
Vẫn may là bây giờ chúng ta có thể ảnh hưởng đến món Thần khí này, có thể
hoàn toàn điều khiển nó được không Karen?"
Karen lắc đầu, nói: "Không thể hoàn toàn điều khiển, nhưng có thể làm nó mất
đi hiệu lực trong một khoảng thời gian ngắn."
"Ai, là do ta quá tham lam." Neo phát ra một câu cảm khái.
Karen nói: "Có thể triển khai tập đoàn quân tấn công toàn quy mô, dùng chiến
thuật tiến công chớp nhoáng, cố gắng yểm hộ đưa một đội tinh nhuệ tiếp cận
đến khu vực trung tâm này."
Neo nhìn về phía Karen, lộ ra ánh mắt lúc Eisen nhìn thấy Richard khi ở ngoài
lều, vui mừng nhưng mất mát:
"Nói tiếp."
Karen mím môi: "Toàn bộ quá trình phải diễn cho tốt, nếu như ta là quan chỉ
huy của quân địch, sau khi xác nhận ý đồ tấn công của phe ta, sợ là sẽ cố ý để
lực lượng đột kích của chúng ta vào khu vực trung tâm, rồi lợi dụng sức mạnh
Thần khí để nhanh chóng tiêu diệt, từ đó đánh bại thế tiến công của chúng ta
trên toàn phương diện.
Bọn hắn sẽ không nghĩ tới Thần khí bên mình sẽ ngừng hoạt động trong thời
điểm quan trọng như vậy, mà lực lượng đột kích này nếu như có thể đánh vào
khu vực trung tâm, phá tan nó."
"Phương án tác chiến rất tuyệt." Neo nói, "Nhưng ta muốn bổ sung một chút,
quan chỉ huy dẫn đầu lực lượng đột kích này nhất định phải có kinh nghiệm tác
chiến phong phú, có năng lực quan sát chiến trường tỉ mỉ và nắm bắt cơ hội.
Dù gì cơ hội chỉ có một lần, nếu như lần này không thể thành công, kẻ địch phát
hiện Thần khí có vấn đề thì sẽ có thể chặt đứt sự liên quan giữa Thần khí và khí
linh.
Cho nên việc chọn ra người này sẽ có liên quan đến thắng bại của chiến dịch,
chúng ta nhất định phải …"
"Ngài đi đi."
Neo: "Ta không có lãng tai chứ? Nghe nhầm rồi à?"
Karen nhìn về phía Neo: "Không có ai thích hợp hơn ngài."
Neo bưng kín ngực, đau lòng nói: "Học sinh thời nay vừa học xong thì cũng
chưa kịp chờ đến khi thầy chết đói thì đã muốn chôn sống thầy luôn rồi?"
"Ta chỉ không muốn thấy ngài tự sát, cũng không phải không muốn thấy ngài
chết, ta đều có thể chết vì sự nghiệp Trật Tự, chỉ cần trường hợp và thời cơ thích
hợp, ngài cũng giống vậy."
"Nhưng bây giờ ta là tàn dư Ánh Sáng."
"Ngài cầm tiền trợ cấp của Trật Tự."
"À… "
"Tiền phúng điếu lúc tang lễ, cũng bị ngài lấy đi."
"Ta … "
"Đương nhiên, nếu ngài không muốn, ta có thể thay người, quan chỉ huy cũng
không thể sợ chết."
Neo cười, chỉ chỉ vào trán của mình, nói: "Cậu biết Giáo Hoàng Điên trong đầu
ta bây giờ đang gầm thét cái gì sao?"
"Hắn nói cái gì?"
"Hắn nói, chuyện này không phù hợp quy tắc, ở trong Thần chiến kỷ nguyên
trước, Thần Trật Tự là làm tiên phong cho Thần Ánh Sáng, đi vào nơi nguy
hiểm nhất để chém giết vì sự nghiệp của Ánh Sáng.
Hắn thấy ta sắp đáp ứng, bây giờ đang mắng ta vô dụng, ruồng bỏ tín ngưỡng,
làm bẩn Ánh Sáng, bôi nhọ truyền thừa …Philias đang khuyên hắn đây, Luther
thì còn châm chọc thổi gió."
Karen nói: "Thay ta nhắn một câu cho Giáo Hoàng Điên trong đầu của ngài."
"Ừm, cậu nói đi, ta sẽ truyền lời giúp."
"Nói cho vị Giáo Hoàng Điên của chúng ta biết,
Nói rằng:
Thế đạo này đã thay đổi rồi."