chỉ mâu thuẫn với nhau.”
Creed nhấp một hớp cà phê, không nói chuyện.
Cisa hỏi: “Lần này thủ lĩnh thật sự xảy ra vấn đề rồi sao?” Verden thở dài: “Có
thể là do trấn áp Tiranus thất bại.”
“A, ha ha…” Cisa cười, “Vì sao không thất bại sớm một chút đi?”
Verden và Creed nghe vậy, vô thức nhìn về phía Cisa.
Cisa hỏi ngược lại: “Thế nào, chẳng lẽ không phải các ngươi cũng nghĩ như vậy
sao?”
Sớm thất bại một chút, mọi người cũng có thể tiếp nhận, bọn hắn trung thành
với thủ lĩnh, nhưng nếu như thủ lĩnh biến thành Tiranus, nói một câu không dễ
nghe thì…thủ lĩnh cũng vẫn là thủ lĩnh như cũ.
Trên mặt tình cảm trong nhất thời sẽ có chút khó tiếp nhận, nhưng lý tính cuối
cùng vẫn sẽ cúi đầu đi phục tùng, dù gì thì sự tồn tại của Tiranus không chỉ có
uy hiếp đối với mỗi Thần Điện.
Thủ lĩnh xảy ra vấn đề sớm một chút, trấn áp thất bại, như vậy mọi người cũng
có thể làm quen sớm hơn, đến lúc đó phương châm chính sách nên đổi thế nào
thì đổi như thế đó, mọi người cùng nhau phối hợp thúc đẩy là được.
Mà nói đến mức độ khó hay dễ thì việc mọi người cùng nhau tắm rửa thay thần
bào mới rồi nghênh đón “Các đại nhân” nhà mình trở về chẳng phải là càng đơn
giản hơn sao?
Nhưng bây giờ, căn cứ theo yêu cầu của thủ lĩnh thì mọi người đã sớm bố trí,
hết đợt đấu tranh này đến đợt đấu tranh khác, thật vất vả mới nắm được quyền
lực, nắm giữ Thần Giáo, cũng thống nhất chung nhận thức, thúc đẩy Thần Giáo
bước lên con đường ngăn cản Thần trở về … kết quả là tất cả phải lật tung rồi
bắt đầu lại?
Verden nói một câu xúc động: “Hiện tại, chỉ có thể cầu nguyện thủ lĩnh có thể
sớm tỉnh lại, nếu chỉ đưa cái Nắm Đấm Ngân Trần kia qua mà nói thì tạm thời
còn có thể hiểu được, có lẽ là tác dụng từ ý thức của Tiranus, cho rằng cần cho
đồng đội cũ của mình một chút thể diện và sự tôn trọng.”
Cisa hỏi ngược lại: “Verden, ngươi có thể tin tưởng vào những gì bản thân
ngươi đang nói sao?”
Verden nhún vai: “Ta đang cố gắng vẽ ra, chẳng lẽ bây giờ chúng ta phải thảo
luận xem làm sao để nhốt thủ lĩnh lại, để hắn không cách nào ảnh hưởng đến
Thần Giáo sao?”
Creed mở miệng nói: “Ta cảm thấy có thể suy tính.”
Verden và Cisa cùng hướng ánh mắt đến Creed, Creed mím môi,
Nói:
“Đại tế tự ra lệnh cho ta rút hai trong số ba Kỵ Sĩ Đoàn khỏi Vườn Sinh Mệnh.”
Trẩm mặc, trầm mặc, trầm mặc…
Vẫn là Creed phá vỡ trầm mặc, nhưng lời kế tiếp của hắn lại tạo ra một sự trầm
mặc càng dài hơn:
“Đại tế tự còn ra lệnh cho ta dừng việc xây dựng công sự ở những địa điểm trở
về khác của Thần linh.”
Trong kiếp nạn đối mặt với Thần này thì Trật Tự Thần Giáo có một cái ưu thế
cực lớn, đó chính là bọn họ có thể biết được trước vị trí và số lượng Thần linh
trở về, có thể chuẩn bị sẵn sàng để phát động tấn công Thần linh còn trong lúc
suy yếu nhất khi vừa trở về.
