Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyên nhân không tìm được thì Neo cũng đã suy nghĩ rõ ràng, bởi vì hắn và

Richard nằm ở trong hành cung dưỡng thương rất nhiều ngày, những ngày này,

bọn họ cơ bản đã mất đi khả năng thu thập tin tức phía bên ngoài.

Giờ ngẫm lại việc đám Chủ giáo của quần đảo Meppers vậy mà phản ứng nhanh

như vậy, hiển nhiên tin tức hạm đội của Nguyệt Nữ Thần Giáo có thể đã gặp

chuyện chắc cũng chẳng còn là chuyện gì bí mật đối với đám lãnh đạo.

Bọn họ có lẽ đã sớm sắp xếp người nhà và thân tín ở yên trong nhà, chuẩn bị

sẵn sàng chạy trốn bất cứ lúc nào, không cần phải ra ngoài mà tìm người.

Chuyến xe này, không lên được.

Lúc này, có hai vị trí truyền đến sóng năng lượng của trận pháp dịch chuyển, vô

cùng mạnh mẽ và hỗn loạn, Neo thờ ơ, bây giờ có đến thì chắc chắn cũng không

giành chỗ được, hơn nữa nhìn mức độ hỗn loạn và cường độ dữ dội của sóng

năng lượng phát ra từ trận pháp này, đây là đang muốn dùng phương thức phá

hủy trận pháp dịch chuyển để gia tăng sức chứa của trận pháp và tốc độ khởi

động, biến trận pháp dịch chuyển này thành hàng dùng một lần.

Đồng thời, lúc chạy trốn tiêu hủy trận pháp dịch chuyển cũng là một việc rất

cần thiết, nếu là trận pháp tư nhân thì chắc chắn cũng không hi vọng bị người ta

tìm ra được mục tiêu dịch chuyển.

"Ai … muốn liếm dĩa nhưng cũng không cho ta liếm a."

Neo bất đắc dĩ mà đứng người lên, lối vào thành đang có từng đám dân chúng

đang chạy vào, bọn họ theo bản năng cho rằng chủ thành có thể cho bọn họ cảm

giác an toàn, nhưng bọn họ cũng không biết rằng đám lãnh đạo trong thành đã

đều bỏ chạy từ lâu.

Mà lại, bên trong đám dân chúng tán loạn này, còn có không ít người mặc thần

bào và áo giáp của Nguyệt Nữ Thần Giáo, điều này có nghĩa rằng tiền tuyến đã

bị công phá, bọn hắn cũng không ngăn được bước tiến công của Luân Hồi Thần

Giáo.

"Đoàn trưởng.

Neo không phản ứng lại Richard.

"Ô ô ô!!!!!"!

Tiếng kèn lệnh tấn công truyền đến, to rõ hùng hồn.

Chỉ là trong này, còn mang theo cảm giác đục ngầu và đầy sự ngang ngược.

Có thể nhìn thấy sự bất thường, xem như là chiến tranh giáo hội, thủ đoạn lại bỉ

ổi đến thế nào, nhưng ít ra bên ngoài sẽ vẽ ra hình tượng của mình "Cao

thượng" một chút, muốn giữ gìn sự thánh khiết của Thần Giáo nhà mình.

Neo nghi hoặc nói một mình: "Tại sao có thể như vậy?"

"Ha ha ha ha ha ha!!!"

"Giết, giết, giết, giết!!!!"

"Giết bọn chúng, ăn bọn chúng, nuốt bọn chúng, ha ha ha ha!!!"

Trong tầm mắt của Neo xuất hiện nhóm binh sĩ đầu tiên của Luân Hồi, bọn hắn

trông tựa như là một đám dã thú hung bạo và ác quỷ bò ra khỏi Địa Ngục.

Đây không phải là sự hình dung phóng đại đối với quân đội, mà là đang dựa

theo lối tả thực, bởi vì bọn chúng hiện tại cũng không có bộ dáng nên có của

người bình thường.

Bọn chúng cầm vũ khí trong tay, không chỉ chém giết những binh lính và thần

quan kia, đối với dân thường cũng không nương tay chút nào, có lẽ trong mắt

bọn chúng cho rằng "Sinh mệnh thật bình đẳng".

Bọn chúng đang gặm ăn thịt người, bọn chúng đang nuốt chửng linh hồn, bọn

chúng đang tùy ý bộc phát sự cuồng bạo đã tích tụ đã lâu từ trong nội tâm.

"Đây là... quân đội của Luân Hồi sao?"

Richard không dám tin, "Giống như là một đám ác quỷ vừa mới bò ra khỏi Địa

Ngục mà nhập vào người sống vậy."

