Pall rất là hưng phấn mà hít sâu một hơi, sau đó lông mày nhíu một cái, bởi vì ở
trong nhà, cô cũng không ngửi thấy được bao nhiêu mùi của Karen.
Điều này có nghĩa trong khoảng thời gian mình không có ở nhà này, cậu ta cũng
không có trở về nhà!
Điều này khiến cho Pall vẫn cảm thấy mình có trách nhiệm thay chắt chắt chắt
chắt gái "Chăm sóc" Karen lập tức có cảm giác nguy cơ rất nghiêm trọng:
Được rồi, ta không ở nhà thì cậu cũng không có nhà đúng không!
Pall rất có lòng tin trên phương diện định lực về nữ sắc của Karen, nhưng giống
như là dùng một sấp tiền quăng lên trên mặt bàn để thử lòng người vậy, lần thứ
nhất người khác không lấy, ngươi cũng không thể mỗi ngày đều quăng tiền ở
đó, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra vấn đề.
Dù gì thì đàn ông bắt đầu xấu đi luôn luôn bắt đầu từ việc không muốn về nhà.
Connor đẩy cửa ra, đi vào phòng ngủ, sau đó nằm ở trên giường lớn, cô bé mệt
mỏi, muốn đi ngủ.
Pall nhảy tới trên người Connor, dùng bàn chân vỗ vỗ mặt của Connor, nói với
cô bé:
"Đây là giường của Karen, ngươi có thể ngủ, nhưng ngươi phải đi tắm trước."
Vị chắt chắt chắt chắt rể kia của mình, có một bệnh thích sạch sẽ gần như cố
chấp đối với vệ sinh ở trên giường.
Mặc kệ về đến nhà mệt mỏi bao nhiêu, cậu ta đều muốn vào phòng tắm, sau khi
tắm rồi lên trên giường, có một lần cậu ta gần như mệt đến nỗi muốn hôn mê,
nằm dài trên giường, mình thuận miệng nói một câu: Không tắm rửa?
Sau đó cậu ta lập tức đứng dậy, cho dù hai mắt đỏ lên, vẫn đi tắm rửa như cũ.
Cái này khiến cho Pall áy náy rất lâu: A, ta thật đáng chết!
Connor ngồi dậy, đi đến chỗ ổ chó của Kevin, chuẩn bị nằm xuống.
Đã không được ngủ trên giường, thì đi ngủ ổ chó.
Ở trong mắt Connor, cũng không có quan niệm ngủ ổ chó là thấp hèn gì, quan
trọng nhất chính là, Kevin trong cảm giác của cô bé, không thấp hèn chút nào.
Pall thấy thế, đành phải nhảy xuống giường, đi đến trước mặt Connor, ra lệnh:
"Ngươi bây giờ là người, đi tắm rửa!"
Connor nằm ở trên đệm chó, nhìn xem Pall, Pall cũng nhìn cô bé.
Kevin ở bên cạnh ngoắt ngoắt cái đuôi, nhìn về hướng phòng tắm: "Gâu gâu
gâu!"
Connor vươn cánh tay ra, một làn sương trắng bắt đầu tràn ngập.
Pall lập tức hô:
"Ngươi biến thành bản thể là muốn phá nát nơi này à!"
Sương trắng thu hồi, Connor đứng người lên, cô bé cực kỳ không muốn đi tắm
rửa, nhưng cũng không muốn cùng Pall cáu kỉnh.
Connor đi vào phòng tắm, Pall đi theo tới, Kevin yên lặng đóng cửa phòng tắm
lại, sau đó trở về trong phòng ngủ, dùng chân chó mở tủ quần áo, tìm quần áo
Karen cho Connor mặc.
Cốt Long không thích mặc quần áo thiếu nữ, cô bé thích mặc quần áo cũ của
Karen.
Sau khi chọn xong quần áo, Kevin ngậm nó đặt ở trước cửa phòng tắm.
Sau khi làm xong, Kevin nhảy tới ngồi trên ghế salon phòng khách, đeo gọng
kính tơ vàng của mình lên, bắt đầu nhìn báo chí đặt ở trên bàn trà.
Ở trong phòng tắm, một thiếu nữ cơ thể trần truồng và một con mèo đen ngồi
xổm mặt đối mặt, phía trên là vòi nước nóng đang phun ra.
"Trước hết gội đầu, đến đây, dùng cái này."
