So với việc ngay từ đầu đã áp dụng biện pháp bạo lực để khuất phục, trước hết
dụ dỗ sau đó lại dạy dỗ chắc chắn sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Thật ra bản thân Auggie là ví dụ điển hình cho việc bị dạy dỗ thành công, sau
khi trưởng thành thì trong lòng chỉ muốn chạy trốn, nhưng không nghĩ đến việc
muốn trả thù, mà từ đó có thể thấy được, cô ta cũng có cảm tình đối với Trật Tự
Thần Giáo.
Đây chính là sự khác nhau giữa nô lệ và vật nuôi, bọn chúng đều sẽ khát vọng
tự do, nhưng cái trước sẽ có ý muốn giết chủ, cái sau thì nhạt hơn rất nhiều.
Mà đối với Karen mà nói, trước hết lừa gạt vào trong tay của mình, để Thần
Giáo xác định quan hệ cộng tác, sau khi lấy được tài nguyên nuôi dưỡng được
cung cấp định kỳ thì mình có thể ném con Cốt Long nhỏ này cho hai vị "Thuần
thú sư" ở trong nhà để dạy dỗ.
Một cái Pall, một cái Kevin, Karen cảm thấy vốn cũng không cần đến lượt mình
phí công lo lắng, cả hai nhất định có thể giúp mình dạy dỗ Cốt Long thành bộ
dáng mình muốn.
Dù sao thì một vị là Tà Thần, bây giờ không có năng lực đánh nhau, năng lực
trên phương diện khác ngược lại cũng rất đáng giá để tín nhiệm, ở trong mắt nó,
xem như là loại Long tộc mạnh mẽ trong kỷ nguyên trước, đều không có gì
khác biệt với cừu non nhốt trong chuồng;
Pall thì càng không cần phải nói, cô còn có thể "Thuần hóa" Tà Thần để làm
chó cưỡi.
"Thần phục với hắn đi, ngươi có được thời cơ để trưởng thành thật sự, biến
thành Long tộc hoàn chỉnh!"
Karen không biết phu nhân Anser cuối cùng đã tâm sự chuyện gì với con gái
của mình, nhưng không thể nghi ngờ rằng bây giờ Auggie lộ ra vẻ cảm tính hơn
so với lúc trước.
Cô ta chắc cũng không nguyện ý làm vậy, cũng không muốn để con Cốt Long
này lại đi theo con đường cũ của mình, nhưng cô càng rõ ràng hơn rằng cái việc
này đã không thể nào thay đổi được, chẳng bằng để con Cốt Long nhỏ này ít
chịu khổ một chút.
Karen có thể nhìn ra vẻ áy náy ẩn giấu bên trong mắt rồng của Auggie, chỉ là
trong lòng của anh cũng không có cảm giác gì.
Trừ một vài ngoại lệ đặc biệt cực đoan, thật ra phần lớn người đều sẽ chịu sự
ảnh hưởng của cảnh vật xung quanh, Karen cũng không ngoại lệ.
Mặc dù thành phố York trong văn học chủ nghĩa hiện thực thường thường mang
theo sắc thái trắng và xám, xã hội loài người có đủ loại mâu thuẫn, nhưng nó
vẫn là một nơi mà nền văn minh bao trùm như cũ.
Nhưng ở nơi này của Địa Huyệt Thần Giáo, thì tràn ngập sự giết chóc chủng
tộc, nhìn như tất cả có được văn minh, thật ra chỉ cần đâm nhẹ một cái, máu me
man rợ đã chảy tràn ra ngoài.
Trên thực tế thì khái niệm "Người" ở chỗ này đã cực kỳ thiếu thốn, trên bản
chất thì thật ra nơi này là một trường đấu thú cỡ lớn.
Ngươi không cách nào hi vọng xa vời rằng một người có thể đứng trong trường
đấu thú mà tiếp tục duy trì vẻ nhân từ và khiêm tốn... Huống hồ, Karen chưa
từng cảm thấy mình thật sự có được hai loại phẩm chất cao thượng này.