Neo mở miệng nói: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, đây cũng là một

câu chính xác nhất mà ngươi phun ra được từ lúc đi tiểu khi nãy."

Richard được khen ngợi lập tức lại khôi phục lại “tài năng nghệ thuật” của

mình, hỏi một câu để cho Neo rất muốn đạp cậu ta bay ra ngoài.

"Đoàn trưởng, vậy tiếp theo chúng ta nên làm cái gì?"

Neo kết thúc việc tưởng niệm cảm giác lúc đi cùng với Karen, bởi vì Karen

ngoại trừ nhắc nhở mình vài lúc không nên chơi quá trớn, những thời điểm khác

cũng sẽ cùng hắn nhất trí trong hành động…

Ta tại sao phải ở đây dưỡng thương cùng với cái thằng này làm bây giờ ta cảm

thấy mình giống như là đang dắt theo một đứa trẻ to xác mà chạy trốn vậy.

"Richard, ngươi đến phía trước nói cho những tên binh sĩ của Luân Hồi kia rằng

hai chúng ta người trong Đội Quan Sát của Trật Tự Thần Giáo, yêu cầu bọn

chúng nhất định phải cung kính đối với chúng ta, chuẩn bị rượu ngon, thức ăn

ngon và gái đẹp để hầu hạ chúng ta.”

"Đoàn trưởng, ta cảm thấy bây giờ bọn chúng có lẽ cũng không nghe lọt tai mấy

lời này đâu."

"À, đúng vậy, không sai, ta thậm chí còn có thể sẽ nói cho ngươi biết, bọn hắn

không phải chỉ đang giết chóc đơn giản như vậy, bọn hắn là tại cắn nuốt, ngươi

xem những tên kia xem, những tên kia, còn có những tên kia, bọn chúng vừa

mới nuốt máu thịt, vừa mới hút linh hồn, có phải cơ thể của bọn chúng đã to lớn

hơn rồi không?

Cái tên thần quan Luân Hồi sử dụng quả cầu lửa lúc trước, có phải cái quả cầu

lửa thứ hai của hắn đã trở nên to hơn rồi không?

Không có cách nào trao đổi, bọn chúng đang xem hòn đảo này là một bãi săn!

Đây là một đám đã bị ô uế,

Không,

Đây là một quân đoàn đã lạc lối."

"Đoàn trưởng, bây giờ chúng ta đi về phía sau đảo xem thử có cơ hội dùng

thuyền để đến những đảo phụ khác hay không? Hoặc là tìm được thuyền để rời

khỏi nơi này?"

"Ta không muốn lãng phí công sức như vậy, ta không tin quan chỉ huy của đối

phương không có cân nhắc đến việc vây quanh và phong tỏa nơi này, nơi này đã

không có lực lượng của Nguyệt Nữ Thần Giáo, mà ta cũng không muốn trong

lúc dùng thuyền nhỏ chạy ra biển lại bị một phát Pháo Ma Tinh tiễn xuống dưới

đáy biển.

Biện pháp ổn thỏa nhất, ta cho ngươi biết, đó là ngay lúc này, ở nơi này, còn có

trong nhà của những người giàu có này, thu thập đồ ăn, sau đó chúng ta tìm một

chỗ có tầng hầm hoặc có công trình kiến trúc xây dưới lòng đất, trốn ở phía

dưới, bố trí một cái kết giới ngăn cách, ở yên đó mà tiếp tục chờ đợi."

"Đợi cho Nguyệt Nữ Thần Giáo đánh trở về sao?"

"Không phải, đợi cho Luân Hồi phái người bình thường lên đảo."

"Thế nhưng nếu như người của Luân Hồi trực tiếp giết chúng ta thì làm sao bây

giờ?"

"Tên Đại chủ giáo Silvan kia sau rời đi sẽ tuyên truyền chúng ta bị người của

Luân Hồi giết chết, ta nghĩ đến thời điểm đám người bình thường của Luân Hồi

trông thấy chúng ta đi ra, chắc chắn sẽ rất vui lòng mà dùng chúng ta để đánh

vào mặt của Nguyệt Nữ Thần Giáo.

Được, không nhiều lời nữa, qua bên kia thu gom đồ ăn đi, những cái tên kia

muốn giết đến đây còn cần thêm một chút thời gian, nhớ kỹ, lấy nhiều loại đồ

ăn một chút cho ta, ngươi tốt nhất là đừng có lấy toàn bột mỳ, chú ý lấy thêm

những thứ như thịt khô, xúc xích, hoa quả, bởi vì khi ẩn nấp trong một khoảng

thời gian dài thì nhiều loại đồ ăn có thể có tác dụng giảm bớt sự sợ hãi do lo

lắng quá nhiều."

"Được rồi, đoàn trưởng."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK