không học theo điểm tốt của ta?"
"Như vậy, nếu ngài biết trên người mình có khuyết điểm vì sao lại không khắc
phục?"
"Bởi vì ta cũng chỉ có mấy khuyết điểm này để trông cậy vào nó sẽ mang lại
niềm vui cho ta."
"Niềm vui cũng sẽ truyền nhiễm."
"A, xem ra là cậu đã nghỉ ngơi không tệ đâu nhỉ, bởi vì ta phát hiện chỉ khi
trạng thái tinh thần và cơ thể của cậu đang tốt, ngôn từ mới có thể sắc bén như
thế, cho nên ta vẫn là càng ưa thích dáng vẻ lúc cậu bị thương nặng, trông rõ
ràng vô cùng suy yếu nhưng vẫn kiên trì cắn răng chịu đựng."
"Ngài là đang nói bản thân mình sao, mỗi lần ngài nằm ở trong bệnh viện giáo
hội, uống nước xong còn cố ý chờ ta đi rồi mới để cho y tá tiến đến thay ga
giường mới."
"Sao cậu lại biết?"
"Mỗi lần đến bệnh viện thăm hỏi ngài, lúc đi ngang qua quầy trực y tá, các y tá
ở đó đều cực kỳ nguyện ý chia sẻ bệnh tình của ngài cho ta biết, vô cùng kỹ
càng."
"Xem ra bọn họ xem ta là trưởng bối mà cậu kính yêu và quan tâm nhất rồi."
"Vậy tốt nhất thì ngài nên chú ý an toàn của mình một chút."
"Ừm?"
"Trong số những trưởng bối kính yêu của ta, còn có thể đứng mà nói chuyện,
thật ra cũng không nhiều lắm."
Neo: "..."
"Chuyện kế tiếp, vất vả cho ngài rồi."
"Lời này của cậu nghe có vẻ quá khách sáo rồi đấy."
"Ừm, vốn cũng chỉ đang khách sáo một chút thôi."
"Công việc điều tra cụ thể để cho tên hầu nam của cậu phụ trách, còn việc trên
phương diện doạ dẫm bắt chẹt, thì ta sẽ phụ trách."
"Ta tin tưởng vào trình độ chuyên môn của ngài."
"Nhưng mà cậu phải chịu trách nhiệm hai chuyện, thật ra thì cũng chỉ là một
chuyện mà thôi, dù sao thì sau khi phía trên tiến hành truyền chỉ thị xuống thì
đây cũng chẳng phải việc gì lớn."
"Ta sẽ phụ trách bên phía Đoàn trưởng Daan, đợi chút nữa ta sẽ đi tìm ông ta để
báo cáo công việc."
"Ừm, đúng, cậu phụ trách tốt cái đó là được rồi, ở chỗ của ông ta mới có mục
đích thật sự, mà mục đích, chính là ích lợi. A, cái này thật sự là một nhiệm vụ
làm người ta vui sướng, nếu là trước đây thì vốn không cách nào tưởng tượng ra
được, có lẽ đây chính là ý nghĩa của sự phấn đấu nhỉ?"
"Đây chỉ là thủ đoạn."
"A đúng, ta quên rằng cậu còn có mục tiêu càng hùng vĩ hơn, nhưng trong một
vài thời điểm, không cần phải sống một cách mệt mỏi như vậy, cậu nên học hỏi
ta nhiều một chút, như vậy mới có thể nhẹ nhõm."
"Nếu như ngài nguyện ý, chúng ta trước tiên có thể nghiên cứu thảo luận một
chút về cái đề tài ai sống thoải mái hơn đấy."
"Được rồi, ngậm miệng đi."
Lúc này, từ trong bầu trời bay có một con quạ đen bay xuống, đáp lên bờ vai
Karen.
Karen đưa tay bắt lấy, mở ra.
"Đoàn trưởng Daan muốn gặp ta."
Neo nói: "Theo lý mà nói, ông ta hẳn là đợi ở một chỗ, chờ cậu chủ động đi qua
báo cáo tình huống, bây giờ ông ta lại chủ động tìm cậu, vậy thì có khả năng có
những chuyện khác cần cậu phụ trách đi làm."
"Chắc là vậy rồi." Karen cười cười, "Trước lúc dặn dò ta đi làm những chuyện
khác, chắc là sẽ nói tin tức chính thức về tổ chuyên án cho ta."
