Một đám thần quan thông tin ngồi ở bên cạnh có biểu cảm vô cùng phong phú,
vị Phó tổ trưởng vừa nhậm chức này khi nãy có thể nói là phát huy khả năng
diễn xuất của bản thân đến mức cực hạn, từ lúc mắng Đoàn trưởng Đoàn chính
quy số 12 là một cái đầu heo cho đến bây giờ tủi thân yếu đuối cứ ngỡ như chỉ
cần gió mạnh một chút là sẽ ngã, hoán đổi vô cùng tự nhiên.
Đương nhiên, chuyện làm cho bọn họ cảm thấy rung động nhất vẫn là thân phận
Phó tổ trưởng …con gái nuôi của Đại tế tự.
Một lãnh đạo trẻ tuổi được cất nhắc lên vị trí luôn luôn dễ để cho thuộc hạ bắt
đầu nghi ngờ thân phận trước đây, mặc dù quân đoàn đánh trận ngổn ngang
nhiều việc, nhiệm vụ của tổ thông tin thật ra cũng rất quan trọng, mà dù sao
cũng không cần ra dã ngoại để rèn luyện, trong lúc chiến tranh cũng không cần
ra khỏi doanh trại mà là tiếp tục giữ vững cương vị, cũng bởi vậy, ngồi lâu trên
ghế sẽ tự nhiên trò chuyện tán gẫu một số chuyện thị phi.
Cũng ví như vị Phó tổ trưởng mới nhậm chức này, vốn là quan hầu đi theo bên
cạnh Quân đoàn trưởng, bây giờ lại được cất nhắc tới vị trí này, rõ ràng là được
xem như bảo bối mà che chở, nói không chừng đây chính là một cô tình nhân
điêu ngoa của Quân đoàn trưởng.
Thần quan cũng là người, là người, thì khó tránh khỏi sẽ có một chút hành vi cố
định theo thói quen, đều thích đem quan hệ lợi ích giữa những người khác phái
mà bản thân không thể nào hiểu được tổng kết thành quan hệ trên giường.
Nhưng mà sau khi nghe được màn tự giới thiệu của tiểu thư Dinah, phản ứng
đầu tiên trong đầu của những thần quan tổ thông tin này đó không phải là phủ
định quan hệ tình nhân giữa Dinah và Quân đoàn trưởng, mà là càng cho rằng:
A …thì ra Quân đoàn trưởng là con rể của Đại tế tự.
Đây là một sự “thức tỉnh” ngộ ra chân lý, từ đó trái lại có thể giải thích được tốc
độ thăng chức điên cuồng của Quân đoàn trưởng, Quân đoàn trưởng nhà mình
trẻ tuổi và có triển vọng đến vậy, bị Đại tế tự nhìn xem trọng mà gả con gái nuôi
cho thì cũng là chuyện đương nhiên.
Bên phía đầu dây trận pháp truyền tin kia, Daan mỉm cười:
"Được rồi, Dinah, bây giờ con cũng đã lớn, hơn nữa còn ở trong quân ngũ, quân
nhân thì không thể tùy tiện rơi nước mắt.”
"Vâng thưa chú, con đã biết."
Dinah không còn rơi nước mắt, nhưng vẫn duy trì tần suất nức nở như cũ.
Daan chưa hề nói đến chuyện của Pierre, Dinah cũng không có hỏi theo nên xử
lý Pierre như thế nào để mình hả giận.
"Nói cho Quân đoàn trưởng của cháu, lần này hắn làm cực kỳ tốt, chúng ta sẽ
đánh giá lại sức chiến đấu quân đoàn của hắn."
"Cháu sẽ nói cho Quân đoàn trưởng, thưa chú Daan.”
"Ừm, tốt, trước hết như vậy đi, Dinah, chú ý an toàn."
"Chú cũng thế.”
Kết thúc truyền tin.
Dinah lấy khăn giấy đặt ở trên bàn, lau lau mặt mình, sau đó quét mắt nhìn về
phía bốn phía, đám thần quân lập tức lấy lại tinh thần, bắt đầu cúi đầu tiếp tục
công việc.
Chờ đến khi Dinah rời khỏi phòng truyền tin, mọi người lập tức ngẩng đầu, bắt
đầu chụm đầu “xì xào”.
Dinah đi vào lều của Đoàn trưởng, Neo và Muri đã rời đi, Karen ngồi trên ghế,
trong tay bưng một ly nước đá.
"Ngươi …."
Dinah đi đến trước mặt Karen, nhìn chằm chằm anh.
Trong lúc chửi nhau với Pierre, đầu óc Dinah rất nóng nảy, nhưng đợi đến khi
nói chuyện với chú Daan, bỗng nhiên cô kịp phản ứng mục đích mà Karen đề
bạt mình tới vị trí này!
Mặc dù đã hiểu nhưng cô vẫn là tiếp tục diễn trò xiếc trước mặt chú Daan.
Cô không có trực tiếp lôi chuyện Pierre nhục mạ mình ra, mà là nói hắn bất kính
đối với những binh sĩ tử trận.
Cái này thật ra cũng đang nói rõ cho Daan biết, tổn thất và chiến quả của quân
đoàn Đòn Roi Kỷ Luật lần này, tuyệt đối không có vấn đề.
