Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Uông?"

Kevin ngồi ở vị trí kế bên tài xế nhìn về phía Karen đang lái xe.

"Có lẽ ta có thể đoán được ông ta đã đi đâu, tính toán thời gian, cũng đã đến rồi,

vốn dĩ ta đã quên... Cũng không thể tính là quên, chỉ là nhớ kỹ và không nhớ kỹ

cũng chẳng có gì khác nhau, thân phận của ta bây giờ, cũng không cần phải liên

lụy quá nhiều với bên phía tàn dư Ánh Sáng kia, dù gì thì có một vị đội trưởng

như vậy ở bên cạnh thì cũng đã đủ nguy hiểm rồi."

Kevin cái hiểu cái không mà vươn đầu chó về phía trước, lắc lư cái đuôi mấy

lần, cọ lên chỗ ngồi phía sau.

Karen lái xe đến phố Apple, dừng trước hai căn biệt thự của Piaget, hai căn biệt

thự vốn bị hư hao đã được tu sửa xong, vườn hoa cũng đã chăm sóc lại.

Mặc dù Piaget đi theo Bede đến Bích Thần Giáo để tìm kiếm con đường của

mình, cái người này, bây giờ xem như đang trong trạng thái "Mất tích", nhưng

cha của Piaget vẫn là quan viên cao cấp của Ruilan như cũ, không có khả năng

để cho hai căn nhà này trở thành "Phế tích".

Dù gì thì giá nhà ở khu vực phố Apple, cũng không cho phép xa xỉ như thế.

Trước hết Karen sờ lên chiếc nhẫn, biến thành bộ dáng của Pavaro, sau đó dắt

theo Kevin xuống xe, giống như là đang dắt cho đi dạo vậy, đi dọc theo con

đường phía trước hai ngôi biệt thự.

Một đêm kia, mình dẫn đám người của Zich tiến tới vây quét đám tàn dư Ánh

Sáng này, trưởng lão Doc của đám tàn dư Ánh Sáng vì bảo vệ cho hai học trò

của mình, sử dụng Tháp Ánh Sáng để cùng liều mạng với Zich, cuối cùng bỏ

mình.

Nhưng ông ta lại bảo vệ thành công hai học trò của mình, cả hai bị trọng thương

rồi sau đó được giấu trong lòng đất dưới một căn biệt thự để chữa thương.

Thời điểm lúc trước, Karen còn từng nghĩ tới có nên tìm cơ hội đào bọn họ lên

hay không, về sau, Karen phát hiện mình cho dù có đào bọn họ lên thì cũng

chẳng để làm gì.

Đào lên rồi giết chết?

Karen đối với tàn dư Ánh Sáng cũng không có loại thù hận mang tính nguyên

tắc kia, nếu thật có suy nghĩ này, điều trước hết mà anh cần phải làm đó là đi tố

cáo đội trưởng của mình.

Còn nữa, lúc ấy khi mình dẫn đám người của Zich tới, chỉ là vì để phá vỡ cục

diện, dù sao thì tàn dư Ánh Sáng cũng bắt Piaget và Bede đến nơi này, mọi

người là mâu thuẫn về mặt lập trường, cũng không có mâu thuẫn gì trên phương

diện cá nhân.

Cho nên, thái độ về sau của Karen đó chính là "Quên lãng" cái sự kiện này, chờ

bọn họ chữa trị xong, thì lén rời khỏi thành phố York đi, cho dù muốn tìm người

để báo thù thì cũng không tìm đến chỗ của mình.

Nhưng lần này, Karen cảm thấy vị chủ nhà Will kia trở về, chính là vì dẫn hai

người bọn họ đi.

Kevin bỗng nhiên dừng bước, nghiêng đầu chó, nhìn vào một căn biệt thự.

"Ở trong biệt thự sao?"

Kevin dùng sức gật đầu, biểu thị nó xác định.

Karen có chút do dự, bây giờ trước mặt anh có hai lựa chọn, lựa chọn thứ nhất

là lập tức thông báo Trật Tự Thần Giáo phát hiện tàn dư Ánh Sáng ở nơi này, để

Trật Tự Thần Giáo cho người vây bắt hoặc trục xuất bọn họ.

Lựa chọn thứ hai chính là mình dùng thân phận của phe thứ ba để thương luợng

với bọn họ, tốt nhất là có thể biết rõ ràng mục đích mà ông lão Will kia trở về là

để làm gì, nếu như ông ta chỉ là tới đón hai củ "Khoai tây" kia trở về, vậy thì

không gì tốt hơn, nếu như ông ta trở về lần này dự định ở lại lâu thì phải tính

toán lại một lần nữa.

Bởi vì ông ta không có khả năng không nghi ngờ người mua lại nhà của mình,

bởi vì ông ta không cảm ứng được dấu ấn tinh thần được để lại.

Lựa chọn thứ nhất, Karen dự định tạm thời gác lại, cuối cùng thì giữa hai bên

cũng không có thù hận, lúc trước mình còn ở nhà của người ta, trực tiếp đi tố

cáo người ta thì trong lòng thật sự là có chút băn khoăn.

Vậy thì... Trước hết tiếp xúc một chút đi.

Nếu muốn tiếp xúc, bộ dáng của Pavaro cũng không tiện, phải đổi sang ai đây?

Đổi sang Bernard? Cũng không được, trừ phi giống như lần trước tình huống

bất đắc dĩ phải giả thành Bernard để ứng phó với chú của Ophelia, còn những

lúc khác, chỉ cần có thể lựa chọn, Karen đều không hi vọng dùng tới mặt nạ của

Bernard.

"Đến, chúng ta quay về trên xe trước đã."

Karen bế Kevin quay về xe, dặn dò: "Ngươi ở lại nơi này."

Kevin rất nghe lời mà gật đầu, có điều, nó còn dùng chân chó vỗ vỗ lên vô lăng.

"Ý của ngươi là bảo ta để chìa khóa xe lại trên xe?"

Kevin cười.

"Ngươi biết lái xe sao?"

Mặc dù có chút không xác định, Karen vẫn cắm chìa khóa vào lại ổ khóa, sau

đó sờ lên chiếc nhẫn, một bộ mặt nạ màu bạc xuất hiện ở trên mặt của anh, cả

người hóa thành một làn khói đen, nhưng khói đen không có bay đi, rất nhanh

lại biến mất, Karen lộ người ra một lần nữa.

Kevin hơi nghi ngờ một chút mà nhìn về phía Karen ở ngoài xe.

"Vẫn là không dùng thuật pháp Trật Tự thì tốt hơn."

Karen giang tay ta, niệm chú:

"Ánh Sáng — Che giấu dấu vết."

Cơ thể Karen, lập tức trở nên trong suốt.

Cái thuật pháp này lần trước dùng để đột nhập vào khu biệt thự của tướng quân

Taffman cùng với đội trưởng, Karen cảm thấy rất thú vị, lúc ăn cơm thì học lấy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK