Neo không có tiếp tục ngồi xuống tại chỗ hay biểu đạt tâm tình đang ấp ủ trong
lòng gì, mà là lập tức hóa thân thành khói đen, lướt về hướng dưới núi.
Lango không có điều động quân đội tới, lại thêm trên đám quân đoàn trên đảo
đang bị thu về, cho nên lúc này trên đảo chính có vẻ cực kỳ trống trải, nguy
hiểm không trải rộng khắp nơi giống như vài ngày trước, chỉ là có chút yên tĩnh.
Không vội vã về hầm ngầm để ẩn nấp, Neo tìm đến một tiệm thuốc, không phải
là tiệm thuốc phiếu điểm ở trên đảo, mà là tiệm thuốc bình thường, dù sao thì
một vài khu vực liên quan đến giáo hội thì hàng hóa chắc chắn sớm đã bị di dời
hoặc là bị vơ vét rồi.
Sau khi tiến vào trong tiệm thuốc, Neo không thèm để ý đến mấy kệ dược phẩm
ở bên ngoài, đi thẳng tới nơi sâu trong tiệm thuốc, rất nhanh đã tìm được vài
ngăn khóa, bên trong có không ít dược phẩm cấm.
Cửa hàng bán trái cây mở ở trước cửa bệnh viện giáo hội thành phố York còn có
thể bán bằng phiếu điểm, thì tiệm thuốc mở trong thánh địa cũng không có khả
năng không âm thầm bán một vài loại dược phẩm cấm. Sau khi vơ vét sạch mấy
loại dược phẩm cấm được cất giấu ở nơi này, Neo rời khỏi, đi tới một cửa tiệm
khác, tìm thấy ở bên trong một chút vật dụng cho mẹ và bé, còn tiện thể cầm
theo đồ chơi cho con nít, một con chó nhồi bông.
Trước khi mang ra ngoài, cố ý chất đống đồ lại một chỗ, giơ tay lên rồi tiến
hành "Trật Tự Thanh Tẩy" một lần.
"Ai?" Richard cảnh giác đứng người lên.
"Là ta."
Nghe được tiếng của Neo, Richard thả lỏng, lập tức, bóng người của Neo xuất
hiện, đưa một một phần đồ đạc cho Richard, còn bản thân mình thì nằm lên trên
tấm đệm cầm lấy một cái ống tiêm, hút ba bình thuốc vào trong, rồi tiêm lên
cánh tay của mình.
Đây không phải ma tuý, không có tính gây nghiện,
Vùng biển xung quanh quần đảo Meppers, hàng năm khi thời tiết phù hợp thì có
xuất hiện một loài cá đặc biệt, những con cá này lúc bình thường có sắc thái
lộng lẫy, nhìn rất đẹp, nhưng bên trong thịt của chúng lại ẩn giấu một loại độc tố
tinh thần vô cùng đáng sợ, hàng năm đều có không ít người vì ăn nhầm thứ này
mà trúng độc, mất mạng hoặc là xuất hiện ảo giác rồi sau đó chạy loạn trên
đường.
Ba bình thuốc này là độc tố được tinh chế từ loài cá này.
Sau khi tiêm độc tố vào trong cơ thể mình, Neo yên lặng chờ đợi nó phát tán
hiệu quả.
Nhưng đợi một hồi lâu, ảo giác vẫn không xuất hiện như cũ, cúi đầu nhìn về
phía chỗ tiêm thuốc trên cánh tay thì phát hiện độc tố sau khi tiến vào trong cơ
thể của mình không lậu thì đã bị sức mạnh Ánh Sáng trong cơ thể mình "Tiêu
diệt".
"Mẹ nó!
Neo mắng một tiếng, đem đầu đặt ở trên gối, nhắm mắt lại, hắn chuẩn bị đi ngủ,
nghe được âm thanh Richard đang đùa giỡn với đứa bé ở trong góc, bất mãn
nói:
"Yên tĩnh một chút."
Âm thanh lập tức nhỏ đi, Neo đi ngủ.
Lúc tỉnh lại, cũng không biết đã là mấy giờ, Neo ngồi dậy, cầm lấy cái ấm nước
bên người, uống liên tục nửa ấm, nhưng vẫn cảm thấy không được giải khát như
cũ, hắn liếm môi một cái, bây giờ rất muốn uống chút máu.
Đối với loại "Dục vọng" này, Neo cũng sẽ không bài xích, ngược lại xem nó
như là một loại cảm xúc đặc thù lại không chịu sự khống chế của mình mà tỉ mỉ
che chở nó.
Có vài người thích phóng túng bản thân để tìm kiếm niềm vui thú, cho rằng đây
mới thật sự là cách để giải tỏa tinh thần, nhưng trên thực tế thì chỉ phóng túng
cũng rất đơn giản không có cấp độ hay độ khó gì, ngược lại thì sau khi đạt được
nó cũng chỉ cảm thấy càng trống rỗng hơn.