Nhưng mà cảnh tượng thuận lợi bên trong dự đoán cũng không xuất hiện, Cốt
Long bây giờ mặc dù đã hoàn toàn bị giam cầm, nhưng đối mặt với lời kêu gọi
đầu hàng từ phía Auggie, nó vẫn ngẩng cái đầu cao ngạo của mình lên, bên
trong miệng phát ra một âm tiết không được lưu loát:
"Gia súc."
Đây là đang nói với Auggie.
Trong chốc lát, Auggie mặc dù có cơ thể cực kỳ cao lớn, nhưng lúc này lại
giống như bị điện giật, một cảm giác cực kỳ xấu hổ hiện ra từ sâu trong linh
hồn.
Bàng hoàng, tự trách, lúng túng…. Đến cuối cùng, biến thành cuồng nộ triệt để.
Nhưng sự cuồng nộ này không phải nhằm vào con Cốt Long sỉ nhục mình, bởi
vì cô ta vậy mà từ từ xoay cái đầu rồng khổng lồ về phía Karen.
Trong lòng Karen kinh ngạc, có vấn đề.
Anh có thể tin tưởng Auggie cảm tính, nhưng tuyệt đối không cho rằng, là một
con rồng bên cạnh Người Cầm Roi, cô ta sẽ không biết làm gì khi đối mặt với
trường hợp này, phải biết rằng trong lòng của cô ta vẫn luôn e ngại, đối với
Người Cầm Roi, đối với Đòn Roi Kỷ Luật, sự e ngại mãnh liệt đối với Trật Tự
Thần Giáo.
Nhưng bây giờ, cô ta lại giơ móng vuốt lên, chuẩn bị tấn công Karen.
Cô ta bị khống chế.
Thiên Mị bắt đầu nhanh chóng vỗ cánh mang theo Karen kéo giãn khoảng cách,
mà bản thân Karen trong lúc lui lại thì đồng thời hướng ánh mắt nhìn về phía
con Cốt Long kia.
Con Cốt Long vừa mới ra đời này, vậy mà có thể điều khiển Auggie đã trưởng
thành?
Trong lòng mặc dù có rất nhiều nghi ngờ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến
động tác tiếp theo của Karen, anh giơ tay lên, nắm thành đấm.
Vốn dĩ từng ngọn gai hình chóp đang giam giữ Cốt Long kia dưới sự điều khiển
của Karen nên càng chèn ép điên cuồng và dữ dội hơn, mặc dù không biết
nguyên nhân cụ thể, nhưng Karen cũng không muốn đối mặt với một con Băng
Sương Cự Long trưởng thành có can đảm thật sự ra tay với mình, mặc kệ như
thế nào, trước tiên cứ "Bóp chết" con Cốt Long kia mới là quyết định sáng suốt
nhất.
Giết nó, Auggie có lẽ sẽ giải trừ khống chế mà khôi phục bình thường.
Về phần tổn thất vì mất đi con Cốt Long này, Karen vẫn luôn cực kỳ tỉnh táo,
bản thân mình an toàn mới là điều căn bản nhất của lợi ích.
Nhưng mà, trong lúc Karen ra tay thì Auggie đồng thời cũng ra tay rồi, chỉ thấy
cô ta mở ra miệng rồng phun ra một luồng băng sương, thuật pháp đang được
Karen sử dụng cứ thế mà bị đóng băng.
Con Cốt Long kia cũng bị đóng băng ở bên trong, nhưng cũng tương đương với
sự an toàn được bảo đảm.
Thậm chí, Karen còn trông thấy bên trong đôi mắt của Cốt Long, xuất hiện vẻ
trêu tức, tựa như đang giễu cợt Karen tiếp theo sẽ gặp phải kết cục thê thảm.
Quả nhiên, sau khi bảo đảm Cốt Long an toàn, thân hình khổng lồ của Auggie
bắt đầu xoay chuyển một lần nữa, lập tức, một cái đuôi rồng quét về phía Karen.