Nam Thành phố York.
Một tòa kiến trúc kiểu cũ, tòa nhà chiếm diện tích rất lớn, nhưng tầng lầu cũng
không cao, so sánh với tòa cao ốc giáo vụ của Trật Tự Thần Giáo ở phố Ngô
Đồng, thì hoàn toàn không phải cùng một bậc, ánh mắt nhìn từ ngoài vào, đều là
từng căn phòng thấp kém lít nha lít nhít mà xếp với nhau thành một khu ổ
chuột.
Trên thực tế, nơi này vốn không thuộc về địa phận của Thành phố York, trước
kia là một khu vực của người Chaser để lại nhưng cùng với sự mở rộng không
ngừng của đô thị, nơi này cũng bị gộp chung vào, nhưng ở nơi này đã dần dần
trở thành nơi căn cứ của những kẻ phá sản và nghèo túng.
Chính phủ của Thành phố York mấy lần muốn cải tạo lại khu vực này nhưng
vẫn không tìm ra được bất cứ phương án thích hợp nào, cũng vì thế nên rất
nhiều chính trị gia tham gia tranh cử đều sẽ lấy việc cải tạo khu vực này ra để
mà hứa hẹn.
Chỉ là thị trưởng tiền nhiệm từng một lần trong lúc uống rượu say mà nói ra một
câu như vậy: Một cái thành phố cũng giống với một cái nhà vậy, dù sao thì vẫn
phải cần có một cái nhà vệ sinh.
"Cao ốc giáo vụ của Luân Hồi Thần Giáo thật là giản dị đấy." Karen nhìn tòa
nhà ở phía bên đường mà nói.
"Bọn họ thích mấy chỗ như thế này, thích những người vừa tuyệt vọng vừa chết
lặng ở đây, bởi vì loại người này đã cảm thấy tuyệt vọng đối với cuộc sống hiện
tại, càng muốn tin tưởng rằng mình sẽ có cơ hội để sống tốt đẹp hơn ở kiếp sau,
rất liên quan đến giáo nghĩa của bọn họ, cũng thích hợp để bọn họ thu nhận
thêm tín độ."
"Cái này cũng là đáp ứng yêu cầu lẫn nhau mà ra." Karen nói, "Ít ra như vậy
cũng có thể giúp cho cuộc sống của họ có thêm một chút hy vọng."
Neo nhẹ gật đầu, nói: "Ừm, nói vậy cũng đúng, nhưng cũng sẽ bởi vậy mà để
cho tinh thần của con người ta thêm ủ rũ và đồi phế."
"Cảm nhận của đội trưởng đối với Luân Hồi Thần Giáo rất kém sao?"
"Bên trong tất cả giáo hội chính thống, ta ghét nhất chính là nó, đơn giản là bởi
vì người như ta, dù cho không biết mình bây giờ đang sống vì cái gì nhưng cũng
sẽ tiếp tục cố gắng mà sống sót, mà không phải nằm xuống để chập nhận số
mệnh, đi chờ mong cái kiếp sau gì đó.
Nếu ngay cả kiếp này đều sống một cách mơ màng, thì kiếp sau làm sao có thể
tỉnh táo?"
Neo cầm lấy một chai rượu đỏ ở phía sau, đưa lên miệng uống một ngụm: "Cố
gắng để sống tốt hơn, nói không chừng đến một ngày nào đó, ta có thể tìm đến
mục tiêu sống của mình, cậu thấy có đúng không?"
"Đúng vậy, đội trưởng. Ta cảm thấy, vào bất cứ thời điểm nào, cứ cố gắng sống
một cách nghiêm túc, mãi mãi cũng sẽ không sai."
"Nếu cậu không uống rượu thì đằng sau còn có đồ uống đấy, tự mình đi lấy."
"Đội trưởng, chiếc xe này, không cần phải trả lại sao?"
"Nhiệm vụ chỉ là tạm dừng, cũng không phải kết thúc, chiếc xe này bây giờ vẫn
còn là vật dụng thuộc về nhiệm vụ, không có việc gì."
"A, là như vậy sao."
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mấy ngày sau chúng ta sẽ tiếp tục cái nhiệm
vụ bảo vệ kia, chỉ là lần đàm phán sau, chắc hẳn có thể sẽ nhanh hơn nhiều, nói
không chừng chỉ cần nửa ngày, a không, có lẽ chỉ cần đi ngang qua bàn họp rồi
ký một cái tên là xong rồi."
"Vậy thì tốt rồi, có thể nhận phần thưởng của nhiệm vụ."
Neo vỗ vỗ tay lái, nói: "Ta vẫn muốn mô phỏng một chiếc xe giống nó, nếu có
nó thì rất nhiều chuyện sẽ thuận lợi hơn nhiều."
"Đúng là như vậy."
"Trước lúc làm nhiệm vụ, ta đã xem xét rõ ràng các bộ phận cấu tạo của nó,
phương diện khác đều dễ nói, chỉ có các dụng cụ trận pháp ở trong thì có giá
khá đắt đỏ."
"Chờ đến lúc lấy được tiền từ vụ bán khống kia, đội trưởng sẽ có phiếu điểm để
chế một chiếc ngay."
"Ừm, ta quả thật cũng dự định như thế."
Lúc này, Neo nhìn về phía đối diện bên đường, một đám người thần bào có in
trận pháp ở trên đã xuất hiện, bọn họ vừa bước đi vừa tiến hành ngâm xướng
trận pháp, nếu như có thể từ trên trời nhìn xuống phía dưới, có thể trông thấy
bóng dáng của bọ họ khắp bốn phía xung quanh cao ốc giáo vụ.
Neo có chút bất đắc dĩ mà lắc đầu, khởi động xe, quẹo ra phía bên ngoài.
"Toà cao ốc giáo vụ này sắp bị trận pháp "Trật Tự Vương Tọa" phong tỏa, điều
này cũng có nghĩa rằng nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chúng ta đã không
còn thời cơ để kiếm ít chỗ tốt rồi."
Cái trận pháp này đã từng xuất hiện phía trên bầu trời của Phố Mink, chỉ vì
muốn giam cầm một người, nhưng cuối cùng, chỉ bởi vì một câu nói của người
đó, trận pháp lại chủ động gỡ bỏ.
Ngừng xe lại, Neo nhìn một tòa nhà cao tầng ở phía bên cạnh, hỏi: "Đã học
xong Hắc Vụ Hành Trình chưa?"
"Học xong rồi." Karen nói.
"Học lúc nào vậy?"
"Những ngày này nếu vừa có thời gian thì học tập rồi thử nghiệm một chút, cảm
giác rất khó, nhưng cuối cùng cũng có một ít hiệu quả."