Những người tự hạn chế bản thân thì thích thông qua việc "Tra tấn" chính mình
để có được cảm giác kích thích, cả hai loại đều là đang tự "Tổn thương" mình,
không có phân chia cấp độ cao hay thấp, chỉ bởi vì sự khác biệt về giá trị quan.
Neo ngồi ở chỗ đó, "Nhìn chăm chú" vào khát vọng đối với máu tươi xuất hiện
ở trong lòng mình, tựa như là đang trêu chọc một con chó con.
Một khuôn mặt già hiện lên ở trước mặt Neo, có chút bất đắc dĩ mà mở miệng
nói:
"Ngươi làm như vậy sẽ để cho ta cảm thấy mình thật mất mặt."
"Lúc này, cũng chỉ có ngươi mới có thể để ta thấy vui vẻ."
"Huyết mạch của Dị Ma Khát Máu vĩ đại cứ bị ngươi xem như là thứ để chơi
đùa à?" Khuôn mặt già nua rất bất mãn mà nói, "Còn nữa, lần sau nếu muốn
kích hoạt huyết mạch Dị Ma Khát Máu, có thể đừng gọi trực tiếp ta là lão già
hay không? Ngươi hoàn toàn có thể hô ta bằng một tiếng Thủy tổ vĩ đại mà,
ngươi xem, chỉ là thêm vài âm tiết mà thôi."
"Được rồi, lão già."
"Dù sao thì lần này ngươi cũng đã phát tài rồi, ta có thể cảm giác được trong cơ
thể ngươi đang tràn đầy sức mạnh Ánh Sáng, tuy còn cần một chút thời gian để
tiêu hóa nó, ta đã sớm nói với ngươi, những người thật sự tín ngưỡng Ánh Sáng,
bọn hắn vốn là một đám tên điên."
"Điên như thế cũng rất đáng yêu."
"Đúng vậy, hoàn toàn chính xác, lúc trước ta cũng đã từng gặp được một vị Kỵ
Sĩ Ánh Sáng rất đáng yêu, là một nữ Kỵ Sĩ, ha ha." Neo trầm mặc.
Khuôn mặt già nua thúc giục nói: "Ngươi không nên hỏi ta một chút xem cô ấy
là một người như thế nào sao?"
Neo tiếp tục trầm mặc.
Khuôn mặt già nua bất mãn nói: "Vậy về sau ta cũng không ra cùng ngươi tán
gẫu nữa."
Neo thở dài, nói: "Yêu hận tình thù giữa Huyết Tộc và phụ nữ loài người, trong
tiểu thuyết và phim ảnh đều đã diễn tả nhiều lắm rồi, mặc dù ngươi là một trong
những Thủy Tổ của Huyết Tộc, nhưng ta không cảm thấy câu chuyện tình yêu
của ngươi có thể so sánh được với đám con cháu hậu bối của ngươi đâu."
"Bọn chúng thêm vào rất nhiều thứ giả dối, chỉ có ta là thật sự, mà thế nhưng ta
là người trong cuộc đấy!"
"Rất nhiều chuyện lúc được nói ra từ miệng của người trong cuộc, mới là thứ
không thể tin nhất."
"Ngươi nói lời này cũng rất có đạo lý, nhưng không phải là ta, ta không cần
thiết phải lừa gạt ngươi làm gì, không phải sao?"
"Thôi được rồi, ngươi nói đi, ta giả bộ như đang nghiêm túc nghe ngươi kể là
được chứ gì."
"Vị nữ Kỵ Sĩ kia, dáng dấp thật ra vô cùng phổ thông, ngươi biết đấy, những
ngươi đi theo con đường võ sĩ kia, làn da không có khả năng tốt lắm, cũng
không có khả năng quá trắng trẻo, thậm chí còn có thể hơi đen, bộ ngực đều có
thể biến thành cơ ngực, ngươi hiểu ý của ta chứ?"
"Ừm."
"Nhưng ta thích cô ấy, khi cô ấy mang theo ngựa của mình đến bờ sông để tắm,
ta thì ngồi xổm trong bụi cỏ bên cạnh nhìn xem cô ấy, ta cảm thấy cô ấy thật
đẹp, ta nghĩ đây chính là vừa gặp đã yêu."
"Lúc đó cô ta có mặc quần áo không?"
"A, đáng chết, cái tên súc sinh nhà ngươi!”
“Vậy là có mặc?"
"Đương nhiên là không có, ta thấy được hết, ha ha!"
"Ha ha."
"Sau đó, ta bị cô ấy phát hiện, cô ấy xách kiếm đến muốn giết ta, sau đó, cô ấy
nói cho ta rằng cô ấy biết xung quanh có dấu vết của dị ma, cho nên cố ý dùng
loại phương thức này để dẫn dắt mục tiêu mắc câu. Lúc ấy ta nói với cô ấy, cô
ấy có phải đang cho rằng dáng vẻ của mình cũng giống với mấy tín đồ của Mills
Giáo kia hay không, thế mà dùng loại phương thức này để câu cá, cũng chính là
mắt của ta mù mới có thể ngồi xổm ở chỗ đó mà nhìn chằm chằm."