Dưới mông Duck giống như là gắn lò xo vậy, trực tiếp bật người lên: "Cha, ngài
trở về rồi."
Deron nhìn Duck một chút, theo thói quen khẽ nhíu mày, sau đó nhẹ gật đầu với
Duck, ông ấy vừa mới đi vòng qua vườn hoa đến trước cửa sổ phòng bếp nhìn
nồi đun nước một chút, sau khi xác nhận không có vấn đề lại đi vòng đến chỗ
cửa lớn mà bước vào phòng khách.
"Có việc gì thế, Duck?" Deron hỏi.
"Không, không có chuyện gì."
Deron nghi ngờ hơn, nhưng cuối cùng cũng không hỏi ra: Không có việc gì vào
trong nhà làm gì.
"À."
Deron đi vào phòng ăn, ông ấy muốn đi tìm kiếm sự bất ngờ mà vợ mình chuẩn
bị cho mình.
Về phần đứa con rể này... Ông ấy thật sự không thích.
Deron là một người cực kỳ quan tâm nguyên tắc, cho tới nay đều dùng chuẩn
mực đạo đức rất cao để nghiêm ngặt ước thúc và yêu cầu mình, mặc dù trong
quá khứ thì ông ấy đúng là có chút cổ hủ tuân thủ giáo điều, nhưng tác phong là
tuyệt đối chính phái.
Người con rể có thể để cho một người cha vợ chính phái như thế này cảm thấy
ngứa mắt, có thể thấy được cái người con rể như vậy cũng không có nhiều. Ông
Deron cũng không phải không nghĩ tới việc giúp đỡ con rể của mình một chút,
nhưng thiên phú bình thường, năng lực làm việc cũng bình thường, cứ thế mà
để mình muốn lôi kéo cũng không tìm được một chỗ nào để kéo lên, thậm chí
còn phải lo lắng khi gượng ép kéo lên một vị trí cao hơn, nó lại không xứng nổi
với chức vị, trực tiếp sụp đổ.
Thế nhưng là không có cách nào, ai bảo con gái mình thích nó chứ, nhất định
phải gả cho nó.
Chờ sau khi Deron rời khỏi phòng khách, Duck mới ngồi xuống một lần nữa,
sau đó lấy ra giọng điệu của trưởng bối: "Richard này, gần đây cháu rất bận rộn
công việc không?"
"Bận rộn chứ, việc rất nhiều, bận không làm xong."
"Đúng vậy, công việc của chúng ta đều bận bịu, nhưng người trẻ tuổi, vẫn là
phải cố gắng làm việc, thừa dịp còn trẻ nắm bắt nhiều thời cơ."
"Dượng nói đúng."
"Ừm, ha ha." Duck lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Duck cực kỳ thích Richard, lúc trước Richard còn nhỏ, mỗi lần đến nhà cha vợ,
Richard đều sẽ chủ động châm trà dời ghế cho Duck, sẽ còn chủ động nói
chuyện về trường học với ông ấy, giải quyết giúp ông ấy rất nhiều khoảng khắc
xấu hổ.
"A, đúng rồi!" Richard vỗ đầu một cái, "Cháu còn chở thêm một người nữa về,
Karen cũng tới, trực tiếp nói đến Karen thì tốt hơn."
"Karen cũng tới?"
"Thế nào?" Vừa lúc này Karen mở cửa đi vào.
Cái lò xo dưới mông của Duck lại khởi động một lần nữa, cả người vô ý thức
bắn lên: "Ngài Karen."
Karen mỉm cười nói với Duck: "Ngài Duck không cần khách sáo như thế, sẽ có
vẻ rất lạnh nhạt."
Duck là dượng của Richard, cũng là dượng của mình.
Huống hồ, trong nhận biết của Karen, con người của Duck còn thật đáng yêu,
nhiều lần lúc mình đến nhà Guman đều có thể gặp ông ấy một mình trốn trong
vườn hoa chỉ để hao mòn bớt thời gian nói chuyện trước lúc dùng cơm.
Ông ấy cực kỳ lo cho gia đình, vẫn luôn cố toàn lực duy trì trách nhiệm là một
người chồng người cha của mình, cho dù là năng lực của ông ấy rất bình
thường, có lẽ... Đây chính là dáng vẻ của một người đàn ông bình thường.
"Được rồi, ngài Bộ trưởng."
Duck chờ mãi đến khi Karen ngồi xuống trên ghế sô pha đối diện, ông ấy mới
ngồi xuống.
Trong lòng của ông ấy, cũng vô cùng thổn thức, người trẻ tuổi trước mắt này,
lần thứ nhất mình gặp mặt cậu ta ở đây, còn có thể dùng thân phận thẩm phán
quan của mình để chỉ đạo cậu ta một chút, thời gian dần trôi qua đến lúc gặp
mặt lại, thì mình phải chủ động mời thuốc, gặp lại, thì phải dùng kính ngữ, hiện
tại, phải gọi là ngài.