"Ha ha, chắc vậy, công hàm chính thức không xuống nhanh như vậy, nhưng nếu
sau khi ông ta báo cáo lên mà phía trên gật đầu, gần như đã xác định chắc chắn
chỉ còn thiếu một phần quy trình mà thôi."
"Ừm, được rồi, ta đi gặp Đoàn trưởng Daan trước, ngài tiếp tục làm việc."
"Không có việc gì, nơi này tạm thời giao cho Alfred phụ trách là được, ta phải
đi đến đại sứ quán trước để gặp thần quan ngoại trú của chúng ta một chút, tên
là Lenos đúng không nhỉ."
"Ta đã từng gặp."
"Là người thế nào?"
"Hắn có lẽ cũng không thích nhận hối lộ."
"Ừm?"
"Nhưng hắn sẽ không từ chối nhận hối lộ, sẽ cho ngài một chút thể diện."
"Vậy là tốt rồi, ta còn thực sự lo lắng đụng phải một người công chính liêm
minh đấy, có hắn trợ giúp, hiệu suất khi ta doạ dẫm bắt chẹt cũng sẽ cao hơn, ta
chuẩn bị để hắn nhập cổ phần đấy."
"Tùy ngài, dù sao thì chúng ta cũng chia lợi nhuận rồi."
"Vậy trước hết cho ta đi nhờ một chuyến xe chứ? Ngồi xe ngựa hơi chậm, trì
hoãn việc điều tra, cậu hiểu mà, thời gian chính là phiếu điểm."
Karen nhìn về phía Auggie, Auggie không nói gì.
Lập tức, Karen đưa tay bắt lấy cánh tay Auggie, Neo thấy thế, đưa tay bắt lấy
một bên khác.
"Đi đến đại sứ quán trước." Sauk hi Karen nói với Auggie xong thì nhìn về phía
Neo, "Chú ý giữ ấm."
"Ừm?"
"Vù!"
Cất cánh.
...
"A, Bộ trưởng Neo thân yêu, rất vinh hạnh có thể nhìn thấy ngài, ta nghĩ, ngài
nhất định là vì lần tổ chuyên án chuyện điều tra này mà tới, xin yên tâm, bên
phía đại sứ quán chắc chắn sẽ dốc toàn lực để hỗ trợ công việc của Đòn Roi Kỷ
Luật các vị.
Ngài muốn uống chút gì không, ta để thư ký của ta chuẩn bị, rượu đỏ hay là cà
phê?"
"Vậy thì, có nước nóng không?"
...
"Ngươi là cố ý, đúng không?"
"Đúng vậy, ta tăng thêm độ lạnh ở phía bên kia, ta vốn cho rằng hắn sẽ không
chịu đựng nổi, nhưng ta không nghĩ tới hắn chịu lạnh tốt ngoài ý muốn, cho nên
cho hắn thêm một chút hơi thở của ta."
"Tại sao phải làm như vậy?"
"Ta là cảm thấy nếu trêu đùa hắn thì ngươi sẽ rất vui."
"Ngươi đang lấy lòng ta?"
"Xem như thế đi."
"Được rồi, lần sau không thể làm như thế này nữa."
"Vậy ngươi có vui hay là không?"
"Thật ra, cũng không có vui đến mức giống như trong tưởng tượng của ngươi."
"Cần ta giúp ngươi xuống dưới sao?"
"Không cần, bây giờ ngươi có thể đi tìm mẹ của ngươi, ta cảm thấy giữa cả hai
cần nói chuyện với nhau một chút."
"Ta có nói chuyện với bà ấy thì cũng không có kết quả gì."
"Không nhất thiết phải có kết quả thì mới nói chuyện với nhau, nhiều khi chỉ là
để sau này bản thân không thấy tiếc nuối."
Karen đi xuống sườn núi, Auggie không có mang theo anh bay trở về bệnh viện
cũng chính là phòng làm việc tạm thời của tổ chuyên án, mà là bay đến một bờ
sông, bởi vì con Tê Giác Sấm kia đang đứng ăn cỏ ở đó.
Đoàn trưởng Daan thì ngồi ở bên bờ sông, nhìn về dòng nước sông màu đen đặc
thù của thế giới dưới đất đang chảy.
Karen đi xuống: "Thưa Đoàn Trưởng."