Bây giờ mệnh lệnh của Đại tế tự đã bác bỏ tất cả những sự chuẩn bị trước
Verden uống một hơi cạn sạch nước trong ly, cảm khái nói: “Ta khó có thể
tưởng tượng rằng đây là sự thật.”
Creed nhẹ gật đầu.
Cisa mở miệng nói: “Chúng ta có thể tiếp nhận, không phải sao?”
Không đợi Verden và Creed nói tiếp, Cisa tự mình vỗ bàn một cái:
“Nhưng ta thật không tiếp nhận được.”
Sự phát triển của một đoàn thể thường không thể rời khỏi người cầm cờ dẫn lối,
nhưng tất nhiên nó cũng sẽ tự sinh ra quán tính của riêng mình.
Trong lúc tiến tới thì Norton xét duyệt thành viên vô cùng nghiêm ngặt, cho dù
sau khi lên làm Đại tế tự thì sự chiết xuất lặp đi lặp lại này cũng không ngừng
lại, cũng đã giao cho bọn tín ngưỡng cực cao vượt khỏi cung cầu lợi ích thông
thường. Cho nên, lúc này dù Norton muốn chuyển hướng thì cái đoàn thể chính
trị do hắn thành lập cũng sẽ là thứ ép buộc hắn đầu tiên.
Ba người đang ngồi ở đây đều rất rõ ràng, nếu như Norton rơi đài, như vậy địa
vị bây giờ của ba người bọn họ cũng theo đó mà bị thủ tiêu, nhưng bọn hắn thật
đúng là không cân nhắc cho lợi ích của mình.
Đây cũng là nguyên nhân Karen nguyện ý gia nhập cái thể hệ này, Norton là
Đại tế tự mà anh công nhận, bao gồm cả đám người Verden bên cạnh thì Karen
cũng công nhận.
Creed mở miệng nói:
“Bây giờ đề ra ba bước đi;
Bước đầu tiên, một loạt pháp chỉ mà thủ lĩnh vừa đưa ra, chúng ta đều không
cần tuân theo chấp hành, cứ trì hoãn.
Bước thứ hai, Verden, ngươi phụ trách tiếp tục lôi kéo kêu gọi những người cảm
nhận được sự thay đổi của thủ lĩnh.
Bước thứ ba …”
Lúc nói đến bước thứ ba, Creed dừng lại, bởi vì hai bước đầu là kéo dài và
phòng ngự, vậy bước thứ ba, nhất định phải liên quan đến việc giải quyết.
Nhưng ở trên điểm mấu chốt này thì bất cứ con đường giải quyết nào cũng đều
có thể tạo ra ảnh hưởng trái chiều càng đáng sợ hơn.
Creed mím môi, hôm nay hắn đã làm động tác này mấy lần, có nghĩa rằng trong
lòng hắn vẫn luôn cân nhắc một việc.
“Hoặc là không làm, đã làm … thì nhất định phải làm cho triệt để, tuyệt đối
không cho phép thất bại, nhất định phải định đoạt ra kết quả!
Ta sẽ tự liên lạc với Daan.”
Dù sao cũng là Hồng Y Giáo Chủ phụ trách sự vụ chiến tranh, để bảo đảm
không có sơ hở nào thì đây là đang dự định tổ chức binh biến sao?
Hoàn toàn chính xác cho dù âm mưu quỷ kế có nhiều, có tỉ mỉ đến đâu thì cũng
không thể ổn thoả hơn việc mang Kỵ Sĩ Đoàn tiến vào Giáo Đình để khống chế
Đại tế tự.
Cisa: “Creed, ngươi điên rồi! Cho dù ngươi có thể lôi kéo được Daan, cho dù
Daan có thể dẫn Kỵ Sĩ Đoàn vào Giáo Đình, ngươi có tin là chỉ cần thủ lĩnh
đứng ở đó thì những kỵ sĩ kia sẽ có thể phản bội? Làm như vậy, rất có thể sẽ
khơi mào nội chiến trong giáo!”
Creed hỏi: “Ngươi có phương pháp tốt hơn sao?”
Verden duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng gõ lên bàn một cái nói, nói: “Thật ra ta có
thể tìm được một cái phương pháp tốt hơn.”
“Tìm ở đâu?”
“Phố Mink.”