"Mọi người đang nói đến việc gì vậy?" Karen chủ động hỏi.
"Là như thế này, Karen..." Không đợi dượng của mình mở miệng, Richard chủ
kể lại việc ban nãy cho Karen.
Duck ngồi ở phía đối diện vẫn cứ nở một nụ cười gượng ép.
Karen nhẹ gật đầu, nói: "Vậy tính chất của việc này cũng không giống, có thể là
có người đã đem mấy khoản nợ khó đòi lên trên đầu của Thẩm phán quan Duck,
cũng là bởi vì bọn hắn biết quan hệ của ngài và nhà Guman, muốn để ngài hỗ
trợ tiêu tan những khoản này."
"Là như thế sao?" Duck mở to hai mắt nhìn.
Không phải nói người ở trong đơn vị có bối cảnh thì nhất định có thể sống tốt,
cũng không phải tất cả mọi người sẽ cố ý thuận theo, cố ý đào lỗ để ngươi nhảy
vào hoặc là đẩy ngươi ra gánh tội mới thật sự là trạng thái bình thường.
Cùng với việc nhà Guman vẫn luôn có danh tiếng khá tốt, ông Deron lại rất để ý
đến tiếng tăm, gia tộc Chủ giáo như thế này, thật đúng là không để người khác
phải sợ như nhà Naton trước đây.
"Như vậy đi, Richard, chờ sau khi trở về thì để Wilker đi hỗ trợ chuyện này một
chút, trách nhiệm nên là của ai thì của người đó, sự việc cũng sẽ được giải
quyết."
"Được rồi, ta đã biết." Richard cười đáp lại.
Duck cũng thở một hơi dài nhẹ nhõm, ông ấy rõ ràng, có câu nói này của Karen,
chuyện này xem như đã được giải quyết, mặc dù mình có thể sẽ ăn vào phê
bình, nói không chừng sẽ còn hàng đẳng, nhưng đại sự là không có, hắn cũng
không có tham ô.
"Kẹt kẹt..."
Cửa phòng sách bị mở ra, Eisen đứng ở cửa.
Richard "Vụt" một tiếng đứng người lên;
Lò xo không có biến mất, mà chỉ là chuyển sang người khác.
Ánh mắt của Eisen nhìn về phía Duck, Duck lộ ra nụ cười với Eisen, Eisen cố
gắng gật đầu một cái, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Richard, bỗng nhiên
bóp nắm đấm một chút.
Jerry trong cơ thể Richard cảm nhận được phản ứng của chủ, lập tức tiến vào
trạng thái chiến đấu... Không, là trạng thái chuẩn bị bị đánh.
Nhưng cuối cùng, Eisen hướng ánh mắt nhìn về phía Karen: "Karen, cậu tới
rồi."
"Đúng vậy, ngài Eisen."
Karen đứng người lên, chủ động đi về phía phòng sách, Eisen tránh người ra,
chờ sau khi Karen đi vào, đóng cửa lại.
"Cháu không có bị thương chứ?" Eisen quan tâm hỏi.
"Không có chuyện gì, không tính là chuyện gì lớn."
"Tối hôm qua, ông cũng có đi."
"Ừm, đúng vậy, bị bà ngoại kéo đi, ha ha."
"Ta thật ngoài dự liệu, thật, trong nhận biết của ta, ông ấy sẽ không làm loại
hành vi khác người này, nhất là gần nhất ông ấy vừa mới lên làm Chủ giáo."
"Ừm."
"Cho nên, ông ấy thật sự đã thay đổi, mà lại là thay đổi rất nhiều."
"Cậu, ngài là đang làm nền sao?"
"A..." Eisen há to miệng, một lát sau mới lên tiếng, "Rất rõ ràng sao?"
"Không rõ ràng, chỉ là không che giấu đủ."
"Hôm nay là sinh nhật của ông ấy." Eisen nói.
"Cháu cũng vừa mới biết, nhưng Richard và Duck có vẻ cũng không biết."
Vãn bối trong nhà không nhớ rõ sinh nhật của trưởng bối trong những gia đình
khác xem như một chuyện rất bình thường;
Nhưng không khí truyền thống gia đình của nhà Guman vẫn rất đậm, dựa theo
cách nhìn thế tục, hẳn là gia đình bảo thủ, Deron làm chủ gia đình, sinh nhật của
ông ấy thế nhưng là chuyện lớn trong năm của gia đình.
"Bởi vì đã rất nhiều năm ông ấy không mừng sinh nhật, sinh nhật của ông ấy,
vừa lúc là ngày giỗ của chị."
"A, thì ra là như thế này."