Connor bắt đầu tắm rửa dưới sự chỉ huy của Pall.
Sau khi tắm xong, giống như một sự bình đẳng, Connor cũng giúp Pall tắm.
Cô bé cảm thấy đây là có nạn cùng chịu, nhưng Pall lại cảm thấy rất dễ chịu, dù
gì thì cô cũng là một con mèo thích sạch sẽ.
Sau khi cả hai tắm xong, Pall nhảy tới trên đầu Connor, ngưng tụ ra một quả cầu
lửa nhỏ để sấy khô lông, tiện thể giúp Connor cùng hong khô mái tóc.
Sau khi ra ngoài, Connor cầm lấy quần áo cũ của Karen đặt ở phía ngoài, mặc
vào.
"Chờ đến lúc đi sở nghiên cứu, cầm theo mấy món quần áo của Karen rồi cắt ra
cho ngươi mặc
Lúc trước mang theo mấy món, nhưng ở trong quá trình kiểm tra, có mấy lần
Connor phản ứng lộ ra bản thể, quần áo tự nhiên cũng nát theo.
Vừa nghe đến việc còn phải lại về sở nghiên cứu, trong mắt Connor toát ra vẻ
đau khổ, cô bé không thích cái chỗ kia, vô cùng không thích.
Pall an ủi nàng nói: "Ráng chịu đựng là tốt, đây là vì bữa ăn dinh dưỡng cho
ngươi."
Connor không để ý, trực tiếp trở lại phòng ngủ, nằm lên giường.
Pall nằm ở bên người cô bé.
Rất nhanh, Connor nghiêng mình, nhìn về phía Pall.
"Ngủ đi, bé con."
Connor đưa tay nhẹ nhàng cầm vào cái đuôi Pall, sau đó có cảm giác rất an toàn
mà nhắm chặt hai mắt.
Lúc trời tờ mờ sáng, cửa phòng bị mở ra, Karen đi đến.
Kevin lập tức buông báo chí, lấy kính mắt xuống, nhảy khỏi ghế sô pha, đi đến
trước mặt Karen.
Karen đưa tay sờ sờ cái đầu trọc của nó, một người một chó đã tạo thành một sự
ăn ý, hoặc là gọi một loại trò chơi ta giả bộ xem ngươi trở thành chủ nhân,
ngươi giả bộ xem ta là chó.
Đi đến phòng ngủ, đẩy cửa ra, trông thấy Pall và Connor đang ngủ say trên
giường, Karen không có đi vào quấy rầy, mà là trở lại phòng khách ngồi xuống
ghế sô pha, nhắm mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi.
Kevin yên lặng nằm nghiêng ở trên thảm, đặt tờ báo trên đất, tiếp tục xem báo.
Ngủ không đến ba giờ thì Karen đã tỉnh, dùng ngón tay nhẹ vuốt mũi của mình.
Phương thức tĩnh dưỡng quý giá và hữu hiệu nhất của nhân loại là giấc ngủ,
nhưng thứ dễ dàng bị nghiền ép nhất, cũng hầu như là nó.
Đứng dậy, đi vào phòng tắm, Karen tắm xong, đổi một bộ thần bào mới.
Chuyện tối ngày hôm qua có thể sẽ khiến cho phía trên xảy ra phản ứng dây
chuyền hay không, cái này Karen cũng không khống chế được, cũng lười đi suy
nghĩ, nhưng ít ra hôm qua người ta đã giúp mình bận bịu, mình phải đi một lần.
Đây không phải lễ nghi, đây là quy củ.
Ký túc xá ở ngay đối diện tòa nhà tổng bộ, Karen đi đến cổng trước tòa nhà.
Vừa tiến đến, anh đã cảm giác được không khí trở nên có chút kỳ quái.
Thần quan đi ngang qua bên người đều chủ động vấn an mình, nhìn giống như
trước đây, nhưng trong mắt, lại có thêm một sự xa cách.
Chỉ có điều là sự "Xa cách" này cũng không phải là nghĩa xấu, mà là bọn hắn
thật sự xem Karen có "Thân phận" khác biệt, thậm chí là "Vật chủng" tồn tại
khác biệt.
Lần này nhiệm vụ bảo an cho đoàn đại biểu của Sa Mạc Thần Giáo là do Karen
bố trí, điều động rất nhiều tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật, cũng điều ra không ít nhân
lực từ tổng bộ;