Pierre cho rằng tổn thất này là bịa đặt, Daan sẽ không cho rằng nó hơi phóng đại
quá sao?
Dinah càng không ngừng hít sâu, bộ ngực nhỏ chập trùng một hồi.
Mình hoàn toàn bị tên trước mắt này đùa bỡn!
Nhưng cái thằng này thế mà còn có thể thảnh thơi ngồi đây uống nước, còn thổi
thổi ly nước đá, trong ly nước của ngươi còn đang có viên đá nổi lềnh bềnh,
ngươi thổi cái quỷ gì đấy!
Nhưng những lời này cô ta cũng không dám nói ra trước mặt Karen, lúc trước
coi như chửi rủa trong im lặng, cũng đều là quay lưng về phía Karen. Trong
phương diện e sợ Karen, thật ra cô ta có tiếng nói chung với Philomena.
Karen đặt ly nước xuống, cẩm lấy một phần văn kiện bắt đầu nhìn xem, ngỡ
như hoàn toàn không nhìn thấy có người đang đứng trước mặt mình.
Nói cho cùng, trong lòng Karen vẫn có chút ngượng ngùng, đối với chuyện này,
anh không có cách nào hoàn toàn lơ đễnh giống như Neo.
Phải biết rằng, trước kia lão chó săn Neo vì tăng sự nổi tiếng của tiểu đội nhằm
thuận tiện tiếp nhận càng nhiều nhiệm vụ tốt, không tiếc tự mình ra mặt bố trí
lời đồn giữa đội viên và công chúa đảo Ám Nguyệt, cái gì mà công chúa ôm
bụng lớn lên thuyền trở về.
Nhưng mà, Karen cũng không có cách nào khác, mâu thuẫn đấu tranh với cấp
trên cũng là một sự kiêng kị, càng đừng đề cập đến ở trong quân ngũ, khi ngươi
ra mặt tố cáo đồng đội mình với cấp trên, thật ra trong mắt của cấp trên… ngươi
cũng chẳng phải là người tốt lành gì. Nhưng hết lần này tới lần khác Pierre là
người phụ trách tập đoàn quân thứ 9, nói chính xác thì hắn có quyền chỉ huy đối
với quân đoàn của mình, cho nên Karen không có cách nào dàn xếp ổn thỏa
hoàn toàn, vấn đề của Pierre là nhất định phải giải quyết, càng kéo dài về sau,
thì càng dễ dàng xuất hiện vấn đề càng lớn hơn.
Để Dinah đi dâng tấu chương bẩm báo là lựa chọn thích hợp nhất, cũng là
phương thức đấu tranh thích hợp nhất.
"Quân đoàn trưởng Daan nói ngài ấy sẽ đánh giá lại sức chiến đấu của quân
đoàn chúng ta."
Karen nghe vậy, để văn kiện xuống, nhẹ gật đầu.
Câu này có ý là thiết lập lại quyền chỉ huy và phụ thuộc giữa quân đoàn của
mình và tập đoàn quân thứ 9.
Daan không có khả năng bởi vì hai Quân đoàn trưởng thuộc hạ cãi nhau bất
hòa, bởi vì con gái nuôi báo cáo với mình mà trực tiếp khai trừ, điều Pilger đi,
chỉ huy chiến tranh không phải là trò đùa như vậy.
Mà cân nhắc chiến lực là một sự làm nền, ý là về sau có thể sẽ tách quân đoàn
Đòn Roi Kỷ Luật ra khỏi tập đoàn quân thứ 9, để Karen có tính tự chủ cao hơn.
Đối với Karen mà nói, như vậy đã đủ rồi.
Karen mở miệng nói: "Dùng giọng điệu hoà hoãn mà báo cáo đơn giản và hoàn
chỉnh là được rồi."
"Ngươi …."
"Đương nhiên, ngươi tiến bộ hơn trước nhiều, nếu là ngươi trước đây, trước khi
vào trong lều thì sẽ la to lên, đúng không?"
"Ta … "
"Sự tiến bộ lần này đáng để cổ vũ, đoán chừng những chú bác của ngươi cũng
không quá ưa thích ngươi bộc lộ nội tâm cho họ biết, bọn hắn cần một người
đời sau đơn giản hơn, là một cái bình hoa, một cái bình hoa hiểu chuyện."
"Bình hoa…"
"Phải nhớ kỹ loại cảm giác này, học được cách ngụy trang, chỉ có như thế,
ngươi mới có thể có được nhiều sự tự do hơn, mới sẽ không bị ném vào trong
thế giới nhỏ bé để đi xây dựng một cái xã hội mẫu hệ."
"Là … là như thế này sao …."
"Từ từ sẽ đến, đừng nóng nảy, ngươi đã tiến bộ cực kỳ nhanh."
"A, được, ta đã biết."
"Công việc của tổ thông tin, ngươi phụ trách, nó là con mắt và lỗ tai của quân
đoàn chúng ta, ngươi phải coi trọng."
"Vâng, đã rõ!"
"Ừm, tốt, ngươi mau đi đi."
"Được rồi!"
Dinah đi ra khỏi lều chỉ huy, sau đó cô bỗng nhiên dừng bước lại, nghi ngờ nói:
"Ta …sao ta lại đi ra như thế này?"